PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 202
Cập nhật lúc: 2024-12-13 08:18:04
Lượt xem: 77
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
Cập nhật lúc: 2024-12-13 08:18:04
Lượt xem: 77
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
Hắn quẩn quanh nàng một lúc lâu, giống như đang xoay vòng bên nàng, Hạ Lan Từ xoay đến chóng mặt, ngược hình như còn đau như .
“Vậy với nàng chuyện khác nhé, nàng sẽ thấy hứng thú, phân tán bớt sự chú ý.” Lục Vô Ưu lục tìm trong đống công văn, : “Chuyện ở Ích Châu điều tra một ít, bao gồm cả những vụ án mạng năm , thật bề nổi khó tra , những công văn thể tiếp xúc cũng nhiều lắm. cảm thấy một vụ án chút vấn đề, lâu đây, Giám sát Ngự Sử đạo Ích Châu tuần tra ở Ích Châu, kết quả gặp bọn cướp tấn công, c.h.ế.t khi đang tại nhiệm, kết án khá qua loa.”
Hạ Lan Từ cũng nắm bắt trọng điểm: “Bọn cướp tấn công, tên quản sự …”
Lục Vô Ưu : “, ai bảo bọn cướp để manh mối chứ. Ta hỏi một bạn ở Hình Bộ, nhưng tài liệu quá ít cũng cách nào suy xét thêm , nhưng vị Giám sát Ngự Sử từng đến báo cáo tại Đô sát viện, nhưng rõ chi tiết. Thăm dò chút tin tức khó, nhưng tra tội chứng, e rằng chỉ cách tự đến Ích Châu một chuyến. lúc Hàn Lâm Viện một cơ hội đến Ích Châu tuyên chỉ, đây là phần việc cực khổ, ai , đang nghĩ…”
Tuy khi thăng chức, Hàn Lâm Viện gần như điều ngoài, nhưng vẫn những công vụ ngoài, cướp đoạt nhiều nhất là giám
khảo kỳ thi Hương, quả thật là công việc béo bở, thể gây dựng quan hệ, còn việc ai nhất là tuyên chỉ cho Phiên Vương, khổ mệt nhiều công trạng.
Hạ Lan Từ phản ứng , hỏi: “Chàng định ?”
Lục Vô Ưu : “Nói thật, cũng lắm.” Hạ Lan Từ cũng thể hiểu .
“Chủ yếu là Ích Châu phức tạp, chuyến cũng chút mạo hiểm nên tiện dẫn nàng theo, nhưng…” Hắn chống cằm, : “Đã tra xét lâu như , chút cam lòng, thêm nữa đúng như giấc mộng của nàng, tin tức, dường như Hạ Lan đại nhân chút hướng điều động.”
“ , nàng đây?”
Hạ Lan Từ lắng nghiêm túc, ôm chặt bụng : “Yên tâm, , thể chịu .”
Lục Vô Ưu buồn bã : “Hạ Lan tiểu thư, còn một thời gian nữa mới , nàng khích lệ gì khác ?”
Hạ Lan Từ im lặng một lúc : “… Chàng, đợi hết nguyệt sự .”
Nàng cũng ngờ đến ngày thứ hai của nguyệt sự vẫn còn đau.
Hạ Lan Từ mặt trong giường, cuộn , cắn môi chịu đựng một hồi, gần như phát âm thanh nào, trán toát mồ hôi mỏng, nàng nghĩ chỉ cần chịu đựng, chờ khi cơn buồn ngủ ập đến ngủ là , do đau bệnh từ thuở nhỏ, nàng luôn khả năng chịu đựng .
Chỉ là may Lục Vô Ưu phát hiện.
Hắn vốn chỉ định xem nàng ngủ , phát hiện mồ hôi trán Hạ Lan Từ, còn tưởng nàng gặp ác mộng, đến khi thấy nàng cắn môi, sắc mặt Lục Vô Ưu khẽ biến, : “Nàng vẫn còn đau ?”
Hạ Lan Từ nhỏ giọng đáp: “Một chút, tính là quá đau.”
Lục Vô Ưu thắp đèn lên, giúp nàng lau mồ hôi, phát hiện môi Hạ Lan Từ cắn đến rách cả da.
Kẻ ngừng như Lục Vô Ưu cũng trầm mặc một lúc lâu, : “Ta tưởng ban ngày nàng đau qua là thôi, còn đau như cho ?”
Hạ Lan Từ : “Thật sự đau lắm.”
Lục Vô Ưu khẽ đặt bàn tay lên lưng nàng, một luồng nhiệt ấm áp truyền đến, lập tức sưởi ấm cả eo và bụng, giọng như tiếng thở dài: “Tuy tự lập là chuyện , nhưng nàng cũng nên dựa dẫm một chút, bằng luôn cảm thấy phu quân của nàng ý nghĩa gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-nhu-y/chuong-202.html.]
Hạ Lan Từ nhẹ giọng : “Ta … ỷ .”
Thấy nàng cố gắng gượng, Lục Vô Ưu : “Thôi , nàng đừng chuyện, cũng .”
Bàn tay của vẫn đặt lưng nàng, giống như đang đẩy m.á.u tắc nghẽn, Hạ Lan Từ vẫn duy trì tư thế , qua một lúc, cảm giác đau mới dần dần biến mất, cơ thể căng cứng cũng từ từ thả lỏng, cơn buồn ngủ chậm rãi kéo đến, lưng vang lên giọng mơ hồ của Lục Vô Ưu: “Rốt cuộc nàng mà thành thế …”
Hôm , Lục Vô Ưu mời đại phu đến chẩn bệnh cho nàng. Hạ Lan Từ thể hoạt bát như thường, cảm thấy chuyện bé xé to, đại phu cũng bảo thể phu nhân gì đáng ngại.
Lục Vô Ưu hỏi: “Vậy tại vẫn còn đau?”
Lão đại phu ho khan một tiếng, vuốt râu đáp: “Việc … ít nhiều gì cũng sẽ chút đau, phu nhân chú ý đừng để cảm lạnh là .”
Hạ Lan Từ kéo nhẹ tay áo , ngại ngùng, hy vọng đừng tiếp tục bàn về chuyện nữa.
Lúc Lục Vô Ưu mới thôi, nhưng vẫn nàng : “Làm nữ tử thật đúng là gian khổ vượt xa tưởng tượng.”
Hạ Lan Từ xoa bụng : “Sinh , cứ thuận theo an bài thôi.”
Lục Vô Ưu dường như nhớ tới điều gì, : “Vậy… sinh con, sẽ càng đau hơn ?”
Hạ Lan Từ: “…!”
Chàng nghĩ xa quá đấy…
Lục Vô Ưu : “Nếu quá vất vả thì thôi , thể của nàng dường như chỉ cần giày vò một chút là sẽ tan rã.”
Hạ Lan Từ cảm thấy lo lắng quá sớm, nàng thể mang thai còn , bèn thản nhiên đáp: “Chuyện tính .”
Cơ thể khá hơn một chút, Hạ Lan Từ chạy luyện b.ắ.n cung, vô cùng hứng khởi. Lục Vô Ưu thấy cũng nhịn : “Nàng cẩn thận một chút.”
Hạ Lan Từ giương cung ngắm bắn, : “Cứ từ từ từng bước một thôi, dù cũng gấp.”
Nàng chút hoài niệm cảm giác khi tên dài b.ắ.n trong cung, bởi vì tinh thần căng thẳng quá độ và đôi chút dục vọng thắng thua, cho lúc nàng vô cùng phấn khích, tự luyện tập trong phủ dường như khó thể đạt tới loại trạng thái đó.
Hạ Lan Từ nghĩ : “… Hay là thử thi với .”
Lục Vô Ưu thiếu chút nữa bật thành tiếng, vai khẽ rung : “Hạ Lan tiểu thư, nàng vẫn còn tỉnh táo chứ?”
Hạ Lan Từ cũng hề thấy hổ, : “Không bảo nên dựa dẫm nhiều hơn ? Hơn nữa trông cũng khá…”
Nhàn rỗi.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.