“Chủ công quá khen.” Vẻ mặt Mặc Phi bình thản, bộ dạng mặt than  quan tâm hơn thua thật sự   cho   ở đây bội phục  thôi.
“Như thế, Phù Đồ hãy cẩn thận   một bản tấu trình, chúng  sẽ thảo luận  một  chi tiết  bắt đầu chấp hành kế hoạch.”
Mọi  đều cùng hô lên hưởng ứng.
Hai ngày , dân chúng ở nơi tập trung “Ôn dịch”   binh lính Chiếu Quốc chăm sóc, mỗi ngày đưa nước đưa cơm, dọn dẹp đồ bẩn, trong lời  và việc   hề  thái độ chán ghét, hành động   khiến cho  bộ Trung Đô chấn động,   nào là  sinh  lòng cảm kích đối với binh lính Chiếu Quốc.
Chịu ảnh hưởng , hành động chiêu an sĩ tộc Trung Đô của Vu Việt cũng vô cùng thuận lợi, phần lớn sĩ tộc đều nguyện ý quy thuận, hơn nữa còn đề cử  vài   uy tín, trấn an những dân chúng còn  ở Trung Đô,  hiệu lệnh , dân chúng nhanh chóng khôi phục trật tự cuộc sống và lao động.
Đồng thời, hành vi của binh lính   nghiêm khắc quy phạm, chuyện tình ức ***** dân chúng cũng từ từ giảm , cho đến khi nó   biến mất, uy tín của quân đội Chiếu Quốc ở Trung Đô   củng cố một cách cơ bản. So với sự thống trị của Thái Thú U Quốc, hiển nhiên sự thống lĩnh của Chiếu Quốc  càng  lòng  hơn,  đến một tháng, Chiếu quân  chiếm  sự tán thành của dân chúng Trung Đô, trong đó cũng  thể   đến hành động chữa trị “Ôn dịch” .
Tuy  thần cũng là Chiếu Quốc, quỷ cũng là Chiếu Quốc, nhưng mà dân chúng luôn  khó thấy rõ  mặt  xa của chính trị, thường thường,   cũng là một loại hạnh phúc…
Đối với việc chiêu an sĩ tộc Trung Đô, Mặc Phi vẫn  đích  tham dự, dù  thì  đó  lâu, nàng  mới mặc nữ trang chạy một vòng quanh bọn họ, bây giờ mà  xuất hiện với nam trang, cho dù chỉ  mấy  trong đó nhận  nàng, cũng đều  thể dẫn tới  ít phiền toái. Nàng nghĩ, ít nhất thì  khi rời khỏi Trung Đô, nàng sẽ   đối mặt với những quý tộc nơi .
Thừa dịp trong  thời gian , nàng  tế bái mấy vị dũng sĩ    liều c.h.ế.t bảo vệ nàng,  đó  đến thăm vị dũng sĩ duy nhất còn sống sót .
Dũng sĩ khôi phục  ,   bất ngờ và cảm động đối với việc Mặc Phi đến thăm, vẻ mặt cung kính hành lễ.
Mặc Phi dò hỏi: “Dũng sĩ xưng hô như thế nào?”
“Kẻ hèn là Hoa Vĩnh.”
“Hoa Vĩnh , đa tạ mấy   liều c.h.ế.t bảo vệ nên tại hạ mới giữ  tính mạng, thật sự cảm kích vạn phần.”
Hoa Vĩnh vội : “Chúng tại ***** nhận  mệnh lệnh, tự nhiên  muôn  c.h.ế.t cũng  chối từ. Chỉ là thực lực  đủ, suýt nữa khiến cho đại nhân rơi  tay quân địch, may mắn là đại nhân   thủ bất phàm, trong vòng địch nhân mà thoải mái như  dạo, chỉ một cái vẫy tay  lấy  mạng , kẻ hèn bội phục  thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-do-nu-tuong/chuong-153-phu-do-nu-tuong.html.]
“Quá khen.” Lúc , trong đầu nàng trống rỗng, cũng   thể nghiệm cụ thể  thủ g.i.ế.c  , ngoại trừ  thấy một đám địch nhân xung quanh ngã xuống  mặt , nàng chẳng  một điều gì khác cả.
Hoa Vĩnh  : “Nhìn  thủ của đại nhân, kẻ hèn thật sự  đoán  võ nghệ của ngài xuất từ môn phái nào? Không  đại nhân  nguyện ý giải thích nghi hoặc cho kẻ hèn  ?”
“Cái ,” Mặc Phi trả lời, “Cái   truyền  từ tổ tiên, cũng   môn phái cụ thể nào cả.”
“Hóa  là võ nghệ gia truyền, kẻ hèn thất kính, thất kính.”
Mặc Phi lo lắng  tiếp tục truy hỏi về chuyện võ nghệ, vì thế,  khi hàn huyên  vài câu thì cáo từ.
Trên đường trở về, nàng bắt đầu lo lắng một vấn đề,  ở bên trong loạn thế,  nàng  thể   năng lực tự bảo vệ  ? Chỉ chuyên dựa   khác bảo hộ   là kế sách lâu dài.
Đứng ở trong viện tử, Mặc Phi sờ sờ chuôi d.a.o trong lòng,  đó rút nó , thận trọng : “Trạm Nghệ,  thể dạy  võ nghệ ?”
Trong d.a.o chậm rãi toát  một luồng sương đen, trong luồng sương truyền  giọng  u lãnh: 【 Có thể 】.
Mặc Phi  ngờ   đồng ý sảng khoái như thế, vui vẻ : “Đa tạ, từ hôm nay trở , ngươi chính là sư phụ của .”
Mê Truyện Dịch
【 Đừng gọi  là ‘Sư phụ’, thể chất của ngươi văn nhược,    cách nào dạy cho ngươi võ công quá cao thâm, chỉ  khéo léo và tốc độ là  thể qua loa  thôi. 】
“Khéo léo và tốc độ?”
【 . Ta sẽ dạy ngươi một bộ chiêu thức đơn giản, lợi dụng sự mềm dẻo và linh hoạt của  thể, trải qua trăm ngàn  luyện tập, cho tới khi vận dụng tùy tâm,  chiêu nhanh chóng, lấy tính mạng   chỉ trong nháy mắt. 】
Mặc Phi hiểu , gật gật đầu.
【 Ngươi xem đây, nhớ kỹ! 】 Nói xong câu đó,  chậm rãi ngưng tụ thành hình , múa võ nhẹ nhàng, lúc ẩn lúc hiện, giống như ảo ảnh  mặt nước.