PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 238

Cập nhật lúc: 2024-12-14 07:38:48
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong đầu Hạ Lan Từ dâng lên một nỗi nghi hoặc: “… Tại ?” Lục Vô Ưu : “Nàng cũng cần …” im lặng: “Không gì.”

Ánh đèn vẫn còn sáng, men tan bớt phân nửa, nhưng giữa chân mày vẫn còn phảng phất nét say mờ. Các đường nét khuôn mặt vốn giờ càng hiện rõ, từ khóe mắt đến đầu mày đều mang theo vẻ phong lưu quyến rũ khiến khác khó lòng rời mắt, thêm chút phóng túng mà thường ngày thấy.

Hạ Lan Từ chần chừ : “… Chàng tuấn tú.”

Lục Vô Ưu nàng: “Trước đó nàng khen .” Hạ Lan Từ đáp: “Ồ.”

Nhìn nàng thêm một lúc, Lục Vô Ưu đưa tay vò rối mái tóc dài của nàng, lề mề dậy mặc quần áo. Hắn vẫn rời , nếu chắc chắn lát nữa sẽ chuyện đắn .

Trong lòng Hạ Lan Từ lúc nảy sinh cảm giác nỡ…

Nàng cố gắng đè nén loại cảm xúc kỳ lạ trong lòng, chợt thấy Lục Vô Ưu : “Sao cảm giác như đang yêu đương vụng trộm thế nhỉ.”

Hạ Lan Từ: “…???”

Lục Vô Ưu : “… Cũng thú vị đấy chứ.”

Cảm xúc quyến luyến của Hạ Lan Từ cũng vơi phần nào, nàng nhắc nhở : “Chúng danh chính ngôn thuận mà.”

Lục Vô Ưu thản nhiên đáp : “ hiện tại danh nghĩa chết, chuyện chúng thế gọi là âm dương cách biệt, nối tiền duyên, gặp gỡ trong mơ, khi còn sinh con trong mơ nữa đấy… Ta từng thấy trong một cuốn thoại bản của Vị Linh như .”

Hạ Lan Từ nhịn : “Chàng nên bớt thoại bản của Vị Linh !”

Lục Vô Ưu phì , vẻ u ám ban nãy cũng biến mất.

Thấy sắp , nàng chợt nhớ một chuyện: “Trước đó… ừm… tại vui?”

Lục Vô Ưu khựng , : “Để ngày mai lên xe ngựa sẽ cho nàng .”

***

Ngày hôm , Sở Lan vẫn đến tìm nàng.

Hạ Lan Từ sang bộ váy áo dày nhất, còn quàng thêm khăn cổ, giả vờ như cơ thể khỏe giường.

Sở Lan vòng vo vài câu, đó bắt đầu than thở: “… Cha cứ nhất quyết ép lấy chồng, lên Kinh thành cũng là để tìm một phu quân phù hợp, nhưng thực sự tìm thấy ai cả. Bây giờ ông gả cho một tham tướng trướng ông , nhưng thật sự .”

Hạ Lan Từ dù thường xuyên ở trong Sở phủ, nhưng cũng đôi qua những cuộc cãi vã giữa hai cha con họ. Thân là khách, nàng vẫn như thấy gì.

Tuy nhiên, nỗi phiền muộn nàng từng trải qua nên cũng chút đồng cảm.

Khi nàng vẫn đang cân nhắc nên mở lời thế nào, Sở Lan tiếp: “Vì , quyết định bỏ nhà . Ta định nương nhờ thúc phụ ở biên quan, cô thấy thế nào? Đợi đến khi lập công danh, chắc ông sẽ ép lấy chồng nữa.”

Hạ Lan Từ: “…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-nhu-y/chuong-238.html.]

Còn thể như ?

Sở Lan lúc chút ngượng ngùng : “Ta cũng chẳng ai để bàn bạc, cô ở đây, nên hỏi ý kiến của cô. Cô thấy thế nào?”

Nếu là Hạ Lan Từ của đây, lẽ nàng sẽ khéo léo khuyên nàng suy nghĩ kỹ càng hơn, bởi vì qua ý tưởng của nàng thật khó lòng tưởng tượng nổi. Hạ Lan Từ của hiện tại trầm ngâm suy nghĩ một lúc mới : “Đi như an ?”

“An lắm, chắc chắn sẽ dẫn theo binh lính, hơn nữa hồi nhỏ cũng thường đến tìm thúc phụ mà.”

Hạ Lan Từ khẽ mỉm : “Chỉ cần cô hối hận là .” Dường như Sở Lan cũng chỉ chờ câu .

Sở Lan thả lỏng cơ thể đang căng thẳng, lập tức : “À đúng , cô sắp về Kinh thành, dù cũng đều về hướng Bắc, cùng cô nhé!”

Hạ Lan Từ lập tức toát mồ hôi: “… Cảm ơn ý của cô, nhưng chuyến e là tiện lắm.”

***

Quả thật là tiện chút nào.

Trước khi lên đường, Lục Vô Ưu với nàng, nàng ở trong thành Giang An phận thể kìm hãm những thế lực hại nàng nên xem là an . bên ngoài thành, phát hiện một nhóm của Tiêu Nam Tuân đang đợi nàng con đường tất yếu để về Kinh.

, họ thể thẳng về mà chọn đường vòng về phía Tây, thậm chí còn chuẩn ngụy tạo hai cỗ xe ngựa giả để về theo những lối khác .

… Có Lục Vô Ưu ở bên thực sự yên tâm hơn nhiều.

Khi Hạ Lan Từ bước lên xe ngựa thấy đang cúi đầu gì đó giấy, bên cạnh là một ấm nhỏ đang sôi ùng ục lò, và còn bày sẵn cả bộ dụng cụ pha .

Cảm nhận bước , Lục Vô Ưu ngẩng đầu lên mà chỉ tay về phía đống dụng cụ bàn : “Nếu nàng luyện tập, thể dùng cái .”

Hạ Lan Từ: “…”

Sự chu đáo thật sự cần thiết lắm, thậm chí còn khiến nàng thấy hổ.

Trong lúc nàng im lặng, Lục Vô Ưu bất ngờ : “Ngày hôm đó tâm trạng lý do, vốn cho lắm.”

Hạ Lan Từ hồn , : “Là vì chuyện của Thẩm Nhất Quang và Ích Châu…”

“Phải, mà cũng hẳn…” Lục Vô Ưu xoa trán, sắc mặt dần chùng xuống: “Là chuyện tấu chương.”

Hạ Lan Từ khó hiểu: “Viết thuận lợi ?”

Nàng dám khẳng định bởi vì đó là việc khó lòng tưởng tượng nổi. Hạ Lan Từ từng thấy Lục Vô Ưu tấu chương, chỉ suy nghĩ một lát là

một mạch lưu loát như nước chảy mây bay, dường như suy nghĩ của bao giờ ngắt quãng.

… Ta mấy vẫn suôn sẻ, đốt hai bản tấu chương . Chẳng qua cũng vấn đề gì lớn, chỉ là thể sẽ phiền não một thời gian.” Lục Vô Ưu dừng một lúc mới tiếp: “Muốn thẳng thắn sự thật thì thực sự khó trụ ở chốn quan trường, nhưng đám sâu mọt ở Ích Châu đó thì thể xử lý.”

Hắn nắm chặt bút, ngón tay siết chặt, ánh mắt trầm ngâm, hai hàng mày cũng nhíu .

Loading...