Không qua bao lâu, giọng trong trẻo nhẹ nhàng của Lục Vô Ưu vang lên: “Cô thích vị Nhị Hoàng tử đó đến ?”
Hạ Lan Từ vốn định duy trì vẻ bình thản sẵn , nhưng vì quen đấu khẩu với , nàng vô thức đáp : “Chẳng cũng bằng cách khước từ ý của Công chúa đó ?”
Cách chuyện dễ khiến câu chuyện rơi ngõ cụt.
hai họ vốn dĩ cũng từng chuyện hòa thuận, ép buộc chung một chỗ cảm thấy ngượng ngùng.
Lục Vô Ưu hề ý tức giận, cũng đầu : “Chính bởi vì Công chúa thích nên mới từ chối, nhưng bản vốn ghét nàng , hiện tại nàng càng giống như một tiểu cô nương nuông chiều thành hư mà thôi.”
Nghe trả lời nghiêm túc, Hạ Lan Từ thấy bất ngờ. “Vậy thực sự vị hôn thê ?”
Lục Vô Ưu đảo mắt sang liếc nàng một cái: “Ai với cô ?” “Không tự đó …”
“… Những lời lừa tiểu cô nương mà cô cũng tin ?” “…”
“Ồ, quên mất Hạ Lan tiểu thư tính theo tuổi tác cũng là một tiểu cô nương.”
Hạ Lan Từ ngước mắt liếc , đáp trả theo bản năng: “Lục đại nhân, thế như lớn hơn bốn năm chục tuổi, sắp xuống mồ .”
Cách chuyện quá quen thuộc.
Lục Vô Ưu nhịn : “Ta còn tưởng Hạ Lan tiểu thư dọa đến mất ăn mất ngủ, hồn bay phách lạc đó chứ. Nếu đủ sức phản bác , chắc là .”
Hắn ngẫm nghĩ một lát mới tiếp: “Tốt gì cũng quen , nếu Hạ Lan tiểu thư tin tưởng , chỗ một loại thuốc, cô bôi lên vật dụng sắc nhọn, nếu gặp tấn công chỉ cần dùng vật bôi thuốc chạm lên đối phương, cần đến mức chảy máu, đối phương sẽ lập tức cảm thấy vô lực, cho đến khi rơi giấc ngủ say, đảm bảo sẽ tỉnh trong hai canh giờ.”
Hạ Lan Từ ngây một lúc, dám tin đối phương bụng như : “… Tại ?”
Nàng hỏi đầu đuôi, nhưng cả hai đều thông minh.
Lục Vô Ưu nhướng mày, đôi mắt hoa đào ngập tràn ánh sáng, nụ môi đầy yêu mị: “Đương nhiên là… để thấy vẻ mặt khó tin của cô như lúc .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-nhu-y/chuong-43.html.]
“…”
Hạ Lan Từ cũng hiểu, tại Lục Vô Ưu trong mắt khác là một công tử phong độ, nhưng mặt nàng tỏ thiếu đòn như , diễn thêm chút cũng hề gì.
nghĩ , tính cách của nàng mặt chắc cũng hơn là bao.
Cuối cùng bất kể thật giả , Hạ Lan Từ vẫn nhận lấy.
Trước đây nàng Diêu Thiên Tuyết kể rằng ở chợ ma nửa đêm canh năm bán loại thuốc thế , dù phòng nhưng một tiểu thư con nhà quan như nàng cách nào .
Nàng bất giác cảm thấy Lục Vô Ưu càng thêm nguy hiểm hơn, nhất nên trở thành kẻ thù với , nàng sẽ cố gắng đối xử với hơn.
***
Đoàn xe đến bãi săn Trường Ung lúc giờ Dậu ba khắc, dừng cổng hành cung Trường Ung xây dựng theo lối kiến trúc đặc biệt.
Ánh mặt trời dần khuất, phóng tầm mắt xa, bộ hành cung Trường Ung như một con quái thú khổng lồ ngủ đông giữa đồng cỏ mênh m.ô.n.g bát ngát, mơ hồ thể thấy suối trong hồ biếc, rừng cây rậm rạp, gió mát đưa đến hương thơm cỏ cây tươi mát phả mặt.
Dù Hạ Lan Từ ép buộc đến đây, nàng cũng lúc thất thần – kể từ lúc từ Thanh Châu trở về Kinh thành, rằng gương mặt của dễ gây phiền phức, nàng hiếm khi ngoài ngắm cảnh nên việc ngắm núi xanh nước biếc trở thành một điều xa xỉ.
Chẳng chừng nàng còn cảm ơn Nhị Hoàng tử.
Buổi tối, nàng nghỉ ngơi trong nội viện của nữ quyến, khi tắm rửa tẩm y, Hạ Lan Từ mệt đến mức gần như ngã lăn ngủ ngay, nhưng dám ngủ quá sâu, xung quanh là lạ, đến Sương Chi cũng ở bên cạnh nàng.
Dưới gối nàng thậm chí còn đặt một chiếc trâm sắt để phòng .
May mắn là đêm đầu tiên trôi qua bình yên, nhưng khi Hạ Lan Từ thức dậy vẫn tránh khỏi uể oải.
Nàng búi tóc gọn gàng, mắt nhắm mắt mở bước ngoài, thấy thiếu nữ hắc y ở phòng bên cạnh, bây giờ nàng đó là thứ nữ của Đô chỉ huy sứ Ích Châu – Sở Lan mở to mắt ngạc nhiên : “Sao cô mặc y phục cưỡi ngựa?”
Hạ Lan Từ đầu, sững sờ: “… Hửm?”