Phu Quân Không Hiểu Phong Tình - Chương 83

Cập nhật lúc: 2025-03-27 12:25:54
Lượt xem: 1,290

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Saochàng rõ ràng như chứ.

Thẩm Thư Dao ngượng ngùng xuống, bĩu môi : "Dẫu cũng ."

"Ở nhà chờ."

Đêm đó, Thẩm Thư Dao ngủ ngon, Tạ Dật cũng ngủ ngon. Nàng tỉnh dậy liền bám lấy cùng, Tạ Dật để ý đến , nàng liền chịu bỏ qua.

Bất đắc dĩ, Tạ Dật đành nghĩ một chiêu : Phá án thể mang theo nữ tử.

Mới bịt miệng nàng.

Không chịu an phận một ngày, Thẩm Thư Dao liền nghĩ cách đối phó .

Tóc đen búi cao, mặc một trường bào màu xanh đen, tay cầm một chiếc quạt xếp, đắc ý dào dạt đến thư phòng.

Ngẩng cằm , "Tạ đại nhân, tại hạ Thẩm Văn Vũ, xin mạo ."

Người nam nhân đang cầm chén tay từ từ hạ xuống, từ xuống , từ lên , quan sát nàng từ trong ngoài.

"Thẩm Thư Dao, nàng bày trò gì đấy, y phục đây?" Giọng điệu lắm.

Nàng cúi đầu , kéo kéo vạt áo, "Y phục của , chỉ là rộng, bảo Tuệ Hoa sửa ."

Tạ Dật đau đầu, "Nhanh ."

Ý tưởng giả nam trang là do Tri Vi và Tuệ Hoa nghĩ , bọn họ đề xuất, Thẩm Thư Dao liền đồng ý, cảm thấy là một cách , Tạ Dật mang theo nữ tử, nàng giả nam trang là . Như thể .

Quyết định xong, nàng liền chọn một bộ y phục Tạ Dật ít mặc, bảo Linh Xuân sửa , ngờ sửa xong vẫn rộng, mặc lên thùng thình, trông nàng càng thêm nhỏ nhắn. Tuy nhiên qua thì là một tiểu công tử tuấn tú xinh .

Thẩm Thư Dao dang hai tay, cúi đầu y phục , bản thì hài lòng, nhưng ánh mắt và hàng lông mày nhíu chặt của Tạ Dật, chắc là vui, cho rằng nàng đang loạn.

"Ta mặc thế ?" Thẩm Thư Dao hỏi , khó chịu kéo kéo cổ áo, "Chàng mang theo nữ tử, bây giờ là nam tử , vấn đề gì nữa chứ."

Tạ Dật bất đắc dĩ, "Nàng tưởng bộ y phục là , hơn nữa chuyện y phục."

"Ta ." Nàng bĩu môi, mặt , hàng mi rũ xuống trông đáng thương, " xa lâu như , ."

Vừa nghĩ đến việc xa trong thời gian dài như , nàng liền , nỡ. thái độ của Tạ Dật nỡ xa nàng.

Nghĩ đến đây, trong lòng Thẩm Thư Dao thoải mái, hờn dỗi : "Sao ? Chàng nỡ xa ."

Người nam nhân lắc đầu, thật sự là bó tay với nàng, "Chuyến án tình quan trọng, thể sẽ gặp nguy hiểm, thể mang nàng theo."

"Nguy hiểm đến mức nào?"

Đôi khi Thẩm Thư Dao cứng đầu, nhất định hỏi cho nhẽ, Tạ Dật rõ ràng nàng liền hỏi mãi, cho đến khi rõ ràng mới thôi. Tạ Dật cũng phát hiện điều , đôi khi bất đắc dĩ, thậm chí đau đầu.

thể kiên nhẫn trả lời: "Bị thương chỉ là chuyện nhỏ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-khong-hieu-phong-tinh/chuong-83.html.]

Nghiêm trọng như , tức là nguy hiểm .

Nàng càng theo.

Nàng rót cho Tạ Dật một chén , lấy lòng đặt mặt , phân tích đấy: "Vì là án tình quan trọng, những liên quan khả năng sẽ ? Nếu sẽ , đường nào, chắc chắn sẽ sắp xếp , còn thể sẽ ám sát ."

" nếu mang theo, thể giúp đánh lạc hướng, bọn họ chắc chắn ngờ Tạ đại nhân mang theo nữ quyến phá án, đúng ?"

Nàng nghiêng đầu, đôi mắt sáng long lanh chằm chằm khuôn mặt tuấn tú của Tạ Dật, chỉ thấy nam nhân mỉm , đó gật đầu, tán thành : "Có lý."

" , cách khả thi, mang theo ích mà."

Hưng phấn vỗ vai , cảm giác như giây tiếp theo, Tạ Dật sẽ đồng ý với nàng.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Thẩm Thư Dao mong đợi mắt , nụ dịu dàng của nam nhân chợt tắt, giọng điệu lạnh lùng : "Vậy cũng , ở nhà chờ."

Nụ hưng phấn biến mất, tâm trạng tụt xuống đáy vực, hết cách. Thẩm Thư Dao mặt lạnh chuyện, hậm hực ngoài, chân dùng sức dẫm xuống đất, như đang trút giận.

"Đi ?"

"Đi y phục." Thuận tiện vứt bộ y phục , dù cũng dùng đến.

"Quay ."

Tạ Dật cất lời ngăn cản, khẽ vuốt sống mũi, quét mắt nàng. Khi nãy mãi lo giải thích, kịp ngắm kỹ, lúc cẩn thận quan sát, mới phát hiện nàng vận nam trang một phong vị riêng biệt, môi đỏ răng trắng, mắt phượng long lanh tựa thu thủy, vẻ động lòng .

Khoác y phục của , càng thêm phần ám , tựa như ôm lòng.

Tạ Dật nuốt khan, thanh âm khẽ khàng: “Vẫn còn chuyện xong, đổi ý .”

Thẩm Thư Dao hờ hững liếc , lòng vẫn nguôi cơn bực tức bởi thái độ ban nãy. Trừ việc đồng ý dẫn nàng theo, những chuyện khác, nàng chẳng hứng thú.

Thân kề cận Tạ Dật, chợt nam nhân nắm lấy cổ tay, giây lát , cả liền ngã trong lồng n.g.ự.c . Nếu là ngày thường, e rằng nàng thẹn thùng mong chờ, nhưng hôm nay tâm trạng , chẳng đối đãi dịu dàng.

“Buông , chẳng hứng thú, về nghỉ ngơi.”

“Buồn ngủ ?”

Nàng uể oải gật đầu, dây dưa, liền vùng vẫy tìm cách thoát . Nào ngờ, thẳng tay bế nàng lên, đặt xuống nhuyễn tháp trong thư phòng.

“Ngủ ở đây , trùng hợp cũng thấy mệt.”

Tạ Dật khẽ kéo cổ áo, chân mày đậm nét tà mị, ánh mắt nhuốm màu dục vọng, chẳng chút che giấu mà bày mắt nàng.

Nàng bực bội đến cực điểm, tức giận : “Nguyệt sự dứt.”

“Ừ.” Giọng khàn khàn, càng lộ vẻ khát khao, “Vậy hôn một chút.”

Nàng tin Tạ Dật, bởi lẽ mỗi "một chút", kỳ thực chẳng giống với ý của nàng. Đảo mắt suy tính, nàng :

“Hôn thì dẫn theo.”

Loading...