* Thô lương: như ngô, khoai, sắn, đậu.
Ngay lúc nàng  nướng bánh ăn, một cái chân gà nướng vàng rụm xuất hiện ở  mắt, Mặc Phi mím môi  đầu  , chỉ thấy cái tên nam nhân “Cô Hạc” bày  vẻ mặt tươi   xổm bên cạnh nàng.
“Thiếu niên, cho ngươi.” Quơ quơ chân gà trong tay,  vô cùng nhiệt tình thành khẩn.
Mặc Phi      chân gà,  chút  đổi rũ mắt xuống, thản nhiên từ chối: “Ta  đồ ăn, đa tạ ý .”
Cô Hạc nhíu mày,    suy nghĩ gì từ  vẻ mặt của “Hắn”, lúc , phía xa xa truyền tới mấy tiếng  lưa thưa,  liếc  một chút, lơ đễnh,  cầm chân gà nhét  trong tay Mặc Phi,  cho cự tuyệt : “Chỉ là chút thức ăn, nếu ngươi  ăn thì ném !”
Nói xong  dậy,   đầu  mà  tới phía  phát  tiếng .
Mặc Phi  chân gà trong tay, do dự  nên ăn  .
Vệ Tuyên bên cạnh : “Đồ ăn đều trân quý cả, đừng lãng phí, một cái chân gà mà thôi,  cần  để ý.”
Nếu  cũng  như , Mặc Phi cũng  suy nghĩ nhiều nữa, chuyên tâm ăn chân gà, tuy rằng   vị muối, nhưng mấy ngày  ăn thịt, nàng vẫn thỏa mãn một hồi. Chỉ là nàng  chú ý tới ở phía xa,  khi Cô Hạc  thấy nàng ăn đồ ăn  đưa thì lộ  vẻ mặt vô cùng sung sướng.
“Ta   Cô Hạc, ngươi thực sự cảm thấy hứng thú với thiếu niên  ?” Một nam tử đập bả vai Cô Hạc  .
“Đương nhiên.” Cô Hạc lộ  vẻ hiển nhiên là thế, “Người mà Cô Hạc  để ý tới,    thể dễ dàng buông tha cho .”
“   là Lương tịch,  là nam tử,  dễ dàng nắm  như  .” Một  khác cũng .
“Điều   .” Cô Hạc  về phía Mặc Phi, “Thiếu niên bất phàm, xem   tốn chút chút tâm tư .”
“Kì thật,   bao giờ thấy nam tử nào xuất chúng như thế,  làn da của “Hắn” coi, tinh tế như tơ lụa, sờ lên chắc chắn còn thoải mái hơn cả nữ nhân nữa.”
“Ha ha, đúng .”
Cô Hạc hừ một tiếng: “Này,  là  của ,   thể tùy tiện trêu đùa như  .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-do-nu-tuong/chuong-8-phu-do-nu-tuong.html.]
“Ngươi nên nắm chặt    hãy ! Nếu như ngươi  , thì sẽ đến lượt chúng .”
“Ngươi   đấu một trận ?” Cô Hạc giơ kiếm trong tay lên, khiêu khích .
Nam nhân  lập tức yên tĩnh.
Không   trở thành đối tượng  đùa của  khác,  khi ăn uống no đủ, Mặc Phi tìm một chỗ cách Vệ Tuyên  xa, trải chiếu,  ngửa  chuyện phiếm với Vệ Tuyên, cho đến khi cơn buồn ngủ ập đến, thì từ từ   giấc ngủ trong một bầu trời  rộng lớn.
Sống hai mươi mấy năm, cho dù mười năm  trở thành cô nhi, nàng cũng  từng sống cuộc sống gian khổ như những ngày  qua,  câu  như thế nào nhỉ, khi trời cao giao cho sứ mạng trọng đại, nhất định  hết   cho ý chí   rèn,  cho gân cốt  mệt nhọc,  cho  xác  đói khát*….Ừm, thật sâu sắc. Chỉ mong đến  cùng, nàng  cần hưởng thụ vinh hoa phú quý, chỉ cầu   cuộc sống an nhàn.
Ngày hôm ,  tờ mờ sáng,     lượt tỉnh .
Mặc Phi thuận tay sửa sang  tóc,  đó lấy khăn mặt từ trong ba lô  bờ sông rửa mặt.
Lúc , bên bờ sông    nhiều , Mặc Phi cũng  để ý, dùng nước súc miệng,  đó thấm ướt khăn bông, cẩn thận rửa mặt và cánh tay. Chuyên tâm  việc của , Mặc Phi  chú ý tới   ít  xung quanh đang vụng trộm  nàng, cánh tay trắng noãn trơn bóng với đường cong tuyệt   vô ý để lộ , ẩn hiện như ngọc trong nắng sớm chiếu rọi, hết sức mê .
Nhìn thấy quang cảnh như , những nam nhân  lâu   ôm nữ nhân đều  nhịn  mà nuốt nuốt nước miếng, ngay cả    xu hướng nam phong* cũng  tâm tư xa gần, động tác   còn “Phóng khoáng” cũng  khỏi “Nhã nhặn” .
* Nam phong:  khuynh hướng nam với nam.
Mọi  cũng  bởi  mà hoài nghi giới tính của nàng, thứ nhất là động tác của nàng quá tự nhiên, vẻ mặt quá bình tĩnh, thứ hai là cũng chẳng ai nghĩ  nữ tử nào  lộ cánh tay của   một cách hào phóng như .
Mê Truyện Dịch
Lúc Mặc Phi rửa mặt xong chuẩn   dậy, một hòn đá nhỏ đột nhiên  ném  trong nước,  bọt nước b.ắ.n lên tung tóe.
Mặc Phi  đầu  , Cô Hạc đang khoanh tay  ở phía  nàng, vẻ mặt như  như  : “Thiếu niên, ngươi thực sự  động lòng ,   hâm mộ, ngươi  bằng lòng cho  theo đuổi ?”
Mặc Phi thầm nghĩ, đây là công khai biểu lộ tình yêu ? Nàng rũ mắt xuống,  dậy thản nhiên : “Xin ,    loại  .”
Cô Hạc  đến bên  nàng, ghé  bên tai nàng, nhẹ giọng : “Đừng bó buộc vui thích của , chỉ cần ngươi  thử là sẽ   tư vị trong đó.”