Mà trong lúc đó Mặc Phi cũng sưu tập sản vật khắp nơi, phân chia đất đai, phổ biến cách thức gieo trồng và thu hoạch của các loại cây.
Sau khi ba mươi tư   rời   bao lâu, Bảo Tôn cũng chuẩn  lên đường,   hành y thiên hạ, nghiên cứu bách thảo,  một  hành y tế thế.
Mặc dù Mặc Phi   cũng   lý do gì để ngăn cản Bảo Tôn   thành lý tưởng của , chỉ  thể tặng lễ vật và gửi một câu chúc phúc.
Bây giờ bên cạnh Mặc Phi chỉ còn   Dư Sơ, nàng   kiên trì khổ hành ngàn dặm, cũng   chí hướng cứu dân tế thế như Bảo Tôn, nàng chỉ cố gắng tập ,  đó    bộ những chuyện  đường khổ hành của Mặc Phi, ghi  mỗi tiếng  và cử động của nàng.
Có lẽ Dư Sơ cũng  ngờ  rằng Phù Đồ Hành Chí của nàng   lưu truyền rộng rãi  , tên của nàng cũng nổi tiếng thiên hạ, vô  nữ tử khuê phòng cũng chịu ảnh hưởng , bắt đầu  sách  chữ, từng bước phát triển  sách truyền lưu mai , hình thành một loại văn hóa đặc biệt.
Bảo Tôn, Dư Sơ và ba mươi tư     hậu thế gọi là ba mươi sáu Phật đồ, danh thơm  ghi  trong tông miếu, lưu danh ngàn đời.
Bảo Tôn   lâu, Vu Việt cũng ký kết hiệp ước đồng minh với Khánh Quốc ở Nhân Phong, xác định  lãnh thổ, nửa tây của Nhân Phong trở  là thuộc sở hữu của Chiếu Quốc.
Từ đó về , thiên hạ  trở thành thế lực của hai cường quốc, hơn nữa kéo dài hòa bình gần trăm năm.
Giải quyết việc  xong, Vu Việt nhanh chóng trở  Nhung Trăn, mang Mặc Phi cùng mấy vị khách khanh  tới quốc đô Tiệm Hề.
Hắn quyết định đăng cơ.
Năm Nguyên Chẩn thứ nhất, Chiếu Vương Lệ Cù nhường ngôi cho Vu Việt, sửa quốc hiệu thành “Nguyên Chẩn”. Sáu thượng khanh của Vu Việt, ngoại trừ Tửu khách Mục Tàng yêu thích du lịch ,  bộ Hiền sư Lư Khâu, Thiên tài Minh Hàn, Trí tướng Ngư Gia, Kiếm cuồng Phổ Trúc, Mặc Quân Phù Đồ đều  hàng công khanh.
Cùng năm, Lạc Thần  lập  thái tử, Phổ Trúc là võ sư của thái tử, Lư Khâu và Phù Đồ đều là thái phó của thái tử.
Vu Việt đăng cơ là mong  chung của  , cả nước mừng vui.
Khoảnh khắc khi Vu Việt   vương tọa, ánh mắt   về phía Phù Đồ trong đám . Hắn là quân, “Hắn” là thần, trong triều đình,  cách của  và “Hắn” vĩnh viễn là mấy thước, nhưng Vu Việt sẽ  cho phép bọn họ dừng  ở  cách như .
Hắn  thể lập “Hắn”  Hoàng hậu, nhưng  hi vọng Phù Đồ trở thành   thiết nhất  đời  của …
【 Phù Đồ,  nghĩ   . 】
Ngay tại buổi tối Vu Việt đăng cơ, Trạm Nghệ  lâu  thấy  đột ngột xuất hiện ở  mặt Mặc Phi,  với nàng như thế.
Mê Truyện Dịch
Mặc Phi hỏi: “Đi ?”
【 Tới nơi  nên đến,  thành sứ mệnh cuối cùng của . 】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-do-nu-tuong/chuong-279-phu-do-nu-tuong.html.]
“Ngươi còn  báo thù ?”
Trạm Nghệ lắc đầu,  đó  lộ  một nụ  ấm áp: 【 Đã hồ đồ mấy trăm năm, đến hôm nay mới tỉnh ngộ,  hồ đồ lâu lắm . 】
“Ta  rõ.”
Trạm Nghệ : 【Sức mạnh của Thiên Quân Chi Dực đang triệu hồi . 】
“Ngươi  là dấu ấn   Khánh Vương?”
【 Thay vì  là dấu ấn,  bằng  là truyền thừa của Tần tộc . Muội   bảo vệ huyết mạch cuối cùng của Tần tộc, mà  điều    chính là mượn sức mạnh của Thiên Quân Chi Dực, tiếp tục kéo dài truyền thừa. 】
“Ngươi   như thế nào?”
【 Giao linh hồn của bổn tộc cho Khánh Vương Phong Đình. 】
“Điều … giải thích thế nào?” Mặc Phi  loại bất an mơ hồ.
Trạm Nghệ   ,   gì, chỉ điềm đạm  Mặc Phi.
“Nói cho  , lời ngươi    ý gì?” Mặc Phi  hỏi.
Trạm Nghệ : 【 Ta  truyền  bộ trí nhớ về Tần tộc cho Phong Đình, để    tái hiện văn hóa và tinh thần của Tần tộc. 】
“Thế, ngươi sẽ  ?”
Trạm Nghệ mỉm , thản nhiên : 【 Ta  sớm là  chết, nay   thể  yên nghỉ, Phù Đồ nên vui mừng cho  mới đúng. 】
Mặc Phi  vui nổi, Trạm Nghệ là bạn nàng, bảo vệ nàng, mặc dù   nhiều nhưng  khiến cho nàng  cảm giác an , giống như thiên thần bảo vệ.
Nếu như là một, hai năm  thì Mặc Phi còn  thể thản nhiên đối mặt, nhưng mà hiện tại, trong lòng  dần dần  nỡ.
Trạm Nghệ  : 【 Ta vốn  nên lưu luyến trần thế, lúc , bởi vì oán hận mà giấu kín bản tâm, bây giờ  vì Phù Đồ mà sinh lòng chấp niệm, nếu  kiếp , Trạm Nghệ vẫn   một chuôi d.a.o bên  Phù Đồ. 】
Mặc Phi lắc đầu, buồn bã : “Trạm Nghệ là  bạn  thiết của Phù Đồ.”
【 Bạn  cũng  thể ở cùng ngươi mãi mãi… 】 Trạm Nghệ cúi đầu thở dài một tiếng.