Lúc , tướng thủ thành Trung Đô là Địch Kha tháo chạy, dẫn binh tiến  Cưu Vọng, kết hợp  một với đội quân trung tâm của Cưu Vọng,  đó bọn họ liên tục quan sát chiều hướng của Chiếu quân, cứ tưởng rằng ôn dịch lan tràn sẽ khiến cho Trung Đô hỗn loạn, đáng tiếc Vu Việt  xử lý  ôn dịch, Chiếu quân còn mượn điều  mà đạt  sự tôn sùng khắp   Trung Đô, cái   cho kế hoạch đánh bất ngờ của Địch Kha trở nên vô ích.  là một trung lương của U Quốc,  tuyệt đối sẽ  đầu hàng Chiếu Quốc.
Đã hết hi vọng chiếm Cưu Vọng trong hòa bình, đám  Vu Việt bắt đầu chuẩn  quân lực, dự định sẽ tiến hành một trận ác chiến.
Đột nhiên Mặc Phi bừng tỉnh từ trong giấc ngủ,  bốn phía xung quanh mới xác thực là bản  đang ở trong phòng, thế nhưng cơn ác mộng    chân thật, tuy rằng hiện tại  nhớ   cụ thể  mơ cái gì, nhưng mà trong đầu nàng luôn quanh quẩn  nhiều tiếng ***** tuyệt vọng, cái loại sợ hãi và thống khổ  khiến cho nàng sợ hãi  thôi.
Nàng   một loại dự cảm mơ hồ, nếu như là lúc ,  lẽ nàng chỉ  coi nó là một cơn ác mộng, nhưng mà  nhiều   chứng kiến sự của thần kỳ Ngọc Phù, nàng khẳng định đây tuyệt đối là một loại cảnh báo.
Mê Truyện Dịch
 mà, rốt cuộc là cảnh báo cái gì?
Mặc Phi  xoa cái trán  khoác y phục xuống giường,  đến bên bàn thắp đèn, bầu trời ngoài cửa sổ  dần hiện lên một vầng màu trắng, chứng tỏ lúc  trời  sắp sáng .
Tình huống  mắt của Trung Đô  thuận lợi,  điều gần đây thời tiết u ám, mấy ngày nay, binh lính Chiếu Quốc đều giúp dân chúng Trung Đô gặt gấp lương thực, hi vọng  thể thu gặt xong  bộ  khi trời mưa. Đồng thời  sự chăm sóc của binh lính, những dân chúng  trúng độc  chậm rãi bình phục, danh vọng của Chiếu quân ở Trung Đô ngày càng lên cao, cho dù   loạn dân xuất hiện, bất kể thế nào Mặc Phi cũng sẽ  tin tưởng.
Nếu   bên trong,  thì là kẻ thù bên ngoài ?
Mấy ngày nữa Vu Việt sẽ mang binh tấn công Cưu Vọng, mà Ngư gia thì  sớm xuất binh  Tây Nam, quét sạch thế lực còn sót  ở bên  U Quốc. Vấn đề   lớn, như , cái thực sự nguy hiểm chính là Cưu Vọng sắp tấn công đó ư?
Nghĩ đến đây, Mặc Phi trải bản đồ , vuốt phẳng nó  ngọn đèn. Cưu Vọng  địa hình bình nguyên, diện tích nhỏ hơn gần một phần ba so với Trung Đô,   nơi hiểm yếu, chỉ  một dòng sông Tịnh Hà chảy qua,  mắt, đại khái quân thủ thành cộng với quân đội của Địch Kha   năm vạn , kỳ thật, cho dù U Quân  đưa thêm quân viện trợ đến thì hẳn là vẫn  đủ thực lực để chống đỡ đại quân Vu Việt.
Suy  nghĩ , Mặc Phi vẫn cảm thấy kế hoạch công thành   của Vu Việt  nguy hiểm gì đó.
Chẳng lẽ Tê Túc  nhúng tay  trong đó và nghĩ  kế sách ác độc gì ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-do-nu-tuong/chuong-156-phu-do-nu-tuong.html.]
Điều  cũng   khả năng,  là loại  để đạt  mục đích sẽ  từ thủ đoạn,  tiến công chiếm đóng Trung Đô  mà tính sai, kế hoạch của Minh Hàn là chỉ  giá y* một , vì thế sẽ  dễ dàng buông tha cho .
* Giá y: y phục xuất giá. Ý ở đây là chuẩn  tất cả cho một  duy nhất.
Mặc Phi nhắm mắt , cố sức nhớ  tình cảnh trong mộng  , nhưng mà vô luận thế nào cũng  nghĩ  . Sau một lúc lâu, nàng bất đắc dĩ đành  buông tha cho nó. Nàng vốn  định đồng hành, bây giờ, xem    chủ động xin  chiến trường một hồi mới .
“Cái gì? Ngươi cũng  tham dự hành động   ?” Vu Việt cảm thấy kỳ quái,   Phù Đồ luôn cách xa chiến trường g.i.ế.c chóc ư?
Mặc Phi gật đầu: “Hi vọng Chủ công đồng ý.”
“Vì ?”
Mặc Phi suy nghĩ, : “Phù Đồ   theo Chủ công học thêm một chút việc lĩnh quân tác chiến.”
“A.” Vu Việt  , “Chẳng lẽ Phù Đồ cũng  chí  tướng quân? Sau  cũng   trí tướng giống như Ngư gia ?”
“Chủ công  đùa,  Phù Đồ  thể  tướng quân , chỉ là  hiểu rõ về việc quân nhằm nghiên cứu sách lược cải cách quân sự mà thôi.”
“Cải cách quân sự?”
“Xin Chủ công đừng cho rằng Phù Đồ   tự lượng sức .” Phù Đồ hành lễ , “Trong tương lai, Phù Đồ hi vọng  thể ghi chép  một bộ tổng luận về binh pháp quân sự, trong đó bao gồm những nội dung quan trọng về ưu khuyết của các vị tướng tài, hư thực của binh gia, biến hóa tỉ mỉ của việc bày binh bố trận, tay nghề cao thấp của chế tạo binh khí, địa thế công chiếm, v.v… Đương nhiên, những điều  chỉ một  Phù Đồ thì  thể  thành , ngoại trừ kinh nghiệm và cách hành binh của các vị tướng soái , sự từng trải của bản  là điều  thể thiếu. Cho nên Phù Đồ mong Chủ công mang Phù Đồ tham dự trận chiến , mặc dù Cưu Vọng  bằng Trung Đô, nhưng đó là yếu địa của U Quốc, tin rằng  phá  nơi  cũng   chuyện dễ dàng.”