Đợi cho mưa to ngừng , rốt cuộc đám  Vu Việt và Mặc Phi  leo lên một chỗ cao,  theo còn  mấy trăm binh sĩ. Mọi  thoát khỏi mặt nước,  thì ho khan,  thì nôn mửa, tình cảnh vô cùng chật vật.
Mặc Phi  một mảnh mênh m.ô.n.g  mắt, trong nước còn mơ hồ trôi nổi mấy cỗ thi thể, xa xa dường như còn   đang giãy dụa.
Nàng vội : “Còn   còn sống, chúng   cứu .”
Vu Việt lạnh mặt,   gì, những  xung quanh thì  mặt nước mênh m.ô.n.g mà sợ hãi,    xuống uống nước bùn một  nữa.
Mặc Phi cũng  khó hiểu với sự chần chờ của binh lính,  bọn họ  trận g.i.ế.c địch, bọn họ   chút do dự gì, bởi vì tử vong cũng chỉ là chuyện một đao mà thôi, nhưng mà tư vị  chìm trong nước   là một loại dày vò sống  bằng chết.
Mặc Phi  về hướng thành Cưu Vọng,   cuối cùng những  dân đó  thể chạy  bao nhiêu. Nàng  thể quên  chuyện  Vu Việt đánh bất tỉnh lúc ,  lẽ nàng ở  cũng  cứu  bao nhiêu , thậm chí còn  khả năng liên lụy đến tính mạng của bản , nhưng mà đó là lựa chọn của nàng, nàng sẽ  hối hận.
Ai ngờ Vu Việt   nàng lựa chọn, mà nàng thì  vô lực  đổi chuyện  xảy , thế nhưng những   mắt  vẫn còn đang giãy dụa,   thể  cứu .
Nghĩ đến đây, Mặc Phi cũng   năng gì, lập tức lao đầu  trong nước, ngay cả Vu Việt  một bên cũng  kịp ngăn cản.
“Đáng chết!” Vu Việt gầm nhẹ một tiếng.
Mặc Phi bơi tới hướng  gần nhất, nâng đối phương, dùng sức bơi  bờ. Đến khi cứu   lên, cánh tay   Vu Việt giữ chặt,  lạnh lùng  Mặc Phi một lúc lâu, đột nhiên hạ lệnh : “Những   bơi, đều   cứu  cho bổn vương.”
Mấy trăm binh sĩ  bờ hai mặt  , Vu Việt đảo mắt lạnh qua, : “Chẳng lẽ các ngươi   một văn nhân nhu nhược đơn độc cứu  ?”
Bọn lính tự nhiên cũng hiểu , lập tức   hơn mười  lên tiếng  nhảy xuống nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-do-nu-tuong/chuong-161-phu-do-nu-tuong.html.]
Mê Truyện Dịch
Vu Việt kéo lên Mặc Phi, : “Ngươi hãy thành thật mà đợi! Nếu như để bổn vương  thấy ngươi xuống nước một  nữa,  khi trở về thành, bổn vương sẽ bắt ngươi thị tẩm!”
Sau khi uy ***** như thế,  thả  nhảy  trong nước.
Mặc Phi cả kinh : “Không  ngài   bơi ?”
Vu Việt trả lời nàng bằng một cái đầu lộ nửa  mặt nước…
Rõ ràng  bơi? Thế thì sắc mặt khó coi của  lúc  là xảy  chuyện gì?
Mặc Phi  những  vùng vẫy  mặt nước, do dự một hồi, cuối cùng vẫn nhảy xuống, dù  thì  mắt   đủ nhân thủ, nhiều một  thì thêm một , còn cái uy ***** “Thị tẩm”  của Vu Việt thì coi như là  nhảm !
Cũng  , rốt trận hồng thủy trận   cướp  bao nhiêu sinh mệnh vô tội?
Mà kẻ gây  tràng tai họa , cứ chờ đợi mà nhận lấy lửa giận của những  còn sống sót …
Qua gần hai canh giờ, đám  Vu Việt  cứu về mấy ngàn binh sĩ, cộng thêm với những  tự  bò lên bờ  đó, cuối cùng chỉnh hợp   đến hai vạn  và một ngàn con chiến mã,  tính những binh lính  tách  đến nơi khác,  mắt, Vu Việt  trực tiếp tổn thất một ngàn kỵ binh, bốn vạn bộ binh, lương thảo cũng  hủy hoại trong nháy mắt, nếu   ai cũng mang theo một ít lương khô bên , bằng  thì  đến hai ngày sẽ  đói c.h.ế.t một mảnh.
Trận đại hồng thủy   khiến cho mực nước xung quanh  bộ Cưu Vọng dâng lên, mấy con đê lớn  lượt  vỡ, bao phủ một vùng đất đai, nhà cửa và ruộng nương. Thậm chí còn ngập lụt bảy, tám quận huyện, mấy chục vạn dân chúng cũng  tổn thất  lớn, trực tiếp c.h.ế.t đuối hơn mười vạn , tình huống vô cùng thê thảm, Trước khi đại thủy rút ,  nhiều  thậm chí còn   cả một chỗ dung .
Đối với Vu Việt mà ,   chẳng những hao binh tổn tướng mà hồng thủy Tĩnh Hà còn trực tiếp chặn  con đường từ Chiếu Quốc tiến tới U Quốc. Chỉ sợ   hơn mười ngày, mực nước  thể rút . Đợi đến khi mùa đông tới, đất đai ẩm thấp sẽ đông cứng  như băng thì  càng  thể hành quân , ruộng nương  tàn phá, dân chúng U Quốc c.h.ế.t đói ngàn dặm, lương thảo cung cấp cho Vu Việt cũng  ảnh hưởng vô cùng lớn.
Điều  tạm thời  đề cập tới,  mắt, việc đám  Vu Việt cần  là mau chóng  về Trung Đô, nhưng mà xung quanh đều ngập nước, hành quân vô cùng khó khăn, đội quân   thuyền,   lương thảo,   nước sạch để uống, lương khô thì dù  tiết kiệm cũng chỉ đủ duy trì một ngày, hơn nữa còn  thể nhóm lửa và  hành tẩu trong nước một thời gian dài, binh lính  dễ dàng  nhiễm bệnh, cộng thêm  thì kiệt sức, ngựa thì hết , sợ rằng    thể chân chính bình an trở  Trung Đô sẽ  quá một nửa.