PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 301

Cập nhật lúc: 2024-12-14 13:48:31
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc họ đang ăn, từ bên ngoài bỗng ló một cái đầu sân, thiếu niên đầu quấn băng gạc, đôi mắt sáng ngời, chính là tù binh Đại Ung mà đó Lục Vô Ưu cứu khỏi doanh trại Bắc Địch. Sau khi chăm sóc sạch sẽ, trông nhóc cũng khá khôi ngô, giữa lông mày còn toát lên vẻ sắc bén của thiếu niên.

Hạ Lan Từ thấy vẫn còn nhiều thịt, bèn gọi: “A Quy, đây ăn cùng ?”

— Bọn họ cha của đều còn nữa, khả năng là c.h.ế.t trong tay Bắc Địch. Tên là A Quy.

Lục Vô Ưu cũng : “Dù cũng đang trống một chỗ mà.” Mộ Lăng .

So với Chu Ninh An mồm mép tép nhảy, A Quy cùng tuổi rõ ràng khôn ngoan hơn nhiều, chỉ cúi đầu mải miết ăn thịt, dù nhưng sức ăn thật sự đáng kinh ngạc, đến Chu Ninh An cũng nhịn hỏi: “Ngươi nhịn đói tám kiếp hả?”

A Quy ăn lớn, giọng trong trẻo: “Sao ngươi ?” Chu Ninh An: “…? Ngươi trả lời cái kiểu gì ?”

A Quy ngẩng đôi mắt đen trắng rõ ràng lên : “Hả? Ta thấy ngươi đúng mà, nên trả lời như ?” Sau đó đầu Lục Vô Ưu đang dùng phi đao cắt thịt, hỏi: “Đệ thể ăn thêm một đĩa nữa ?”

Lục Vô Ưu đáp: “Không thấy no thì ăn tiếp.”

Hạ Lan Từ hiểu cảm giác nghèo khó , nhưng thấy nhóc chỉ ăn thịt thôi thì cho lắm, thế là nàng bèn bưng một đĩa rau xanh qua: “Ăn thêm rau nữa nhé.”

A Quy lập tức gật đầu một tiếng “Dạ”, còn tươi với nàng.

Chu Ninh An chịu thua: “Đệ cũng ăn thêm một đĩa thịt nữa!”

Lục Vô Ưu mỉm lạnh lùng: “Phần của hết , mau về phòng sách .”

Chu Ninh An trừng to mắt, chỉ A Quy : “Tại cần sách?”

Lục Vô Ưu kịp trả lời thì A Quy giơ tay lên : “Đệ cũng thể sách!”

Chu Ninh An trừng mắt : “… Ngươi thù với đúng ?” A Quy: “…? Ta chỉ thù với Bắc Địch thôi.”

Nghe hai nhóc cãi , Lục Vô Ưu sang với Hạ Lan Từ: “Sao cảm giác như chúng nhận nuôi hai đứa con trai .”

Hạ Lan Từ chống cằm chúng cãi , quy củ nhà nàng vốn nghiêm chỉnh, ăn ngủ lời, hiếm khi trải nghiệm cuộc sống như thế . Nàng thuận tay gắp cho Hoa Vị Linh một ít rau xanh, khẽ cong môi : “Cũng thú vị mà.”

***

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-nhu-y/chuong-301.html.]

Khi tin thành Nguyên Hương yên bình trở , Nghiêm Tri phủ lập tức chạy vội trở về, bày vẻ mặt đầy tiếc nuối rằng ông cực khổ cầu viện nhưng kịp đến nơi.

Lúc , Liễu Thông phán cũng chướng mắt ông vô cùng, lạnh giọng : “ văn thư báo cáo lên lẽ sắp tới Kinh thành .”

Nghiêm Tri phủ giận dữ: “Các ngươi thể vượt mặt bổn phủ để báo cáo lên ?”

Lục Vô Ưu ngẩng đầu, thản nhiên đáp: “Bởi vì việc là Sở Tổng binh báo lên, bọn chỉ chịu trách nhiệm thống kê thương vong và thiệt hại trong phủ đồng thời thực trạng thôi.”

Sự thật hiển nhiên bày sẵn đó, đến nỗi Thuận Đế tin báo cũng nổi giận đùng đùng, công văn cách chức Nghiêm Tri phủ nhanh chóng đến nơi. Khi ông khỏi thành còn dân chúng dọc đường ném rau thối , ông hốt hoảng vội vàng chạy trốn, cảnh tưởng còn thảm hại hơn cả lúc ông lén lút rời thành trong đêm.

Công văn ban thưởng và thăng chức đến muộn hơn một chút, về việc nên thăng chức cho Lục Vô Ưu , rõ ràng Thuận Đế phân vân.

, danh tiếng của Lục Vô Ưu vẫn lan truyền khắp nơi.

Lục Vô Ưu vốn tiếng tăm, đây ít văn nhân sĩ tử kéo đến Hoảng Châu tìm . Khi Sát Can tấn công thành Nguyên Hương, bọn họ cũng ở trong thành tận mắt chứng kiến Lục Vô Ưu dẫn theo phu nhân liều c.h.ế.t chiến đấu xuyên suốt mấy đêm nghỉ, cảnh tượng đó khiến họ rung động đến mức khó lòng quên . Họ tự cảm thấy hổ nên thư, thơ hoặc văn gửi bạn bè, nhiều bài còn truyền về Kinh thành.

Văn thể c.h.ế.t vì lời khuyên can, võ thể c.h.ế.t vì bảo vệ thành trì, thần tử đến mức , quả thực là dốc hết sức .

— Nếu Thánh thượng còn sáng suốt thì thật sự là một hôn quân.

Do đó công văn từ Lại Bộ đến, thưởng thì vẫn thưởng, mà thăng chức thì cũng thăng chức.

Lục Vô Ưu từ một Thôi quan Thất phẩm thăng liền bốn cấp lên Đồng tri phủ Tùy Nguyên chính Ngũ phẩm, tạm thời quyền xử lý công vụ của phủ Tùy Nguyên. Mặc dù vốn là quan Hàn Lâm tòng Lục phẩm giáng chức, đày đến đây quan ngoại chức Ngũ phẩm, lý thuyết tính là thăng chức, nhưng vẫn khiến đời cảm thán sự kiên cường của Lục Trạng nguyên.

Trong những ngày Lục Vô Ưu thăng chức dưỡng thương, hai chỉ thể tranh thủ chút thời gian rảnh, phần lớn thời gian đều bận rộn luôn tay.

Một trận chiến loạn lạc gián đoạn sự yên bình của phủ Tùy Nguyên. Trong khi giúp dân chúng nghỉ ngơi dưỡng sức, họ vẫn tiếp tục xử lý những công việc thành đó, chẳng hạn như việc khai thông

đường sông. Thư viện của Hạ Lan Từ cuối cùng cũng mở cửa dù gặp nhiều trắc trở.

Thế nhưng khi đám trẻ con tận mắt chứng kiến sự tàn khốc của chiến trường, sự hứng thú với việc sách của chúng còn lớn như với việc múa đao luyện võ, chúng đều ầm ĩ đòi đánh quân Bắc Địch.

Hạ Lan Từ bất lực, lớn tiếng hét lên rằng “Các ngươi hãy xem, ngay cả Lục đại nhân cũng bỏ võ theo văn đấy! Học tập thật sự ích!”

Hoa Vị Linh còn xung phong: “Tập võ hả? Muội thể dạy mà! Đợi đến khi học thành tài thì văn võ song !”

Mọi đều hoan nghênh vị đại tỷ xinh giỏi võ .

Loading...