Giọng Nhị Hoàng tử lạnh lùng đột nhiên vang lên bên tai nàng. Hạ Lan Từ sững .
Thiều An Công chúa dường như lúc mới nhận sự mặt của Hạ Lan Từ, nàng đầu thoáng qua thì lập tức sững sờ, ngay đó một tia tức giận lóe lên mặt nhanh chóng biến mất, nàng nhếch môi mỉm hỏi : “… Không vị là ai ?”
Trên mặt thì nở nụ , nhưng trong giọng thì nghiến răng đến cứng nhắc.
Nàng sinh khi Lệ Quý Phi cung, từ nhỏ lớn lên trong sự cưng chiều, nàng vẫn luôn kiêu ngạo về nhan sắc của , ngoài lúc nào cũng ăn vận nhất, ghét nhất là khác giàu sang hơn hơn .
Thiếu nữ mặt ăn mặc giản dị đến tội nghiệp, cung nữ bên cạnh còn giàu sang gấp mười nàng.
gương mặt … gương mặt … Sao đến như !
Trong chốc lát, trong lòng nàng thậm chí còn kích động đến mức đổi mặt với đối phương.
lúc , giọng điệu lạnh lùng của Tiêu Nam Tuân – trưởng của nàng vang lên: “Hạ Lan tiểu thư, thiên kim nhà Tả đô Ngự sử.”
Tiêu Thiều An giật , đầu trưởng.
Mặc dù cùng một sinh , nhưng thật lòng mà , nàng vẫn luôn sợ ca ca, hai thiết như bình thường thì , khi đôi mắt đen xám chằm chằm, ngay cả nàng cũng cảm thấy sợ hãi.
Tiêu Thiều An ho khan ngập ngừng hỏi: “Khụ… Là trưởng mời đến ?”
Tiêu Nam Tuấn nhếch môi : “Mẫu phi gọi đến.” Tiêu Thiều An gật đầu: “Ồ.”
Nàng cân nhắc ý tứ trong giọng điệu của trưởng trầm ngâm một lúc lâu, ánh mắt liếc qua giữa hai họ, lúc cơn giận mới lắng xuống, nàng nở nụ tươi: “Không gì , chỉ tùy tiện hỏi thế thôi…” tiếp tục nũng nịu với Lệ Quý Phi: “Mẫu phi, mẫu phi, nếu sẽ kịp mất, dẫn con xem mà!”
Cái gọi là Ngự Nhai Khoa Quan là chỉ một sự kiện diễn ba năm một . Sau khi kết quả thi Đình, quan viên Lễ Bộ sẽ gõ trống mở đường, để Trạng nguyên lang cưỡi con ngựa cao lớn, dẫn đầu các Tân khoa Tiến sĩ con đường dài mười dặm, diễu hành mang ý nghĩa “đường quan rộng mở thuận lợi”.
Đến lúc đó, gần như bộ dân trong Kinh thành sẽ tập trung đông đúc để xem, cảnh tượng như là nhà nhà cùng đổ đường.
Nói tóm , đây là một sự kiện vô cùng phô trương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-nhu-y/chuong-31.html.]
Thiều An Công chúa xem, Lệ Quý Phi tự nhiên cũng ngăn cản.
Các cung nữ và thái giám trong điện vội vã chuẩn , nhanh sẵn sàng đưa hai ngoài, Lệ Quý Phi còn quên hỏi Hạ Lan Từ: “Hạ Lan tiểu thư cùng chúng , là…”
“Thần nữ…” Hạ Lan Từ định cáo lui, đuôi mắt liếc thấy ánh mắt của Nhị Hoàng tử liếc về phía , nàng lập tức sửa miệng: “… cung kính bằng tuân mệnh.”
Nhị Hoàng tử hứng thú với Ngự Nhai Khoa Quan nên cáo từ .
Trước khi , khi Hạ Lan Từ cúi đầu tiễn , nàng thể cảm nhận ánh lạnh lẽo rời khỏi nàng.
Hắn chậm rãi qua mặt nàng.
Giọng của Nhị Hoàng tử lạnh lẽo như rắn độc, âm điệu kéo dài mang theo một áp lực ghê rợn, gần như thì thầm với âm lượng chỉ đủ để hai thấy, nhẹ giọng nỉ non bên tai nàng.
“—Hạ Lan tiểu thư, chúng sẽ còn gặp .” Hạ Lan Từ: “…?”
Không cần thiết cho lắm.
Theo ngoài là Lệ Quý Phi và Thiều An Công chúa, lúc từ trong Cung Dục Đức , Hạ Lan Từ cảm thấy như thoát khỏi kiếp nạn sinh tử, trái tim nàng mệt mỏi đến mức chuyện.
Đặc biệt là khi đêm qua nàng ngủ ngon giấc, những chuyện liên quan đến trong mơ vẫn phân tích rõ ràng, nhất thời khiến những suy nghĩ trong nàng rối ren như tơ vò.
Đang lúc trầm ngâm suy nghĩ, đột nhiên nàng thấy tiếng cửa cung mở
Hạ Lan Từ ngẩng đầu lên, từ Hoàng Cực môn xa xa, liên tiếp các cửa Ngọ môn, Đoan môn, Thừa Thiên môn lượt mở , cảnh tượng qua thật hoành tráng.
Mấy cổng lớn ở chính giữa , ngoại trừ lúc Hoàng đế và Hoàng hậu tổ chức đại hôn thì chỉ ba là Trạng nguyên, Bảng nhãn, Thám hoa mới thông qua, mà lúc Tam đỉnh giáp mới lò đang từ Hoàng Cực môn thẳng ngoài theo lối thường ngày chỉ dành cho Hoàng đế.
Trong đó, nổi bật nhất chính là Trạng nguyên lang ở giữa.
Y phục của những khác đều là màu xanh, chỉ riêng mặc áo bào đỏ, thắt lưng bằng bạc, đeo ngọc bội, đầu đội trâm hoa bạc, trang phục của Trạng nguyên đỏ rực như lửa khiến nổi bật giữa đám đông.