PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 173

Cập nhật lúc: 2024-12-13 07:16:46
Lượt xem: 93

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy vị quan viên Hộ Bộ đều giúp Lục Vô Ưu báo cáo công lao — dù thì cũng vì việc thương

Vì tốc độ thăng chức của Lục Vô Ưu khá nhanh, Thánh thượng thăng quan cho nữa, mà ban thưởng cho một bộ Kỳ Lân phục. Y phục do Thánh thượng ban thưởng thuộc cấp bậc của văn võ bá quan, cao nhất là Mãng phục, kế đến là Phi Ngư phục, tiếp theo là Đấu Ngưu phục, cuối cùng mới là Kỳ Lân phục… , Kỳ Lân phục vẫn thuộc phục sức cấp bậc Tam Tứ phẩm.

Tuy rằng quan Hàn Lâm là cận thần của Thiên tử, phận vốn cao quý hơn các quan bên ngoài, những quan viên thuộc các Bộ khác Ngũ phẩm thể nhận thưởng, quan Hàn Lâm thì hạn chế .

Trước đây, khi thuyết giảng hàng ngày cho Thánh thượng, từng quan Nhật Giảng ban thưởng Đấu Ngưu phục — thậm chí nếu tâm trạng Thánh thượng , ngay cả thái giám hầu hạ đắc lực bên cũng thể ban thưởng.

Mặc dù Hạ Lan Từ mơ hồ cảm thấy, thể lúc Lục Vô Ưu diện Thánh mặc bộ quan phục do chính tay nàng vá , cho Thánh thượng thật sự mắt….

Kỳ Lân phục cũng màu đỏ thẫm như phục sức của các quan Tam Tứ phẩm khác, đó thêu thêm hoa văn kỳ lân, vạt dài, hai bên tà, vạt chia thành hai đoạn, cùng là nếp gấp mã diện, cần thử nàng cũng Lục Vô Ưu mặc nhất định sẽ thua kém bộ cát phục Trạng nguyên .

trông dường như chút vui mừng nào. Hạ Lan Từ kìm lòng hỏi: “Làm ?”

Lần Lục Vô Ưu hề ý giấu giếm: “Thánh thượng gác sổ con của . Vụ lương thực cứu trợ tham ô mà điều tra, tên quản sự và Tri huyện địa phương sợ tội tự sát trong ngục khi chúng rời lâu.”

Hạ Lan Từ khỏi sửng sốt: “… Diệt khẩu?”

Lục Vô Ưu : “Chín mười phần là , để đó điều tra, họ báo về là ngay cả gia đình của những kẻ đó cũng gặp bọn cướp, cướp sạch hết, để bất kỳ thứ gì. do cẩn thận đề phòng, cho ngục , lừa tên quản sự rằng gia đình đều diệt khẩu, còn cho xem quần áo dính m.á.u của vợ con —– tất nhiên là giả — đó dùng một biện pháp khác, lừa gạt nên khai hầu hết chuyện, còn để một bản khẩu cung dấu tay máu, nhờ mà cuối cùng truy xét một mạch, tra đến Bố chính sứ Ích Châu.”

Bố chính sứ là từ hàm Nhị phẩm, chủ quản tài chính một châu, phẩm cấp ở địa phương chỉ thua mỗi Tổng đốc, nhưng Tổng đốc thường chỉ quản lý một

châu, nên quản lý thật sự vẫn là Bố chính sứ và Án sát sứ. Họ xem như các quan chức quan trọng ở địa phương.

Lục Vô Ưu khẽ cong khóe môi : “Vị Bố chính sứ cũng thú vị, ông và Lệ Quý Phi là đồng hương, còn quen với trưởng Bình Giang Bá của Lệ Quý Phi, thậm chí ông còn gả con gái nhỏ của vợ kế cho Bình Giang Bá, dù hai chênh lệch những hai mươi tuổi. Ta bẩm báo đúng sự thật, dù Thánh thượng ban thưởng cho , nhưng gác sổ con của , với cần điều tra nữa, việc còn giao cho của Tam ti, nhưng tìm đồng liêu dò hỏi, bên phía Tam ti hề thụ lý vụ án .”

Hạ Lan Từ cúi đầu suy tư, nàng luôn cảm thấy chuyện khiến nàng nhớ đến điều gì đó.

Nàng cúi đầu, Lục Vô Ưu hỏi: “Nàng ?”

Hạ Lan Từ vỗ đầu : “Hình như bỏ sót một chuyện quan trọng, đợi một chút…”

Lục Vô Ưu khẽ thở dài, xuống một góc thư phòng, thấp giọng : “Nàng cứ từ từ nghĩ, dù đối với nàng… đặc biệt kiên nhẫn.”

Hạ Lan Từ cảm thấy lời của Lục Vô Ưu cũng thật mâu thuẫn, lúc mới kiên nhẫn, giờ bảo kiên nhẫn, đôi khi, trái tim thất khiếu lung linh của thật sự giống như cây kim đáy biển.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-nhu-y/chuong-173.html.]

Nàng cũng thể nào cũng dựa hôn để truy hỏi.

Đang lúc rối rắm, bỗng nhiên, trong đầu Hạ Lan Từ loé lên một tia sáng, nàng nhớ .

khi chuẩn , nàng phần do dự, bởi vì lúc khi nàng với cha, cha nàng để tâm, còn bảo nàng rằng chuyện trong mơ thể coi là thật.

Lục Vô Ưu thì khác.

Hạ Lan Từ cũng chỉ do dự phút chốc thì : “Trước đầu gặp Nhị Hoàng tử, từng một giấc mơ, trong mơ, thấy cha đến Ích Châu nhậm chức Tổng đốc, đó vu hại đến mất chức ngục, trưởng cũng liên lụy, cảnh ngộ vô cùng thê lương, bỏ trốn ngay trong đêm… nhưng Nhị Hoàng tử bắt giam cầm. Sau đó lập tức tỉnh giấc, nhưng chuyện trong mơ đều vô cùng rõ ràng, từng chuyện một hiện lên mắt, lúc sợ đến mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Sau đó lâu, gặp Nhị Hoàng tử ngoài đời, trong mơ thấy mặt , nhưng giọng của … Hắn và trong mơ gần như giống như đúc.”

Nàng nhớ kể, chuyện xảy lâu .

“Ta còn nhớ rõ, đó phụ Ích Châu nhậm chức, khi gặp Nhị Hoàng tử, luôn nghi ngờ chuyện cha rơi tội thoát khỏi liên

quan với , bây giờ nghĩ , chắc là…”

Việc nếu đổi khác , đều chỉ cho rằng đó là lời vô căn cứ, ai thể mơ thấy chuyện tương lai.

Lục Vô Ưu nghiêm túc nàng hết, đó mới : “Theo như nàng , khả năng, hai nữ tử mà Tiêu Nam Tuân đưa tới , cho lén , cũng là từ Ích Châu đưa tới. Ta nghi ngờ từ đầu, chỉ một tên quản sự nhỏ bé cũng dám uy h.i.ế.p và truy sát quan viên triều đình, hóa là vì kẻ hậu thuẫn.”

Hạ Lan Từ thở phào nhẹ nhõm, : “Chàng chịu tin chuyện ?”

Lục Vô Ưu nhướng mày : “Sao tin, nàng hợp tình hợp lý… Hơn nữa chuyện kỳ quái nào từng qua, ở quê nhà của những đồn đãi âm tà, rằng nếu giữ xác c.h.ế.t nguyên vẹn phong ấn tượng đá, đó đặt trong trận pháp để hấp thụ linh khí trời đất, dùng mạng sống của trăm cúng tế, nuôi dưỡng trong mười năm thì thể hồi sinh c.h.ế.t — tin, hơn nữa cũng qua, còn thành công thì ai .”

Hạ Lan Từ giật , đó nhớ còn ghi chi tiết về những giấc mơ, lập tức đến thư phòng tìm kiếm, mang đến cho Lục Vô Ưu.

Lục Vô Ưu nhận lấy, kỹ, khi nét chữ của Hạ Lan Từ gấp gáp và hỗn loạn, thậm chí mang theo chút run rẩy, lờ mờ thể thấy rõ sự kinh hoàng lúc đó, chần chừ một lúc hỏi: “Lúc đó nàng sợ hãi ?”

Hạ Lan Từ ngẩn , một lát mới gật đầu.

Lục Vô Ưu nàng, đột nhiên nhớ lâu đây, nấp nóc xe ngựa tận mắt thấy cảnh tượng .

Rõ ràng nàng đang vô cùng sợ hãi, nhưng vẫn cố gắng tự giữ bình tĩnh, kiên cường dồn hết sức lực và sự cảnh giác để đối phó với Tiêu Nam Tuân, nhưng suýt chút nữa vẫn cợt nhả. Hắn từng rơi tình cảnh như , ngay cả khi Thiều An Công chúa cố bám riết lấy, cũng tự tin thể dễ dàng đối phó.

Thậm chí còn nhớ đến đầu họ gặp lâu .

Loading...