Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Châu Tước  nhỏ.
 
"Nô tỳ nghĩ rằng  lẽ lão gia sẽ   thư hòa ly , nếu , thì vì Xuân Anh ngài    xong từ lâu và chuẩn  đuổi   khỏi nhà ."
 
Ta .
 
"Hắn   cũng  ly. Hắn mà  ly, thì   chồng   thể  yên ?”
 
“Chắc chắn sẽ    với  rằng, theo luật pháp, ba năm   con,  vợ thất đức, xứng đáng  bỏ."
 
Châu Tước lẩm bẩm.
 
"Có  vì  uống thuốc nên mới  thể  con ? Ngừng thuốc, chắc chắn sẽ  con.”
 
“Theo nô tỳ,  nhất thiết  lấy hưu thư về nhà ngoại? Cha của  chắc chắn sẽ khinh thường , còn ép  tái giá với kẻ khác, để kiếm danh tiếng cho ông . Còn  bằng gi-ếc ch-ếc lão gia, ..."
 
Ta  bịt miệng nàng .
 
Đủ .
 
Tiếng bước chân dừng  ở cửa, nhưng lâu lắm mới   động tĩnh, như thể  đó đang do dự  dám bước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-cu-nghi-ta-van-luon-yeu-han/chuong-11.html.]
 
Châu Tước  mở cửa,  một lát, nàng  thực sự dẫn  qua rèm cửa.
 
Bóng dáng cao lớn của một nam tử hiện  mơ hồ qua tấm rèm màu xanh lam.
 
Anh   quỳ gối, gò má gần chạm  tấm rèm,  thở nóng bỏng khiến rèm cửa phập phồng, nhưng cuối cùng  hề dời .
 
"Chủ nhân."
 
Quả nhiên là A Man.
 
Hắn ngẩng đầu, qua lớp rèm,  vẫn cảm nhận  ánh mắt thẳng thắn và trong sáng của .
 
"Chủ nhân... bảo phạt A Man. A Man sẽ chịu phạt."
 
Sau khi dẫn A Man , Châu Tước như trét dầu  chân, khóa cửa phòng từ bên ngoài.
 
Nàng   năng thô lỗ nhưng hành động  tinh tế.
 
Có lẽ  khi  Tiết Chiểu Chi bắt gặp đang dạo chơi trong vườn, nàng   trở nên cẩn thận hơn,  ngoài để canh gác.
 
Ta mở rèm cửa, ngón tay run lên.