PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 13

Cập nhật lúc: 2024-12-09 09:16:13
Lượt xem: 155

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Thế tử Tào Quốc Công náo loạn chuyện hôn sự rầm rộ trong thành, chuyện gây rối ở chùa Giác Nguyệt nhanh chóng lan truyền khắp nơi, ai nấy đều .

Có tin đồn rằng hai vốn yêu , khi Thế tử Tào Quốc Công vì tình yêu loạn hôn yến, Hạ Lan tiểu thư sợ hãi lùi bước mới dẫn đến việc Thế tử tức giận đẩy nàng xuống nước để cùng nàng c.h.ế.t vì tình. Câu chuyện kể sống động đầy cảm xúc bi thương, đến cả kẻ ngốc cũng của phủ Tào Quốc Công thêm mắm dặm muối, nếu sẽ đổ hết tội lên nữ tử.

Đương nhiên, Ngự sử của Đô sát viện sẽ nghĩ . Khuê nữ của nhà suýt kẻ vô nhà quyền quý đẩy xuống nước, thế mà còn đổi trắng đen, việc rõ ràng quá đáng thể nhẫn nhịn !

Đô sát viện chỉ riêng mười ba đạo Giám sát Ngự sử đang tại chức hơn trăm , cộng thêm mấy chục cấp sự trung giữ chức vụ của Lục khoa (*) liên thủ , ngay ngày hôm đó gửi hơn mười bản tấu chương lên Thông chính ti để tố cáo Thế tử Tào Quốc Công, miêu tả là một kẻ đồi bại, lễ giáo, kiêu ngạo ngang ngược, coi pháp luật gì.

(*) Lục khoa: bao gồm khoa Lại, Hộ, Lễ, Binh, Hình, Công là cơ cấu giám sát duy nhất của triều nhà Minh, lệ thuộc Lục bộ hoặc các cơ quan giám sát khác mà chịu trách nhiệm trực tiếp công việc giám sát cho Hoàng đế.

So với dự đoán của Hạ Lan Từ, lượng tấu chương còn nhiều hơn một chút. Rõ ràng, đây chỉ mới là bắt đầu.

Quan ngôn của Đại Ung từ đến nay vẫn luôn kiêu ngạo như chó điên, phủ Tào Quốc Công đắc tội với quan ngôn chẳng khác gì chọc tổ ong vò vẽ, họ nổi điên lên còn dám tố cáo cả các quan lớn trong Nội các, huống hồ chỉ là một Thế tử nhỏ nhoi.

Cha nàng – Hạ Lan Cẩn khi chuyện cũng tức giận thôi. Càng giận hơn vì con gái ông quá quý giá, đừng là đánh, ông còn nỡ chạm đến dù chỉ một ngón tay, chỉ thể qua như con sư tử giận dữ mà : “Cha bảo con ở yên trong phủ, con mà lời thì xảy chuyện . Nếu con mệnh hệ gì, ăn với con trời đây!”

Nha Sương Chi quỳ mọp đất run cầm cập.

Nàng vốn đang canh giữ ngoài cửa, ai đánh ngất, lúc tỉnh dậy thấy bóng dáng tiểu thư , suýt nữa dọa đến hồn phi phách tán.

Hạ Lan Từ thở dài trong lòng, : “Tào Thế tử tính tình ngang ngược, thể đổ lên đầu con gái .”

con dẫu cũng là con gái! Nếu là…”

lúc đó, ca ca của nàng, Hạ Lan Giản từ bên ngoài xách theo lồng chim về. Hắn mặc áo giao lĩnh màu lam, khoác áo choàng màu xanh nhạt, ăn vận trông như một công tử phong lưu. Vừa thấy cảnh tượng liền : “Cha, cha đừng trách mắng Tiểu Từ nữa. Tên Lý Đình vốn chẳng lành gì, cha thấy bộ dạng kiêu ngạo hếch mũi lên trời của khi gặp con đầu . Sau Tiểu Từ là con, sắc mặt mới đổi… chậc chậc…”

Hạ Lan Từ và Hạ Lan Cẩn cùng đầu .

Con vẹt trong lồng chim của Hạ Lan Giản đúng lúc còn nhái hai tiếng “chậc chậc” theo.

Tiếp theo đó là tiếng Hạ Lan Cẩn tức giận quát lớn: “Con lo học hành, ăn mặc như thế gì! Còn học theo những kẻ gì mà nuôi chim nữa! Con chim mua ở , mau đem trả cho !”

Hạ Lan Giản cứng đờ: “Cha, đây con mua, là tặng con!” “Vô công bất thụ lộc, đồ tặng càng trả !”

Hạ Lan Từ quen cảnh ca ca cha đuổi đánh chạy khắp sân.

Chủ yếu là vì Hạ Lan Giản thực sự chí tiến thủ, khi nàng từ Thanh Châu trở về sốc nặng. Ca ca học ba năm nay tiến bộ chút nào, dựa ân điển mà Quốc Tử Giám, đến giờ vẫn lêu lổng, ngay cả sáng tác văn chương cũng , cuối cùng tìm đến nhờ nàng .

“Tiểu thư…”

Quản sự trong phủ bưng sổ sách tới, vẻ mặt chút căng thẳng.

Hạ Lan Từ thấy cha nhất thời để ý đến , nàng vội kéo Sương Chi dậy, nhận sổ sách về phía phòng kho: “Tháng đến mức vượt quá ngân sách đó chứ.”

“Thưa tiểu thư, .”

Hạ Lan Từ nhanh chóng lật xem sổ sách, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.

Mẹ nàng mất sớm, cha nàng lấy vợ kế, hiện giờ việc trong phủ đều do nàng quản lý.

Cha nàng hàng Cửu khanh, quan chức hiển hách, nhưng bất kể là quan viên nào triều Đại Ung thể duy trì thể diện và các mối quan hệ xã giao chỉ bằng lương bổng, cần dựa các nguồn thu khác.

Khổ nỗi cha nàng là thanh liêm đến tận xương tủy, đừng là mưu cầu lợi ích riêng, ngay cả quà cáp thông thường mà ông cũng nhận, thiếu điều chỉ dán hai chữ thanh liêm lên trán, để tiện mang tấu chương vạch tội các quan quyền quý mà cần sợ hãi gì.

Chỉ là như , chi tiêu trong phủ đều tính toán kỹ lưỡng, huống chi cha nàng còn sở thích giúp đỡ các nho sinh nghèo.

Hạ Lan Từ kho, ngón tay thon dài gẩy bàn tính đối chiếu sổ sách, năm ngón tay linh hoạt lên xuống.

Cảnh tượng dù quản sự thấy nhiều , nhưng nào cũng cảm thấy kỳ ảo.

Thiếu nữ thanh nhã như tiên nữ trong cung trăng cúi đầu đó, làn da mịn màng bóng loáng một chút khiếm khuyết. Mái tóc đen mềm mại rũ nhẹ từ hai bên thái dương dường như còn mang theo làn hương thoang thoảng, càng tôn lên vẻ mong manh dễ vỡ như sứ, vẻ mỏng manh từ trong xương tủy, thế nào cũng toát lên vẻ tiên khí dính bụi trần.

Dung mạo như thế đáng lẽ dính chút phàm trần, cung phụng lo nghĩ gì, nhưng bây giờ đang… ừm, tính toán sổ sách thành thạo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-nhu-y/chuong-13.html.]

Tính xong, Hạ Lan Từ khỏi thở dài trong lòng, phủ của họ thực sự quá nghèo.

Ngôi nhà nhỏ ba lối mà họ đang sống hiện giờ do Thánh thượng ban cho. Thánh thượng vốn ban cho cha nàng một ngôi nhà lớn hơn, nhưng cha nàng nghĩ gia đình họ chỉ ba , tính luôn cả tùy tùng nha trong phủ cũng đến mười , cần ở ngôi nhà quá lớn nên yêu cầu đổi lấy một ngôi nhà nhỏ hơn. Thánh thượng vô cùng cảm động, còn tuyên dương cha nàng và tặng ông một tấm hoành phi khắc chữ “Lưỡng tụ thanh phong”, hiện đang treo ở giữa chính đường.

(*) Lưỡng tụ thanh phong: thanh liêm, liêm khiết

Mỗi Hạ Lan Từ thấy nó đều cảm xúc phức tạp.

Dĩ nhiên, nàng vẫn ơn Thánh thượng, tự đáy lòng cũng hy vọng ngài sống lâu trăm tuổi, bởi vì với tính cách sợ đắc tội đồng liêu quyền quý của cha nàng, nàng nghi ngờ rằng nếu Thánh thượng mất , cha nàng cũng khó lòng tồn tại.

Suy nghĩ của Hạ Lan Từ còn dứt, cha nàng trừng phạt ca ca xong đến tìm nàng.

“Con đây.”

Hạ Lan Từ chỉ đành đặt sổ sách xuống, cắn răng theo ông ngoài.

Trong đầu nàng dự đoán xem cha sẽ gì và nên đối đáp , nhưng suốt dọc lối hành lang mãi đến cuối đường mà Hạ Lan Cẩn vẫn một lời.

Bên ngoài trời dần tối, thêm một lát cha nàng thở dài một dài, giọng như già nhiều.

Hạ Lan Cẩn cất giọng nặng trĩu tâm tư:

“…Cha cũng mong dùng con để kết mưu cầu phú quý gì, nhưng với dung mạo của con đúng là ‘ngọc lành kẻ ngắm’, phàm mang ngọc thì sẽ mắc tội. Hôm nay là Tào Thế tử, ngày mai sẽ Triệu Thế tử, Tiền Thế tử. Cha thể bảo vệ con suốt đời, cũng thể để con sống trong cảnh nơm nướp lo sợ mãi… Cha nghĩ kỹ , cách duy nhất hiện giờ là sớm định đoạt hôn sự cho con, mau chóng xuất giá thì mới bận tâm đến những lời đồn đại bịa đặt ngoài .”

Hạ Lan Từ chợt ngẩng đầu lên.

Hạ Lan Cẩn dừng bước, khoanh tay : “Dĩ nhiên, cha cũng sẽ tùy tiện gả con , cha nhất định chọn phẩm hạnh, tài học đều mới . Trong lòng cha đại khái vài …”

Hạ Lan Từ cố gắng để bình tĩnh , nhưng kìm bèn hỏi: “… Những nào ạ?”

Nàng kết hôn còn vì một nguyên do khác.

Khi Hạ Lan Từ còn nhỏ, trận bệnh nặng, nàng lén thấy đại phu với cha nàng rằng bệnh của nàng tổn thương đến căn cơ bên trong, cần dùng dược liệu quý giá nghìn vàng để điều dưỡng thể, nếu thể sẽ khó con nối dõi. Trong tình cảnh , nàng khó lòng ngăn đối phương nạp .

“Chuyện hôn sự vốn là do cha quyết định, mai mối sắp xếp, những chuyện cha vốn nên bàn với con… từ nhỏ con còn , cha cũng cưới vợ khác, đến mức nhiều việc ai dạy bảo, cũng ai nhọc lòng cho con. Cha cũng sợ nhầm , khiến con chịu khổ. Gia thế huyết thống chỉ là chuyện nhỏ, quan trọng là đó chí tiến thủ và thật lòng đối đãi với con.”

Nói xong một dài, Hạ Lan Cẩn mới vuốt râu : “Con thấy Nhị công tử nhà Hộ bộ Trương đại nhân thế nào? Năm ngoái ông từng nhắc đến chuyện với cha.”

Cha nàng gần như nhiều về tin tức gần đây.

Hạ Lan Từ lập tức bắt đầu hồi tưởng : “Nghe hình như thích thanh lâu kỹ viện, còn một thông phòng cực kỳ sủng ái…”

“Vậy còn công tử nhà Lễ bộ Triệu đại nhân…”

Hạ Lan Từ: “Nghe tính tình nóng nảy, thường đánh mắng ngược đãi hạ nhân.”

“Thế còn…”

“Phẩm hạnh , là một kẻ ăn chơi trác táng.”

“Vậy…”

“Quá lớn tuổi.”

Hạ Lan Cẩn liên tiếp mấy đều Hạ Lan Từ từ chối, ông thổi râu trừng mắt một hồi mới tiếp: “Thế công tử nhà Lâm đại nhân Thái thường tự thì thế nào?”

Nhắc đến Lâm Chương, Hạ Lan Từ ngẩn một lúc, nhất thời tìm khuyết điểm nào để .

Đối phương đúng thật là một quân tử, tính tình ngay thẳng, xuất dòng dõi thư hương, tài học cũng tệ, tuổi tác tương đương với nàng, từng y ham mê bất lương tin đồn phong lưu nào, vấn đề duy nhất thể là thái độ quá mức khiêm tốn, mỗi thấy nàng đều đỏ mặt, nhưng điều cũng là khuyết điểm.

Nàng thể trực tiếp với cha rằng gả .

Hạ Lan Cẩn thấy nàng cuối cùng cũng lời nào để , ông vuốt râu gõ nhịp quyết định: “Nếu như con ý kiến gì, ngày mai cha sẽ bảo trưởng của con gọi Thiếu Ngạn đến phủ, lấy lý do là khảo nghiệm học vấn. Cha sẽ ngầm hỏi ý y, nếu y cũng ý với con, cha sẽ cho gửi thư đến phủ Lâm đại nhân.”

***

Loading...