Nghe thấy tiếng đóng cửa, Thẩm Dạ Thần tức giận đá mạnh một cái  bàn.
Tô Vận thì chạy thẳng đến Kính Trung Đường, vì với cô, công việc vẫn là quan trọng nhất.
  đến mười hai giờ, điện thoại của Thẩm Dạ Thần  gọi tới.
“Ông nội  chịu ăn cơm,  gì cũng  chịu đồng ý.”
Thẩm Dạ Thần  dối mà mắt  chớp một cái.
Anh vẫn còn đang ở công ty,    ông cụ  ăn  ?
“Vậy   về biệt thự cũ ngay.”
Tô Vận  thể mặc kệ ông cụ , cô  đành lòng.
“Để  đến đón,  thì chờ đến bao giờ?” Chỉ qua điện thoại mà vẫn    sự chê bai của Thẩm Dạ Thần.
Khi  trong xe của Thẩm Dạ Thần…
“Nghe ông nội , y thuật của cô  giỏi? Có thể xem bệnh cho   ?”
Cả buổi sáng  trong văn phòng, đầu óc  chỉ nghĩ đến chuyện .
Tô Vận  trả lời ngay, chỉ xoay  quan sát Thẩm Dạ Thần.
Tròng trắng mắt  ngả vàng,  mắt  quầng thâm, khóe môi  tím, rõ ràng là dấu hiệu của thiếu hỏa ở gan.
Mà thiếu hỏa ở gan  dẫn đến thiếu thủy ở thận, dễ gây  thận hư.
Dù mang trong  khí bệnh, nhưng Thẩm Dạ Thần  càng toát lên vẻ yêu mị, như vua tinh linh trong rừng rậm,  bá đạo,  tinh tế.
“Sao ?”
Thẩm Dạ Thần cảm nhận  ánh mắt nóng rực của Tô Vận, cứ tưởng cô  "hành xử tại chỗ".
Tô Vận lắc đầu: “Không  gì. Về đến nơi,  sẽ bắt mạch cho  ,  mới quyết định.”
Sau khi về đến biệt thự cũ, Tô Vận  thấy ông cụ , liền ngạc nhiên  Thẩm Dạ Thần.
“Chú Thẩm, ông nội cháu   kiểm tra sức khỏe  ?”
Thẩm Dạ Thần   chút bối rối nào, chỉ  hiệu bằng ánh mắt với quản gia Thẩm.
“À, đúng . Cháu  qua đó xem thử ?”
Quản gia Thẩm tỏ vẻ lo lắng đáp.
“Vậy cháu về , khi nào ông nội  , cháu sẽ qua .”
Tô Vận cảm thấy cảnh tượng   quen, nhưng  nghĩ nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-nhan-sap-tai-hon/chuong-23.html.]
“ chẳng  cô còn  bắt mạch cho  ?” Thẩm Dạ Thần  tin   vẫn  giữ  .
“Ừm, .” Tô Vận cuối cùng cũng dừng bước.
Sau khi bắt mạch xong, Tô Vận  Thẩm Dạ Thần bằng ánh mắt khó tả.
Một tổng giám đốc cao cao tại thượng như   … thận hư?
“Lúc ở cùng với Vương Khuynh Thành,   từng cảm thấy… bất lực ?”
Suy nghĩ hồi lâu, Tô Vận vẫn quyết định hỏi . Biết  ông cụ vẫn đang trông mong  chắt bồng?
Thẩm Dạ Thần lớn đến ,  đầu tiên biểu cảm  phong phú đến thế.
“Giường ngay bên cạnh, cô   thử ?”
Anh    câu , nhưng  nuốt  trong,  chắc Tô Vận sẽ ghét.
“ cũng hiểu tại   đây    đổi tâm trạng,  đổi bạn gái như  áo .”
Sau khi ly hôn, Tô Vận cũng bắt đầu cuộc sống mới. Cô  cho phép bản  mãi chìm đắm trong bi thương.
Dần dần, Tô Vận cũng buông bỏ  Thẩm Dạ Thần.
Khi nhắc , trong lòng cô chỉ còn chút chua xót.
“  mời cô  đầu bếp điều dưỡng riêng, cô  lương bao nhiêu cũng !”
Thẩm Dạ Thần cũng cảm thấy ấm ức, nhưng ít nhất  thể giữ Tô Vận ở .
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
Đến lúc đó sẽ  cơ hội khiến cô “chịu khổ” một chút.
Tô Vận  khó xử: “  còn công việc,   nhiều thời gian.”
“Nghỉ việc !”
Chỉ là một công việc nhỏ bé, Thẩm Dạ Thần  thể trả lương gấp ba.
Tô Vận trợn mắt: “Không . Dù lương cao thế nào,  vẫn cần  cảm giác an .”
Làm điều dưỡng riêng cho Thẩm Dạ Thần, rủi ro quá lớn, cô  dám đánh cược!
“Để A Văn lập hợp đồng ngay,  trả gấp năm  lương!”
Không  cảm giác an  vì tiền? Thẩm Dạ Thần  tin. Năm    thì mười !
“Để  bàn với Kính Trung Đường .”
Trước tiền bạc, Tô Vận cuối cùng vẫn cúi đầu.