Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Tiểu Thúy hai tay chống cằm,   với ánh mắt sùng bái.
 
"May mà thuật điều khiển qu-ỷ  trong tay bệ hạ, giả như,   giả như thôi, nếu Bắc Doanh nắm  thuật , chúng  chẳng  thua chắc ?"
 
Ta nhấp một ngụm : "Không."
 
"Ngươi  những hồn ma chiến đấu cho chúng   chiến trường đến từ  ?"
 
Ta đặt tách  xuống.
 
Tiểu Thúy lắc đầu.
 
"Họ là những binh sĩ Đại Lương  tử trận  chiến trường."
 
"Chiến đấu cho chúng , chính là những binh sĩ của chúng ."
 
"Dù  Bắc Doanh  hiểu thuật điều khiển ma, các binh sĩ của chúng  khi sống vì gia quốc mà chiến đấu, khi ch-ếc cũng   lệnh chúng."
 
Sáp nến  chảy thành đống cao, đêm  quá nửa.
 
Tiểu Thúy khoác thêm áo cho :
 
"Bệ hạ,  thật sự  đến thăm hoàng phu ?"
 
"À?"
 
"Người  bảo hoàng phu    phiền,  phê tấu chương xong sẽ đến tìm. Hoàng phu vẫn đang thắp nến chờ, trông  u sầu... Các cung nhân thực sự   nổi, cầu xin  nhắc ."
 
Ta chớp chớp mắt, hình như  chuyện như  thật.
 
 đó là lời    ban ngày mà.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-mang-ve-mot-co-gai/chuong-31.html.]
"Bây giờ  khuya lắm ,  đến tìm  thì  thể thống gì?"
 
Ta nghiêm túc .
 
Tiểu Thúy chậc chậc: "Thành  hai ba năm  mà  viên phòng,  hợp lý ?"
 
"..."
 
Ta gãi đầu, khiêm tốn hỏi Tiểu Thúy:
 
"Ý ngươi là, chúng  nhất định  viên phòng ?"
 
Tiểu Thúy bắt đầu phân tích:
 
"Trước đây thành  với hoàng phu là để tránh chỉ hôn của phế đế."
 
"Ừm."
 
“Sau  hoàng phu thường xuyên xuất chinh, hai  tụ hợp ít mà xa cách nhiều, nhưng mỗi  trở về phủ, phong trần mệt mỏi đều đến gặp , còn mang đặc sản cho .”
 
“Phải.”
 
“  còn nhớ  đó , hai   hoa  trăng ôn  kỷ niệm,  uống một chút rượu,  say  trong lòng y, còn hôn  nữa.”
 
“…Không nhớ.”
 
Ta giả vờ bình tĩnh, mặt đỏ bừng.
 
“Sau đó hoàng phu bế   phòng,  thấy bầu  khí khá là thích hợp, chuẩn   đun nước nóng, ai ngờ phế đế đột nhiên  chỉ, bắt hoàng phu trong đêm xuất chinh, bình định phản loạn Tây Nam.”
 
“Hoàng phu  nữa trở về mang theo An Ninh công chúa, hai  bắt đầu diễn kịch, ngay cả  cũng  lừa.”
 
Chuyện đại khái là như .