“Muốn an  dân chúng, lấy phú quý mà răn dạy. Một ruộng  cày cấy, sẽ    đói; một nữ  dệt vải, sẽ   nhiễm lạnh.” Tiếp theo, bắt đầu từ trụ cột nông nghiệp của thời đại , Mặc Phi   một  phương thức trồng trọt tiên tiến, căn cứ  sự bất đồng của đất đai và khí hậu bắc nam để tiến hành phân tích và trình bày, từ phương diện chọn giống, gây giống, kỹ thuật trồng trọt, bón phân, thuỷ lợi đều   tỉ mỉ, “Hễ là nơi canh tác rộng lớn: đất rắn thì   nó mềm, đất quá mềm thì   nó rắn hơn. Đất   nghỉ ngơi thì sẽ tiếp tục trồng trọt, trồng trọt quá lâu thì cho đất nghỉ ngơi. Đất cằn cỗi thì cải tạo cho màu mỡ, đất màu mỡ thì trồng trọt cho đến lúc bạc màu. Đất cứng thì  nó tơi xốp, đất tơi xốp thì  tiếp tục trồng trọt. Đất  ngập úng thì   nó khô ráo, đất hạn hán thì   nó ẩm ướt [1].”
[1] Toàn bộ đoạn  là bản tự dịch  từ bản dịch nghĩa,  đảm bảo  . Nguyên văn  trích  từ quyển “Lã thị Xuân Thu – Sĩ dung luận  lục nhâm địa” của Lã Bất Vi.
Mê Truyện Dịch
Cuối cùng, trọng yếu chính là giới thiệu nông cụ, “Muốn lao động  năng suất,  tiên   công cụ sắc bén”, thời đại   bắt đầu sử dụng nông cụ sắt, nhưng mà phần lớn   hiệu quả cao. Ở trong , Mặc Phi nhấn mạnh hình vẽ lưỡi cày, vật dụng gieo hạt, lưỡi hái, liềm móc, liềm phạt lúa, còn  chú giải bên cạnh. Suy nghĩ một lát, Mặc Phi  bổ sung thêm một guồng nước bằng đồng, “Lớn  nghìn khoảnh, cao  trăm thước, dẫn thông nước, cung cấp cho đồng ruộng.” Cái  sẽ là công cụ tưới tiêu lớn nhất.
Viết đến đây, bên  coi như  xong, ngoại trừ cải tiến đồng ruộng, về phần chăn nuôi, cây rừng, rau củ… Mặc Phi đều chỉ  đơn giản, dù  cũng  cần   hết  ngay lập tức, chỉ cần khi kết thúc để  một lời dẫn là .
Nhìn một   một , đến khi chắc chắn   từ  sai linh tinh, lúc  Mặc Phi mới thở phào một tiếng, chuyện còn  là quan trọng nhất, chuẩn   tinh thần  đến nơi ở của Đại vương tử.
Ngày tiếp theo, tâm trạng Mặc Phi  chút  yên, trong phòng dùng cơm, tay của nàng thỉnh thoảng  sờ  cuốn thẻ tre trong túi, ánh mắt    bên ngoài cửa sổ, trong đầu  ngừng diễn luyện biểu hiện của   khi đến phủ Đại vương tử. Cái  cũng   diễn kịch,     thể  , nàng chỉ  cơ hội một ,  thành công.
Lúc , tiểu nhị gõ cửa mang  tiến , Mặc Phi vẫn  ngoài cửa sổ, đúng lúc, chỉ thấy một chiếc xe ngựa hoa lệ chậm chạp phi qua.
Tiểu nhị  : “Đại vương tử   du chơi .”
“Đại vương tử?” Lúc  Mặc Phi mới  hồn, hỏi chính xác, “Đại vương tử ở ?”
Tiểu nhị chỉ phương hướng xe ngựa, : “Đó là xe ngựa chuyên dụng của Đại vương tử,  đỉnh xe khắc Kim Long,   rõ mà.”
Mặc Phi  tới  quanh, quả nhiên  đỉnh xe ngựa  hoa văn trang sức màu vàng lấp lánh.
“Ồ, xe dừng .” Tiểu nhị bỗng nhiên  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-do-nu-tuong/chuong-18-phu-do-nu-tuong.html.]
“Đại vương tử đến chỗ   gì?” Mặc Phi hỏi.
“Ừm, chắc là tới Chiếu Tùng viên uống  chơi cờ.” Tiểu nhị trả lời, “Chiếu Tùng viên là viện do tiến sĩ Lư Khâu xây dựng, chỉ nhóm quan to, quý nhân mới  thể  , thỉnh thoảng Đại vương tử cũng đến đó nghỉ ngơi. Nếu mà Đại vương tử đến, những  khác chỉ sợ là tạm thời  thể  .”
Ánh mắt Mặc Phi sáng ngời, cái    là cơ hội trời ban ?
Nàng đóng sách , cho tiểu nhị mấy văn tiền thưởng  vội vàng  đến Chiếu Tùng viên.
Xác nhận xe ngựa,   hai thị vệ đang  trang nghiêm  cổng, Mặc Phi  định tâm tình, tiến lên hành lễ: “Thứ dân Phù Đồ mang giản thư đến bái kiến, hi vọng Đại vương tử điện hạ ân chuẩn cho  trong  rõ ràng.”
Hai thị vệ liếc mắt   một cái, trong đó một  : “Đợi.” Sau đó   thông báo.
Không bao lâu, thị vệ    khoát tay với Mặc Phi: “Chủ nhân của   đồng ý.”
Tốt lắm, bước đầu tiên thuận lợi.
Mặc Phi mang sắc mặt lạnh nhạt theo thị vệ   bên trong,  qua hành lang gấp khúc,  thấy trong đình cách đó  xa   hai nam tử, một  hơn năm mươi tuổi, là trưởng lão râu dài, một  hai mươi mấy tuổi, là nam tử mặc cẩm y. Người   thể là chủ nhân nơi ,   hiển nhiên là nhân vật mục tiêu của nàng – Đại vương tử Lệ Thần.
Mặc Phi cũng   lâu, cúi đầu yên lặng  tới bên ngoài lương đình, hai tay nâng thẻ tre lên,  khom  hành lễ với hai  trong đình: “Thứ dân Phù Đồ, bái kiến Đại vương tử điện hạ.”
Cúi đầu, Mặc Phi  phát hiện vẻ mặt của lão giả trong đình  chút như  như , nam tử thì    phản ứng gì, chỉ là ánh mắt hai thị vệ đang  thẳng ngoài đình  lạnh. Theo lý mà , lấy  phận Mặc Phi  bái kiến hoàng tộc thì   lễ quỳ lạy, nhưng mà thực sự là Mặc Phi quỳ  nổi, chỉ  thể biểu hiện như . Nàng còn   rằng lúc , chỉ cần vị chủ nhân   mất hứng một chút, đầu gối nàng sẽ  một kiếm đánh gãy.