Phu Quân Không Hiểu Phong Tình - Chương 89

Cập nhật lúc: 2025-03-27 12:26:06
Lượt xem: 1,105

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Thư Dao ngẩng đầu, chằm chằm đường cằm gọn gàng của nam nhân, : "Tạ Dật, thích ?"

Công tử nhà giàu , nào tư cách chuyện yêu đương.

Nếu như đây, khác hỏi câu , nhất định sẽ khẩy, bây giờ Thẩm Thư Dao hỏi , Tạ Dật trả lời cho thật .

"Ừ." Giọng khẽ, ngữ khí kiên định.

Nàng hài lòng, ngẩng cổ lên , ngón tay mềm mại đặt lên yết hầu nam nhân, xoa qua xoa , "Không , ."

Ánh mắt Tạ Dật xuống, bàn tay cổ thật an phận, ngứa. Chàng lấy , nhưng Thẩm Thư Dao kiên trì, còn trừng mắt liếc một cái, dường như đang cảnh cáo .

Tạ Dật rụt tay , yết hầu lên xuống, "Thích."

"Thích từ khi nào?"

Nàng sờ thấy thú vị, cử động thì càng thú vị hơn, gợi cảm vô cùng.

"Không ." Chuyện tình cảm, ai chứ.

Thẩm Thư Dao hài lòng, tay bắt đầu trượt xuống, xoa ngực, "Ta cũng thích ."

Đầu rúc lòng , chút ngại ngùng.

Ngực rung lên, là tiếng vui vẻ.

Chốc lát, giọng ngọt ngào của nữ tử phát từ ngực: "Tạ Dật, đến Hồ Châu giúp điều tra án nữa, lạnh quá, ở trong phòng."

Tạ Dật gật đầu đáp , vốn dĩ cũng định nhờ nàng giúp, nàng cứ nghỉ ngơi là .

Giữa trưa, cuối cùng cũng đến Hồ Châu. Thời tiết Hồ Châu cũng , băng tuyết ngập trời, bông tuyết tuy nhỏ hơn một chút nhưng tuyết tích tụ vẫn tan, vẫn lạnh lẽo như cũ.

Họ ở trong khách điếm, lấy cớ đến thăm để tránh sự nghi ngờ của khác.

Nghỉ ngơi một buổi chiều, Tạ Dật dẫn A Tứ và Lưu Nhất ngoài, để nàng trong khách điếm. Mấy ngày liền mệt mỏi vì xe ngựa, thể thực sự mỏi mệt, cả gầy một vòng, giờ đến Hồ Châu, Thẩm Thư Dao quyết định tự thưởng cho .

tiểu nhị mang than lửa đến, mang ngon và điểm tâm lên, mới tìm hai quyển sách để , thứ chuẩn xong, Thẩm Thư Dao cứ thế cuộn trong phòng sách. Nghe tiếng gió tuyết, nhâm nhi nóng, thật là thoải mái.

Cứ như qua hai ngày, tuyết ngừng rơi, tinh thần của nàng cũng hồi phục. Chỉ là thấy Tạ Dật mấy, mỗi ngày đều về muộn, bận rộn lắm. Chưởng quầy và tiểu nhị của khách điếm đều đáp ứng yêu cầu của nàng, nấy, chủ yếu là vì họ cho nhiều bạc nên chưởng quầy nhiệt tình.

Ban ngày ngủ nhiều, đến tối ngủ , Thẩm Thư Dao bảo tiểu nhị nấu hai bát mì mang đến cho Tạ Dật ăn. Tạ Dật mới về, hiện đang ở trong phòng của A Tứ, đóng cửa gì.

Nàng ngoài cửa một lúc, chẳng thấy gì, ngược Tạ Dật dọa giật .

"Ai?"

Chưa kịp để Thẩm Thư Dao lên tiếng, cửa đột nhiên mở từ bên trong, khuôn mặt nghiêm nghị của Lưu Nhất xuất hiện mắt.

Tim đập thình thịch, nàng chột : "Là ."

Sắc mặt mấy dịu , thở phào nhẹ nhõm. Tạ Dật vài câu, bảo họ rời , A Tứ và Lưu Nhất , trong phòng chỉ còn hai bọn họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-khong-hieu-phong-tinh/chuong-89.html.]

Nàng đặt bát mì lên bàn, : "Ta nấu cho bát mì, ăn ."

"Nàng nấu ?"

Thẩm Thư Dao bĩu môi, nghi ngờ Tạ Dật cố ý trêu chọc , rõ ràng nàng nấu ăn còn , trêu chọc thì là gì.

" , nấu đấy, ăn nhanh ."

Bát mì nấu xong còn bốc khói nghi ngút, bên trong một quả trứng và rau xanh, còn một ít hành lá, ngon miệng.

Tạ Dật bát mì, nàng, nàng đang dối nhưng vạch trần. Chàng lặng lẽ xuống, chuẩn ăn bát mì . Chàng bận rộn cả ngày ở bên ngoài, quả thực đói, bát mì đúng lúc.

Thẩm Thư Dao chống cằm , má ửng hồng, hai má nuôi dưỡng mấy ngày nay mũm mĩm, véo.

Tạ Dật ăn uống quá tao nhã, đôi tay đẽ cầm đũa, như đang cầm vật quý giá, khiến đôi đũa đó cũng trở nên quý giá.

Thẩm Thư Dao bĩu môi, : "Chàng ăn như , đồ ăn ngon mấy cũng mất ngon, cứ ăn tự nhiên , nhanh lên."

"Nàng thích nam nhân thô lỗ ?"

"Ta đang về việc ăn uống, những mặt khác."

Tạ Dật lắc đầu , động tác vẫn thong thả, theo ý . Một bát mì ăn xong, bụng no , cũng ấm lên.

Nàng thò đầu , hỏi: "Nước dùng uống ?" nàng thỉnh thoảng ăn mì, sẽ uống hết nước dùng.

"No ."

Được , Thẩm Thư Dao ép buộc, duỗi , dậy . Đi loanh quanh, đến bên bàn sách, liếc mắt thấy bàn một bức tranh, vẽ chân dung .

Nàng tò mò, cầm lên xem xét kỹ lưỡng, hỏi: "Ai đây?"

Trong tranh là một nam nhân trung niên, để râu quai nón, ánh mắt sắc bén, trông giống .

Thẩm Thư Dao đưa bức tranh cho Tạ Dật xem, "Ta từng gặp, ai ?"

Người nam nhân nheo mắt, ánh mắt lướt qua cửa, lấy bức tranh , : "Cứ coi như thấy."

Thần bí như , chắc là liên quan đến vụ án, Thẩm Thư Dao điều, rụt tay về, hỏi thêm nữa.

Đến Hồ Châu hai ngày, nàng buồn chán, ngoài dạo, tuyết ngừng rơi, hôm nay và ngày mai thời tiết , nàng thể chịu đựng nữa.

"Ngày mai ngoài chơi, chưởng quầy ngày mai lễ hội, ?"

Tạ Dật đến đây để xử lý vụ án, nàng , đối với việc ngoài cùng Tạ Dật, Thẩm Thư Dao ôm nhiều hy vọng, chỉ là hỏi thử.

Quả nhiên, hỏi xong thì im lặng, Tạ Dật nàng, đang suy nghĩ.

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

Nàng mở to mắt, ánh mắt mong đợi, đó thấy Tạ Dật thở dài, : "Xin , để Lưu Nhất cùng nàng, thể bảo vệ nàng."

Thẩm Thư Dao chớp mắt, che giấu sự thất vọng, nhanh mỉm ngẩng đầu, "Không , tự cũng ."

Loading...