PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 159
Cập nhật lúc: 2024-12-13 07:07:30
Lượt xem: 83
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Cập nhật lúc: 2024-12-13 07:07:30
Lượt xem: 83
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Trên con đường lớn, thỉnh thoảng xe ngựa hoặc cưỡi ngựa phi nhanh qua, Hạ Lan Từ đầu , trong lòng sinh chút ngưỡng mộ, Lục Vô Ưu thấy liền thuận miệng : “Bên cạnh dịch quán ngựa, bây giờ cưỡi một lúc vẫn còn kịp.”
Từ lúc nóng lòng thử đến khi Hạ Lan Từ lên chỉ trong tích tắc, nàng nhanh: “Vậy đây.”
Những quan viên khác còn đang trò chuyện khỏi kinh ngạc: “Tễ An, phu nhân ngươi là …”
“Chắc là …”
Trong lúc họ còn đang ngỡ ngàng, thấy thiếu nữ xinh mặc y phục trắng chuyện xong với trong chuồng ngựa, dẫn một con ngựa , đó giẫm lên bàn đạp, dù động tác quá thuần thục nhưng vẫn leo lên lưng ngựa dứt khoát.
Mọi : “…”
Lục Vô Ưu giữ phong thái tự nhiên, ôn hòa : “Đây cũng là sở thích của phu nhân , các vị cần quá để ý.”
Hạ Lan Từ nắm chặt dây cương, cho ngựa chạy chậm vài bước để quen, khi tìm cảm giác, nàng nhịn kẹp chặt bụng ngựa, thúc nó phi nhanh .
Bên cạnh dịch quán là một khu rừng rậm, khi ngựa lao trong thì móng ngựa lao vùn vụt, đồng thời giẫm lên vô lá rụng, ánh sáng tán cây biến đổi ngừng mắt, gió rít bên tai, nàng nhịn mà cong môi , cảm thấy cả thể xác và tinh thần đều thả lỏng.
mà lúc , nàng đột nhiên thấy một giọng trong trẻo vang lên: “Xin hỏi cô nương tên gọi là gì?”
Hạ Lan Từ vội vàng ghì chặt dây cương.
Cùng lúc đó, Tử Trúc vẫn luôn theo sát nàng nhảy xuống từ cây, chắn mặt Hạ Lan Từ.
Dưới tán cây rậm rạp truyền đến tiếng vó ngựa, cưỡi một con ngựa cao to, vén những tán lá rậm rạp tiến đến, đó thoáng qua Tử Trúc, : “Đây chắc là thị vệ của cô nương , cô nương là Kinh thành?”
Phục sức mà mặc khác hẳn với Đại Ung, trông như áo giáp, đính kèm những sợi xích bạc và ngọc thạch hình dạng khác , làn da màu lúa mạch khỏe mạnh, ngũ quan cực kỳ sắc nét, tuấn đến mức phần sắc bén như lưỡi dao, mái tóc đen nhánh, dái tai đeo một chiếc khuyên tai trông như nanh thú, bên hông đeo một thanh loan đao vỏ bạc, mi mắt và tóc đều dày và dài như , mang đến một vẻ hoang dã, nhưng khi rộ lên lộ đôi chút ngây thơ — tuổi cũng lớn, lẽ chỉ mười sáu, mười bảy tuổi.
***
Tiêu Thiều An đang gục trong lòng Lệ Quý Phi lóc nức nở: “Con gả! Con !”
Mấy ngày qua, quả thật nàng khổ kể xiết, lúc cấm túc , khi Lục ca ca giảng kinh cho Hoàng tử, vì Phụ hoàng sợ nàng tiếp tục mất mặt nên cho nàng đến — nàng cơ
hội gặp Lục ca ca, thậm chí bắt đầu nổi lên ghen tị với trưởng Tiêu Nam Tuân.
Sau đó, khi Lục ca ca dâng sớ đắc tội khác, nàng đến Đô sát viện gặp , nhưng chặn ngoài cửa.
Rồi đó, dứt khoát chạy ngoài thành, còn mang theo nữ nhân !
Trong lúc chán nản và đau khổ chờ đợi, Tiêu Thiều An nhận một tin dữ kinh hoàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-nhu-y/chuong-159.html.]
Tiểu Vương tử Bắc Địch đến kết , hơn nữa mục tiêu hình như là nàng , danh Thiều An Công chúa của Đại Ung xinh vô cùng, tính cách phóng khoáng hồn nhiên, tiểu Vương tử vô cùng ngưỡng mộ, cho nên quyết định đến đây cưới nàng .
Nhiều năm chiến tranh liên miên khiến cả hai bên đều mệt mỏi, năm nay là năm thiên tai, Đại Ung cũng đánh tiếp, nên đối với chuyện kết tự nhiên cũng vui lòng.
Tiêu Thiều An vui!
Thậm chí nàng bắt đầu hối hận vì cho lan truyền tin đồn về vẻ của khắp nơi.
Bắc Địch là nơi nào chứ?
Lạnh giá! Biên giới! Không gấm vóc lụa là… , lẽ cũng , nhưng nơi ăn chơi, cũng thể duy trì cuộc sống xa hoa hưởng thụ của nàng !
Nàng thà c.h.ế.t cũng gả đến đó!
Lệ Quý Phi an ủi vuốt ve đầu nàng , dịu dàng : “Cũng chắc là con, tôn thất chúng nhiều Công chúa, Quận chúa như , chọn ai mà chẳng .”
Ánh mắt Tiêu Thiều An sáng lên, nhưng đó cúi đầu : “ bọn họ ai bằng con!”
Người hơn nàng cũng , nhưng mà…
Tiêu Thiều An lập tức nổi lên tâm tư khác, dân phong của Bắc Địch cường hãn, đối với chuyện cưới gả tương đối tự do, dù thành , chỉ cần tình cảm đôi bên hòa hợp, cũng thể cướp đoạt tình yêu của khác.
Nàng lập tức trở về phủ, gọi thái giám cận đến, : “Giúp dò la xem khi nào Lục ca ca bọn họ về, đó báo với Lễ Bộ để tiểu Vương tử Bắc Địch cũng đến thời gian đó…”
Thái giám ngơ ngác : “Công chúa định… nhưng thời gian cũng chắc thể khớp …”
Tiêu Thiều An tức giận: “Đồ ngu! Nếu khớp thì ngươi cho kéo dài thời gian, chút việc nhỏ cũng xong? Không ngươi quen với của Tư lễ giám ? Bọn họ về thành chắc chắn sẽ qua dịch quán, đến lúc đó ngươi cho theo dõi đoàn tiếp đón Vương tử Bắc Địch bên , dẫn đến chỗ Lục ca ca…”
Thái giám vẫn rõ nguyên cớ: “Công chúa, rốt cuộc định gì…”
Tiêu Thiều An nhịn đánh đầu : “Đương nhiên là để gặp mặt Hạ Lan Từ ! Nếu gặp …” Nàng cắn móng tay : “Khi trở về Kinh thành, sẽ nghĩ cách khác.”
Thái giám ngơ ngác tiếp: “ mà… nàng lấy chồng .”
Tiêu Thiều An mặt mày cau : “Nếu thật sự tiểu Vương tử Bắc Địch ý, mà nổi điên như Tào Thế tử khi , vì hòa bình giữa hai nước, chừng cũng hy sinh…”
Tiêu Thiều An ngượng, nàng và ca ca cũng điên rồ kém.
Thái giám thật sự thể hiểu nổi suy nghĩ của Công chúa : “Lỡ như tiểu Vương tử Bắc Địch thích thì ?”
Tiêu Thiều An vô thức : “Ngươi cái gì vô nghĩa thế, còn suýt chút nữa… Cút cút cút, chẳng qua nữ nhân chỉ dựa gương mặt thôi, mau sắp xếp!”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.