Mặc Phi : “Tại hạ trôi dạt một  một , liên tiếp vướng  tai nạn rắc rối, để  thể tìm  một chốn yên ,  thể  xoay sở chút ngân lượng. Đội trưởng Hứa là một thương nhân lớn, kết giao rộng rãi, tại hạ  nhờ ngài giúp  tìm  mua đồ.”
Đội trưởng Hứa sửng sốt, thầm nghĩ chẳng lẽ thiếu niên   bán ? Như , lấy dung mạo và khí chất của “Hắn”, tuyệt đối sẽ  giá cao. Nghĩ đến đây, trong lòng   rục rịch.
Không đợi đội trưởng Hứa đáp lời, Mặc Phi lấy mặt gương trang điểm trong lòng , nhẹ nhàng đặt  bàn đá, tiếp tục : “Xin đội trưởng Hứa  vật  xem.”
Đội trưởng Hứa còn đang suy nghĩ vẩn vơ, ánh mắt thuận  tới đồ vật  bàn, chỉ liếc một cái   hoa văn tinh mỹ  hộp  hấp hẫn. Hắn cầm lên, ngón tay ***** bảo thạch ở chính giữa, vẻ mặt kinh ngạc. Đồ điêu khắc tinh mỹ     từng gặp, nhưng đồ vật tinh xảo như  thì  hiếm thấy, hơn nữa viên bảo thạch  khảm lấp lánh lóa mắt , thực  cho    thấy  yêu thích.
Mặc Phi thấy  cầm gương, lật tới lật lui một lúc lâu vẫn  mở , đành  mở miệng : “Đó là một mặt gương.”
“Gương?” Đội trưởng Hứa ngạc nhiên, cẩn thận ,    nghĩ tới đây là gương.
Mặc Phi lấy  gương trang điểm, ấn xuống gờ nổi bên cạnh hộp gương, hộp gương lập tức mở , nàng  đưa hộp gương  mở tới  mặt đội trưởng Hứa.
Đội trưởng Hứa  mặt gương vô cùng rõ ràng , nháy mắt  chấn động. Bao nhiêu năm nay,   bắc  nam, cho tới bây giờ,   từng gặp  mặt gương nào như  cả. Sau đó   đưa tay lấy chiếc lược nhỏ bên trong , lung linh trong suốt,  giờ  từng thấy.
Hắn thở dài trong lòng: Món đồ tinh xảo , quả thực   giá trị!
“Phù Đồ công tử, công tử  bán vật   ư?”
Mặc Phi gật đầu: “ , xin đội trưởng Hứa hãy đưa  một cái giá,  đó giúp tại hạ tìm  mua.”
Đội trưởng Hứa trầm ngâm một hồi,  hỏi: “Không  vật  từ  mà ?”
“Thứ  là do gia sư   lúc sinh tiền*, là bảo vật  một  hai  thế gian. Nếu   lúc khốn cùng, tại hạ tuyệt đối sẽ  đem  bán.”
* Lúc sinh tiền: lúc còn sống.
“Thì  là thế.” Đội trưởng Hứa tiếp tục hỏi, “Chẳng  công tử   công nghệ chế tác của vật  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-do-nu-tuong/chuong-14-phu-do-nu-tuong.html.]
“Đội trưởng Hứa.” Mặc Phi thản nhiên , “Nếu như tại hạ  công nghệ chế tác, thì   ở chỗ  .”
Mê Truyện Dịch
Đội trưởng Hứa sửng sốt, lập tức hiểu ,  : “Tại hạ ***** . Phù Đồ công tử yên tâm, giá trị của vật  khó  thể đánh giá, nhưng chắc chắn  thấp hơn 300 lượng bạc.”
Mặc Phi suy nghĩ một chút, 1 lượng bạc  1200 đồng, 100 lượng bạc  thể mua một ngôi nhà nhỏ,  bình thường, một năm cũng  dùng hết 10 lượng bạc, 300 lượng bạc  là  nhiều .
Mặc Phi cảm thán, kẻ  tiền thực là rộng rãi!
Đội trưởng Hứa do dự  : “Vật  quả là  hiếm lạ! Tại hạ  yêu cầu quá đáng, công tử  thể nhượng bán  mặt gương đó cho tại hạ , công tử  cần  đem bán  cho  ngoài, đợi đến lúc tới Tiệm Hề, tại hạ nhất định sẽ cho công tử một cái giá  lòng.”
“Đội trưởng Hứa  mua vật ?”
“ .” Đội trưởng Hứa trả lời, “Sắp tới là sinh nhật chủ mẫu của Liên gia, tại hạ   nên tặng lễ vật gì, mặt gương    thích hợp.”
Mặc Phi trầm mặc, ánh mắt dán  mặt gương trang điểm.
Đội trưởng Hứa thấy sắc mặt Mặc Phi  chút  đổi,  nghĩ rằng “Hắn” ngại giá thấp, : “Xin công tử yên tâm, mặc dù tại hạ    đại phú đại quý, nhưng cũng  coi là  chút của cải, tin tưởng vẫn  thể mua  vật .”
Lúc  Mặc Phi mới gật đầu : “Tại hạ đương nhiên tin tưởng đội trưởng Hứa, mấy ngày nay đều nhờ ngài chiếu cố, tại hạ còn   nên cảm tạ thế nào ? Việc nhỏ như ,   tại hạ  thể từ chối ?”
“Vậy thì đa tạ.” Đội trưởng Hứa lập tức chắp tay  rạng rỡ, “Ngày mai tại hạ sẽ mang tới 50 lượng bạc tiền đặt cọc, đợi đến Tiệm Hề, tại hạ sẽ cùng công tử thương lượng giá cả thích hợp để mua mặt gương .”
Mặc Phi đương nhiên   ý kiến gì, kỳ thật, việc  càng ít   thì càng an , giá cao cũng   điều quan trọng nhất.
Hai  bàn bạc xong, bái biệt  rời .
Sau đó còn  mấy ngày, Mặc Phi đều ở trong khách quán    ngoài,   nàng   hứng thú với phố xá thời đại , mà là hiện nay nàng    phận,   địa vị gì,   chút dung mạo, cho dù   mang  so sánh nhiều, nàng cũng thấy dáng vẻ của  ở thời đại   phần đặc biệt, khi thấy nàng,   đều sẽ ngoái   vài , đương nhiên   do bộ dạng tuấn mỹ của nàng, mà là… ừm, một loại  thở khác biệt với thời đại  !