PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 291

Cập nhật lúc: 2024-12-14 13:44:27
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bình minh ló dạng kèm theo tiếng kèn xung phong công kích, thiết kỵ của Tam Vương tử Bắc Địch xuất hiện trong tầm mắt .

Trước đó đồn rằng Tam Vương tử Sát Can là điên cuồng lòng độc ác, vẫn ấn tượng trực quan, đợi đến khi rõ đám binh sĩ đầu tiên xông lên, ai nấy đều ngẩn , bởi vì những xông đến là kỵ binh của Bắc Địch, cũng lính thuẫn của Bắc Địch, mà là dân chúng Đại Ung, hoặc nên là tù binh Đại Ung chúng dùng trường thương và đao nhọn đuổi chạy tới.

Có già trẻ, nam nữ, khuôn mặt đầy sợ hãi ôm bao cát chạy băng băng về phía .

— Là bao cát dùng để lấp thành hào.

Binh sĩ thành lầu vốn chuẩn phóng tên cũng đơ , những dân đó chắc hẳn bắt khi đang chạy nạn, thực chẳng khác gì với dân chúng trong thành lúc .

Trong miệng họ cũng đang hét lớn: “Đừng b.ắ.n tên! Đừng b.ắ.n tên! Cứu mạng!” Trên thành lầu cũng hô lớn: “Các ngươi đừng qua đây!”

Trên thực tế, một khi tù binh ý đồ bỏ trốn, ngay lập tức sẽ chúng dùng đao nhọn đ.â.m chết.

Trơ mắt từng bao cát chìm trong hào nước, thiết kỵ của Bắc Địch càng lúc càng gần, thậm chí thể lờ mờ thấy nụ hung ác điên cuồng mặt kỵ binh Bắc Địch, giáp chiến của chúng đầy máu, trông chúng như một đám liều c.h.ế.t đến bước đường cùng.

Mọi về phía Vu tham tướng, Vu tham tướng do dự về phía Lục Vô Ưu.

Lục Vô Ưu khép mắt , cất giọng trầm thấp : “Bắn tên .”

Khung cảnh thê thảm đó thật khó để diễn tả hết bằng lời, nước trong thành hào chẳng mấy chốc nhuộm đỏ bởi m.á.u từ đỏ nhạt đến đỏ tươi, tiếng kêu thảm thiết ngừng bên tai, của Bắc Địch, của Đại Ung, cùng với xác ngựa và bao cát từ từ lấp đầy hào nước.

Không ít binh sĩ thủ thành mắt ngấn lệ.

Thế nhưng khi thiết kỵ của Bắc Địch giẫm lên chiếc cầu từ m.á.u thịt bắc qua bờ thì thảm khốc thực sự mới bắt đầu.

Binh lính cầm lá chắn xung phong dẫn đầu, mấy chục chiếc thang mây tấn công thành yểm hộ để bắc thẳng lên thành lầu, thiết kế của ải thành khiến cho việc công phá cổng thành cực kỳ khó khăn, trèo thẳng lên thành lầu luôn là lựa chọn hơn.

Tam Vương tử Bắc Địch Sát Can mặc một bộ chiến giáp màu đỏ sẫm, dáng vẻ u ám đến đáng sợ, gã lớn giọng : “Người nào thành đầu tiên, phong cho đó thiên kỵ, khi thành tha hồ chọn vàng bạc, của cải, đàn bà!”

“Binh lính thủ thành Đại Ung là phế vật! Chiếm thành trì , chúng một đường đánh thẳng đến vùng hiểm yếu của chúng!”

Kỵ binh Bắc Địch còn khí thế rầm rộ hưởng ứng: “Được! Xông lên!”

Tiếp đó đám bọn chúng càng sợ c.h.ế.t xung phong tấn công về phía , b.ắ.n ngã xuống, ngay lập tức một đám khác đạp lên t.h.i t.h.ể kẻ tiếp bước lên bậc thang.

Thang mây với thế thể ngăn cản chầm chậm áp sát thành lầu.

Trên thành lầu Nguyên Hương, các cung thủ vẫn ngừng b.ắ.n từng đợt mũi tên xuống , xe ném đá cũng đang ngắm bắn, nhưng khí thế cuối cùng cũng khiến thành lầu càng thêm d.a.o động, chỉ trung một giọng nghiêm nghị vang lên.

“Mơ mộng hão huyền.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-nhu-y/chuong-291.html.]

Lục Vô Ưu khàn giọng gào thét, nhưng chỉ binh sĩ thành lầu, mà ngay cả binh lính Bắc Địch bên thành cũng rõ lời .

“Các vị, tiến lên là chết, lùi cũng là chết, ngay cả hương phụ lão trong thành cũng sẽ chịu cảnh lầm than, vì chọn cái c.h.ế.t lặng thinh ai đến chi bằng bảo vệ nước nhà, khẳng khái hy sinh vì nghĩa, c.h.ế.t cũng thẹn với trời đất.”

“Hôm nay tất cả những tham gia thủ thành đều ghi , còn sống ban thưởng, c.h.ế.t sẽ trợ cấp, dù sống c.h.ế.t cũng đều bia đá ghi công.”

“Bảo vệ nước nhà, trấn thủ biên cương là vì con dân, vì bách tính, vì chính nghĩa trời đất, còn những kẻ mắt chẳng qua chỉ là một lũ đạo chích tham

lam vô sỉ.”

Giọng trong trẻo rõ ràng lấn át cả giọng của Tam Vương tử Bắc Địch .

Lúc , thang mây áp sát thành lầu.

Kẻ đầu tiên lập tức c.h.é.m lật xuống, nhưng những kẻ phía leo thang liên tục ngớt, dầu sôi đá tảng lập tức đổ dội xuống, nhưng giữa tiếng kêu thảm thiết vẫn binh sĩ Bắc Địch nối tiếp trèo lên, thậm chí chúng còn dùng xác đồng bọn lá chắn, màng sống c.h.ế.t mà xông lên.

Hoa Vị Linh bên đạp đổ một chiếc thang mây, chiếc khác dựng lên, nàng cầm trường kiếm trong tay, kiếm quang tung hoành, nhưng vẫn cảm nhận sự luống cuống lâu gặp.

Những nơi nàng vung kiếm qua thế mạnh áp đảo, nhưng suy cho cùng chỉ một dù thế nào cũng thể giữ phòng tuyến của cả thành trì.

Huống hồ Tam Vương tử Bắc Địch phất tay bảo đại quân trướng tản hai bên sườn, lao về phía cổng thành Đông Tây.

Hoa Vị Linh nhịn hét lớn: “Tiến lên!”

Giọng thiếu nữ trong trẻo đầy khí thế càng khích lệ ý chí của , chẳng ai ngờ một thiếu nữ như nàng lợi hại như thế, ai nấy đều lập tức cảm thấy hổ, chỉ thể càng thêm dũng cảm dùng hết bộ sức lực của .

Lục Vô Ưu lâu dùng kiếm, lúc rút kiếm c.h.é.m bay binh sĩ Bắc Địch sắp leo lên thành lầu, động tác vẫn còn dứt khoát và gọn gàng, m.á.u b.ắ.n lên khuôn mặt biểu cảm của , dường như sâu trong mắt cũng lạnh lẽo như băng sương, thể hiện sức mạnh thuộc về một quan văn nên , mà dường như chỉ còn bản năng g.i.ế.c chóc, nhưng lúc căn bản ai quan tâm quá nhiều, chỉ mong mỏi thể g.i.ế.c thêm nhiều tên địch nữa.

Thấy Bắc Địch tản hai bên sườn, mắt tinh, thoáng qua nhận quân Bắc Địch hình như định chuyển trọng tâm về cổng thành Đông.

Lục Vô Ưu đầu nhanh: “Một lát nữa sẽ đến cổng thành Đông xem thế nào.”

Hắn cho đám vệ binh của Mộ Lăng đóng giữ ở đó, nhưng vẫn yên tâm.

Thực chất Tam Vương tử Bắc Địch Sát Can cũng đang sốt ruột. Sau khi công phá và chiếm thành Thủ Diên, bọn chúng vô tình thành Nguyên Hương gần đó chỉ phòng thủ lỏng lẻo, gần như sẽ chống đỡ một trận đánh tới, thêm đó binh lính Đại Ung khó thể so với binh lính Bắc Địch hùng mạnh. Theo dự tính của chúng, chắc hẳn chỉ cần đánh qua loa là quân địch sẽ thất bại và tan rã, nhất là quân Đại Ung nên chạy trốn khi

tiếng gió của chúng. Không ngờ rằng chúng gặp sự kháng cự kiên cường và liều c.h.ế.t đến thế .

Nhiều trèo lên thành lầu, tưởng rằng nắm chắc phần thắng trong tay, nhưng c.h.é.m ngã xuống.

Đã mấy canh giờ trôi qua.

Loading...