Trong điện càng thêm lộng lẫy, đồ vật trang trí đều giá trị nhỏ, ánh vàng rực rỡ. Trên chiếc ghế cao nhất, một phụ nhân xinh đang ăn chè ngọt, mái tóc vấn mây, dung nhan như hoa, trang sức ngọc trai bao quanh. Trên trán còn đeo treo một viên trân châu Đông Hải trắng ngần lấp lánh tì vết. Vị ăn vận vô cùng sang trọng, dáng điệu khoan thai, tuổi tác đoán chừng đến ba mươi, phong thái diễm lệ thế thì chắc hẳn chính là Lệ Quý Phi, sủng ái nhất trong lục cung.
Hạ Lan Từ lễ độ chắp tay hành lễ.
Lệ Quý Phi đặt bát trong tay xuống, ngước mắt nàng.
Thấy khuôn mặt Hạ Lan Từ, bà cũng ngẩn một lúc, đó khanh khách: “Thật là một nha đầu xinh . Bổn cung đó tiểu thư Hạ Lan gia dung mạo khuynh thành, còn nghĩ là quá. Hôm nay gặp , quả thật quá một chút nào.”
Hạ Lan Từ ý của đối phương, chỉ thể khiêm tốn : “Nương nương quá khen.”
“Ngươi gần đây một chút, để Bổn cung kỹ hơn.”
Huân hương trong điện nồng đến mức khiến Hạ Lan Từ bỏ chạy, nhưng nàng cố nhịn. Đối phương mở to đôi mắt xinh quan sát nàng như thưởng thức một món đồ vật.
Lệ Quý Phi tuổi tác còn trẻ nhưng thần thái vẫn còn vài phần ngây thơ chân chất, thậm chí bà còn đưa một ngón tay mảnh khảnh sơn đỏ phần móng chạm nhẹ hai bên má của Hạ Lan Từ, như xác minh xem đây da thật .
Cảm giác lạnh lẽo từ má thấm da thịt, Hạ Lan Từ kiểm soát run rẩy cả .
lúc , bên ngoài điện vang lên một giọng nam, giọng điệu như đang nhưng cảm nhận chút độ ấm nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-nhu-y/chuong-28.html.]
“Tham kiến mẫu phi.”
Giọng lọt trong tai Hạ Lan Từ, đầu nàng bỗng nhiên nổ tung, nàng lập tức cứng đờ, da đầu tê dại, cái lưỡi như đông cứng.
“Nhi thần đến đúng lúc ?”
Kèm theo tiếng giày va chạm sàn, chủ nhân của giọng dường như bước trong điện, tiếng bước chân càng ngày càng gần, giọng của đó vẫn bình thản nhưng toát một sự lạnh lẽo khó tả.
Giọng giống với giọng uy h.i.ế.p cưỡng bức nàng trong giấc mơ!
Hạ Lan Từ nhanh chóng siết c.h.ặ.t t.a.y , móng tay cắm sâu lòng bàn tay, nàng cắn chặt môi, dùng cơn đau để ép bình tĩnh , nhưng trong đầu vẫn vang lên từng hồi chuông cảnh báo, như thể trong nháy mắt nàng trở trong giấc mơ, mặt còn là cung điện uy nghi đường hoàng khí thế, mà là tình cảnh nguy ngập cùng chiếc giường nguy hiểm mà nàng thể bắt giữ bất cứ lúc nào.
Lệ Quý Phi hề nhận điều , bà vẫy tay về phía mới đến, : “Không , con đến đúng lúc. Mau đây, đây là tiểu thư nhà Ngự sử Hạ Lan đại nhân.”
“… Thì là Hạ Lan tiểu thư.”
Lần , giọng gần đến mức như vang lên bên tai nàng
Một cảm giác lạnh lẽo buốt óc bao phủ lấy Hạ Lan Từ, chỉ trong vài giây ngắn ngủi, vạt áo lưng nàng thấm đẫm mồ hôi lạnh.
Nàng cúi đầu nhẹ giọng : “Thần nữ bái kiến Nhị Hoàng tử.”