Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Khi  đến   cửa chùa, một đôi giày nhà sư bước nhẹ qua mắt .
 
"Thí chủ.”
 
Sư thầy thở dài.
 
"Sinh ly tử biệt, giống như giấc mở,  thể  cho    gặp ngài trong mơ, ngài nhớ về  , cũng  thể gặp   ."
 
Ta ngước mặt, đôi mắt ướt đẫm, những bông tuyết tan chảy  khuôn mặt,   ngẩn ngơ  sư thầy, ngẫm nghĩ lời thầy , chỉ hiểu  một ý nghĩa.
 
"    xin một quẻ,  vẫn còn sống."
 
Vị sư thầy .
 
Ta  đến Chiêu Hoa Tự   bao nhiêu , nhưng đây là  đầu tiên    tin tức chắc chắn như .
 
Ta che mặt, cảm xúc mạnh mẽ khiến      gì.
 
"Hãy  chùa, uống chút  nóng, ăn ít đồ chay."
 
Trong trai đường,  ôm chén , ngón tay lạnh giá dần ấm trở  nhưng vẫn còn đau nhức.
 
Hôm nay Chiêu Hoa Tự  ngừng vang lên tiếng kinh cầu, khách hành hương và du khách đến  đông.
 
Khi cảm giác ở bốn chi  trở ,  rời khỏi trai phòng, đến nơi Lương Nam An thường cầu nguyện như một thói quen.
 
Ta nắm chặt ngọc bội cầu nguyện, hai tay chắp  thành kính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-cu-nghi-ta-van-luon-yeu-han/chuong-19.html.]
 
Những cành khô  tuyết rơi theo gió, đè nặng lên lớp sương giá  đóng   ,  ướt đẫm mái tóc.
 
Bỗng nhiên,  cảm thấy một ánh  nóng bỏng từ  lưng.
 
Ta hoang mang mở mắt,  đầu  , nhưng giữa đám đông qua ,  tìm thấy ai đang  .
 
Buổi tối, khi   trở về phủ, tắm rửa  đồ, gột sạch mùi nhang thì bất ngờ     bức bình phong.
 
"Nàng   về ?"
 
Tiết Chiểu Chi hỏi.
 
Ta lạnh nhạt đáp .
 
"Sắp đến Tết ,  chùa cầu nguyện và dâng lễ."
 
Tiết Chiểu Chi hỏi xong  vội vàng rời ,   yên đó,  một hồi lâu mới .
 
"Có cầu xin điều gì ?"
 
Ta : "Chỉ là một nén hương."
 
"Chỉ  thôi ?"
 
Hắn càng  càng khiến  khó hiểu, việc cầu nguyện với ngọc bội của Lương Nam An đương nhiên  thể  ,  khô khan gật đầu.
 
"Chỉ  thôi."