“Phù Đồ, ngươi cũng nên nghỉ ngơi một chút ?” Thời gian , Cô Hạc vẫn     với Mặc Phi, cho nên   chứng kiến trình độ liều mạng của nàng. Một khi   là  tâm  ý, như thể   mệt nhọc là gì .
Mặc Phi dừng động tác cầm bút một chút, cũng  ngẩng đầu lên : “Ở trong phủ  thực an , Cô Hạc thật sự  cần cứ  theo .”
Cô Hạc nhún nhún vai : “Ta cũng thường xuyên xuất môn mà? Phù Đồ ngươi quá chuyên chú chuyện  tay, khi nào  xuất hiện, khi nào  rời , ngươi   chú ý đến ?”
Mê Truyện Dịch
“Ồ.” Ánh mắt Mặc Phi sáng ngời  quyển sách  bàn, nghiên cứu khảo cổ lúc   xông , những điều đó đều  thể là kiệt tác của thời đại  đấy! Không giống với lịch sử nàng từng quen thuộc, trải qua học phái khác biệt,  cảm giác  điều liên hệ, lời  của các danh gia là căn cứ  việc phân tích văn hóa, bối cảnh trọng yếu của thời đại , điều    thể  khiến nàng si mê cho ?
Ừm,  lẽ nàng   kế hoạch  nhằm tạo thế cho Vu Việt, đồng thời, cũng  tâm tư  xem một cách khái quát điển tịch trong thiên hạ,  mâu thuẫn,  mâu thuẫn.
Cô Hạc bất đắc dĩ,    mê mẩn . Quên , lúc , vẻ mặt “Hắn” chuyên chú, mặc dù  cố ý  cận cũng  hề  phản ứng nào. Hắc hắc, cũng  thủ đoạn …
Vu Việt  thư tín trong tay, cho tới nay, đây  là phong thư xin cầu viện thứ ba trong tháng của thái tử Lệ Thần. Hiển nhiên, thế cục Vương đô hiện nay vô cùng cấp bách, Nhị vương tử yêu cầu xem “Thánh chỉ” của Chiếu Vương, mà thái tử thì vẫn để  ở bên ngoài cổng thành,  ngựa của hai bên vẫn giằng co. Một bộ phận phòng thủ thành bắt đầu gia nhập  chiến cuộc, ủng hộ Nhị vương tử và thái tử mỗi bên một nửa.  mà Nhị vương tử khăng khăng  thái tử mưu hại Chiếu Vương, dư luận vô cùng bất lợi đối với thái tử.
“Chủ công, xem   đến thời điểm tiến tới Tiệm Hề .” Ngư gia mở miệng .
Bách Lý Mặc cũng tỏ vẻ đồng ý: “Đoán chừng lúc , Thái tử và Nhị Vương Tử giao chiến như , đợi đến khi binh mã của Chủ công tới, cơ hội quyết định thắng bại chắc chắn sẽ đến.”
Vu Việt gật đầu, cũng   nhiều, phất tay : “Sóc Vưu, ngươi mau chóng  triệu tập binh mã, ngày mai cùng bổn vương mang binh  Tiệm Hề.”
Sóc Vưu vui mừng một trận, lớn tiếng lĩnh mệnh mà .
Vu Việt   với mấy  Ngư gia và Bộ Hằng: “Ngư gia, ngươi tiếp tục ở  Nhung Trăn thao luyện tân binh, Bộ Hằng chú ý canh gác Nhung Trăn, đừng cho giặc cỏ lén nhập  Nhung Trăn cướp của, g.i.ế.c hại dân chúng.”
Mà , cũng cần   Tiệm Hề. Ánh mắt Vu Việt đột nhiên dời về phía Mặc Phi ở bên , trong lòng  chút tính toán,  mang theo “Hắn” bên .  mà  nhanh chóng   đè ép ý niệm trong đầu  xuống, Mặc Phi  rành võ nghệ,   tấm lòng thương xót từ bi,  thật sự  nên mang theo “Hắn”  chiến trường huyết tinh*.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-do-nu-tuong/chuong-80-phu-do-nu-tuong.html.]
* Huyết tinh: Đẫm máu.
Mặc Phi giống như nhận thấy  cái gì, đợi đến khi ngẩng đầu  về phía bên , Vu Việt  thu hồi ánh mắt.
Hai ngày , Vu Việt dẫn đầu ba ngàn hắc thiết kỵ cùng ba vạn  ngựa, chậm rãi  tới Vương đô ở Tiệm Hề.
Vu Việt  tướng soái, thường xuyên  ở Phủ Nhung Trăn,    thành thói quen từ sớm,  bởi vì tín nhiệm vị võ dũng  cho nên   ai lo lắng cuộc chiến  sẽ thất bại. Đợi  rời ,   đều tiếp tục bắt đầu công việc trong tay, hiện nay   nhiều văn nhân tiến  Tiệm Hề, đây chính là lúc vô cùng bận rộn.
Vu Việt  , Mặc Phi cũng thả lỏng  nhiều,  cần  tham gia nghị sự mỗi ngày, nàng  thể chuyên tâm mà nghiên cứu sách cổ.
Ban đêm, Mặc Phi  chỉnh lý xong các loại tài liệu, mang theo ngọn đèn chuẩn   phòng nghỉ ngơi.
Ngọn đèn chập chờn, bốn phía tĩnh mịch  tiếng động, ban đêm ở cổ đại luôn vắng vẻ như , Mặc Phi tùy ý cởi áo khoác, chỉ còn  trung y đơn bạc rộng thùng thình, nàng tiến  ổ chăn, khi  mới chuẩn  nới lỏng đồ buộc ngực,  đột nhiên  thấy một bóng   cao lớn  bên giường.
Trong lòng Mặc Phi căng thẳng, thiếu chút nữa kinh hô  tiếng. Nàng vội  ngay dậy, quát khẽ: “Ai?”
Tuy rằng Cô Hạc ở trong phủ Mặc Quân, nhưng bên ngoài còn  Duyệt Chi gác đêm, nơi   là Vương phủ, ai  thể vô thanh vô tức* xông tới như ?
* Vô thanh vô tức: Im  lặng tiếng.
“Là .” Người tới trả lời.
Sắc mặt Mặc Phi ngẩn , giọng  , là của… Dĩ nhiên là của Vu Việt ư? Không  sáng sớm   mang binh rời  ? Sao bây giờ đột nhiên nửa đêm  chạy về dọa  như ?