Trước lúc lên thuyền, Minh Hàn thận trọng : “Xin tướng quân và Phù Đồ công tử nhất định  cứu  Chủ công bình an trở về.”
Vào ngày thứ tư Ngư gia lĩnh quân rời khỏi Trung Đô, quân viện trợ bất ngờ tiến đến đánh vỡ cục diện vốn  bế tắc, Minh Hàn mang đến hai vạn tinh binh, tạo thành áp lực vô cùng lớn cho quân địch, bọn họ chỉ  thể lui binh giữ ba mươi dặm, phòng ngự ở yếu đạo Trúc Khởi, vốn  chia quân  giải quyết tàn quân Vu Việt, nhưng mà thứ nhất là nước lũ  lui, thứ hai là   vị trí cụ thể của đám  Vu Việt, cho nên chỉ  thể cố hết sức kéo dài thời gian viện trợ của đội quân Chiếu Quốc.
Trước mắt Chiếu quân  binh lực và lương thảo dồi dào, chiếm cứ ưu thế nhất định.
Nếu như Chiếu quân lựa chọn công kích mãnh liệt, quân địch chắc chắn sẽ bại lui, nhưng mà đồng thời bọn họ cũng  tổn thất  nhỏ, bây giờ  cố sức mà lấy tử vong tối thiểu đổi lấy thắng lợi, quân địch   phe   một đội quân khác  cứu viện đám  Vu Việt, đây chính là chỗ  thể lợi dụng .
Vào ngày thứ hai khi Minh Hàn và Ngư gia hội hợp, đám  Mặc Phi cũng thuận lợi tới bình nguyên Lạc Dực, rốt cục khẩn trương  vài dặm  đến  nơi của đám  Vu Việt.
Khi Mặc Phi  thấy Vu Việt và  binh của   nữa, quả thực  chút  thể tin  hai mắt của , nhóm binh lính  cạn kiệt lương thực trong mấy ngày, cả  bẩn thỉu, bước chân rã rời, khuôn mặt tiều tụy, ánh mắt như nước lặng, tối tăm   chút ánh sáng nào, khi bọn họ  thấy quân viện trợ  đến, tuy  kinh hỉ nhưng ngay cả sức lực để hoan hô cũng   nổi.
Mặc Phi  từng chứng kiến tình cảnh thê thảm , chỉ trong chốc lát nàng  cảm thấy cái mũi đau xót.
“Chủ công.” Mặc Phi  đến bên cạnh  thi lễ, giờ phút ,  nam nhân  đang  ngay ngắn ở phía  một tảng đá, khắp  bẩn thỉu, búi tóc hỗn độn, nhưng mà ánh mắt vẫn kiên nghị như cũ.
Hắn nhẹ nhàng : “Ngươi  đến .”
Mặc Phi đang  trả lời, tướng quân trẻ tuổi  quỳ một gối xuống, khó khăn : “Chủ công, ngài  chịu khổ.”
“Không , các ngươi đến đây là  .” Vu Việt chậm rãi , “Phát cho binh lính ăn chút gì  .”
Mê Truyện Dịch
Tướng quân trẻ tuổi lập tức phái  chuẩn  lương khô cho binh lính, Mặc Phi vội ngăn cản : “Đừng ăn vội,  nấu lên  ,  hãy đem lương khô đó cho binh lính ăn.”
Tướng quân trẻ tuổi  Vu Việt, Vu Việt gật đầu, “Cứ  theo lời Phù Đồ .”
Vì thế tướng quân trẻ tuổi một bên thì phái  bắt đầu đun nước nấu cơm, một bên thì tập trung những binh lính sinh bệnh ,  y phục sạch sẽ cho bọn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-do-nu-tuong/chuong-164-phu-do-nu-tuong.html.]
Đồng thời  cũng dựng một cái lều trại cho Vu Việt,  , vì  tận sức mang nhiều đồ ăn hơn một chút, cho nên chỉ  ba ngàn lều trại, chủ yếu để cung cấp cho các tướng sĩ  bệnh.
Những binh lính   sớm đói đến nỗi n.g.ự.c dán  lưng ,  khi ngửi  mùi hương của cơm thì đều  nhịn  mà nuốt nuốt nước miếng, ngay cả lương thực ngày thường khó  thể nuốt trôi thì  lúc  cũng trở thành mỹ vị nhân gian .
Khi binh lính  uống bát canh nóng hầm hập,  ít   ***** mắt. Lúc , những con  xưa nay sắt đá, đổ m.á.u  rơi lệ cũng  thể  vì tìm  đường sống trong chỗ c.h.ế.t mà xúc động.
Mặc Phi tự tay đưa canh nóng cho Vu Việt, Vu Việt nhận lấy, thổi thổi  uống một ngụm, hỏi: “Đã xảy  chuyện gì?”
Mặc Phi sửng sốt,  nhanh chóng  hiểu , Vu Việt hỏi vì  trễ như  mới đến cứu viện.
Nàng trả lời: “Năm ngày  Ngư gia  xuất phát , nhưng mà  đường  U quân đánh lén, chúng    thuyền theo đường thủy mới tới .”
Sắc mặt Vu Việt   đổi,  sớm đoán  tình huống như ,   uống thêm mấy ngụm canh, chậm rãi : “Hai ngày , gần hai ngàn binh sĩ  c.h.ế.t vì đói và bệnh tật.”
Giọng  Vu Việt bình thản, giống như là đang trần thuật một chuyện chẳng  liên quan gì, thế nhưng Mặc Phi   loại cảm giác tim đập nhanh .
Nàng : “Tạm thời  đề cập tới việc , sớm muộn gì chúng  sẽ tìm địch nhân đòi ,  mắt, việc quan trọng là  mau chóng chạy về Trung Đô, Chủ công và binh lính đều cần   tĩnh dưỡng thật .”
Vu Việt đặt chén canh  ở một bên, : “Các ngươi mang  bao nhiêu thức ăn nước uống?”
“Đủ cho ba vạn nhân mã ăn trong năm ngày.”
“Tốt,” Vu Việt , “Để  lương thực,  đó mang binh lính  bệnh trở về.”
“Chủ công, chẳng lẽ ngài …”
“Bổn vương  thể bỏ qua việc  .” Vu Việt lạnh lùng , “Binh lính còn  cộng với quân viện trợ, hai vạn chiến lực,  là đủ .”