“Chủ công đừng giễu cợt Phù Đồ.” Mặc Phi bất đắc dĩ, “Danh sĩ trong phủ của Chủ công đông đảo như thế, cũng chẳng thiếu   thành hôn, cớ  Phù Đồ   hưởng thụ loại đãi ngộ ?”
Trong mắt Vu Việt hiện lên ý : “Dân chúng Nhung Trăn cởi mở, thích  quý tài, tài mạo của ngươi  phù hợp với sở thích của  .”
Quả là bi kịch! Mặc Phi  cho rằng bản  là một mỹ nhân, bằng  đến bây giờ cũng  thể   ai đoán  giới tính của nàng, tuy rằng nàng chỉ cao  một mét bảy, thế nhưng so với văn nhân còn thấy gầy chứ đừng  so với quân nhân. Cũng may là giọng  và tướng mạo của nàng đều  trung tính, hành vi cử chỉ cũng  biểu lộ phong thái nữ tử, hơn nữa nàng mặt than, cảm xúc trong ngoài khác biệt,  cũng  vài phần phong nhã.
 những điểm   nào đến mức thoáng chốc vạn  mê! Phải  rằng lúc nàng  đồn là “Nam sủng” thì   chẳng  ai hỏi han, xem   danh tiếng quả là mệt mỏi. Cuối cùng nàng cũng  vì  sáu vị thượng khanh đều  ẩn giấu  phận, thực sự là bọn họ  dự đoán  .
Mê Truyện Dịch
“Có lẽ Phù Đồ nên thu vài sủng cơ.” Không  những  đó coi nàng là  độc  ? Nếu nàng  sủng cơ , ít nhất những  cứ thích đến hiến mỹ nữ sẽ yên tĩnh trong một thời gian.
Ý  trong mắt Vu Việt biến mất, hỏi: “Phù Đồ thích cái dạng mỹ nữ gì?”
“Ừm… dịu dàng đáng yêu, hiền lành hiểu ý!” Mặc Phi thuận miệng trả lời.
Vu Việt nắm chặt thẻ tre, trong lòng khó chịu, khó chịu vô cùng. Hắn  ***** với Phù Đồ, điều   là một chuyện  thể chối cãi, nhưng  cũng   buông thả bản , bởi vì  quý trọng thiếu niên tài hoa ,   phá hủy “Hắn”. Mà nếu thành  cho “Hắn” thì    chịu  cảnh “Hắn” vui vẻ với nữ nhân.
Thay vì ,  bằng sớm chặt đứt phần tâm tư .
“Lần  Phù Đồ dâng lễ vật, bổn vương còn  ban cho ngươi thứ gì,  thì  bằng để bổn vương tặng cho ngươi mấy sủng cơ !”
Mặc Phi sửng sốt,  thực tế   Vu Việt  ban cho nàng thứ gì, ngược   thưởng cho nàng  nhiều đồ quý giá. Bây giờ nàng   thưởng mỹ nữ, sẽ   là  trong Đông viện của  đấy chứ? Nàng thực tình   !
Vu Việt  quản Mặc Phi đang rầu rĩ cái gì, tiếp tục : “Là thượng khanh của bổn vương, quả thực  thể ngay một nữ nhân hầu hạ cũng   . Vừa vặn thời gian    tặng bổn vương mấy   phía nam, ai ai cũng quyến rũ động lòng ,  cởi mở như nữ tử Nhung Trăn,  ôn nhu hơn,  phù hợp với yêu cầu của Phù Đồ.”
“Trời…” Mặc Phi   cự tuyệt, nhưng mà   chính nàng    thu sủng cơ, bây giờ Vu Việt mở miệng tặng, nàng  nhận thì  vẻ  .
Vì thế nàng đành  hành lễ tạ ơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-do-nu-tuong/chuong-51-phu-do-nu-tuong.html.]
Tin tức Phù Đồ  Vu Việt ban cho mấy mỹ nữ truyền   nhanh, khiến cho một    tức hận đến nắm c.h.ặ.t t.a.y . Phải  rằng, nữ nhân mà Vu Việt  ban thưởng thì chắc chắn sẽ  phẩm cấp cực cao, dong chi tục phấn* bình thường   so sánh ? Vì nguyên nhân , cuối cùng   đến hiến mỹ nữ  giảm   nhiều, trào lưu  mối cũng dần dần thối lui, cuối cùng thì Phù Đồ  thể  an nhàn.
* Dong chi tục phấn: tầm thường, xoàng xĩnh.
Thu những sủng cơ  quả là đáng giá!
Một chiếc lá rụng từ ngoài cửa sổ bay , rơi xuống mặt bàn của Mặc Phi.
Hóa  bất giác  là cuối thu ,   thầy của nàng  khỏe ? Nàng đột nhiên mất tích như , chắc chắn sẽ khiến cho thầy lo lắng.  mà nàng  tìm thấy đường về nhà,  lẽ cả đời cũng chỉ  thể sống ở thời đại xa lạ .
Mặc Phi bàng hoàng  về phía màn đêm tối đen ngoài cửa sổ, cảm giác chua xót dâng lên trong lòng.
“Đại nhân, Vân cơ và Ly cơ cầu kiến.” Bên ngoài cửa truyền đến tiếng thông báo của Tích Chi.
Mặc Phi khôi phục  : “Vào .”
Chẳng mấy chốc, hai nữ tử  dung mạo tú lệ thành thực  , quỳ một lễ với Mặc Phi.
“Hai vị mỹ cơ tìm   chuyện gì?”
Vân cơ trả lời: “Trời  gần chuyển lạnh ,  và Ly cơ khâu riêng mấy bộ y phục mùa đông cho ngài.”
Lúc  Mặc Phi mới chú ý tới trong tay hai nàng đang cầm y phục, nàng nghĩ quả là  lâu  mua thêm bộ đồ mới, vải vóc, tơ tằm Vu Việt ban cho   nàng  thưởng một nửa cho những mỹ nữ thu , Vân cơ và Ly cơ  mắt  là hai  trong đó.
Xem  các nàng  dùng vải   y phục cho nàng,   nàng vui lòng, đáng tiếc, giả nam nhân như nàng   thể vui vẻ với nữ nhân, nhiều nhất chỉ  thể khiến các nàng sống thoải mái một chút, đợi về   cơ hội sẽ kết duyên các nàng cho những  thích hợp.