PHU QUÂN NHƯ Ý - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-12-09 09:16:06
Lượt xem: 124

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

như xưa từng , oan gia thì ngõ hẹp.

Không cuộc đối thoại đối phương lén bao nhiêu, cả Hạ Lan Từ cứng đơ dựa cánh cửa, ánh mắt khẽ híp về phía Lục Vô Ưu: “Sao ở đây?”

Đang trong kỳ thi mùa xuân, đối phương xuất hiện ở Kinh thành cũng gì lạ, nhưng xuất hiện ở đây thì thật sự kỳ quái. Huống hồ, nãy hình như nàng còn từng thấy cổng nhà nàng.

Lục Vô Ưu thấy đột nhiên nâng mắt lên, trong cái chớp mắt lộ đôi con ngươi nhạt màu, đôi mắt hoa đào cong lên càng thêm sắc sảo, mang theo ánh sáng mờ mờ như say như tỉnh, dù câu nào cũng giống như vô tình mà gợi ý.

Huống chi còn đang , nương theo tiếng là giọng nhẹ nhàng chút run rẩy xen lẫn thở nhàn nhạt: “Hạ Lan tiểu thư bất ngờ xông , lời nên để tại hạ hỏi .”

Hạ Lan Từ lo lắng Lý Đình tìm thấy nàng sẽ , nhất thời dám ngoài, chỉ thể dựa then cửa, ánh mắt cảnh giác đối phương, : “Huynh cứ xem như thấy gì cả.”

Nàng cắn răng nhỏ giọng từng chữ, dù là lời uy h.i.ế.p nhưng cũng thanh thoát như dòng suối chảy qua êm tai.

với tình hình mắt rõ ràng tác dụng.

Đối phương một tiếng, cụp mắt xuống, ngón tay dài nâng ấm lên đặt xuống bàn, dáng vẻ tùy ý rót hai chén , giọng điệu vẫn chút gợn sóng nào: “Không cần căng thẳng như , Hạ Lan tiểu thư uống chén , trấn tĩnh ?”

Hạ Lan Từ nào dám uống : “Không cần.”

Lục Vô Ưu cũng ép buộc, ngón tay như ngọc cầm lấy chén lên nhấp một ngụm, mu bàn tay lộ những khớp xương rõ ràng, các ngón tay thon dài, tư thế uống vẫn tao nhã lịch sự, trông giống như đang thưởng thức tiên lộ mỹ tửu chứ chùa cũ kỹ.

Lúc , Hạ Lan Từ mới phát hiện chiếc bàn nhỏ trong phòng ngoài ấm và chén , còn vài cái khăn tay và trâm cài tóc của cô nương, thậm chí phía góc bàn còn một tấm thiệp giống với tấm thiệp trong tay Lý Đình.

Nàng lập tức nhớ tên ở Thanh Châu phái nữ ưa thích.

Nơi Kinh thành phồn hoa, dân phong còn cởi mở hơn nhiều so với Thanh Châu, chắc hẳn ở đây cũng để tránh những cô nương tiểu thư liếc mắt đưa tình thầm thương trộm nhớ .

Sau khi hiểu mấu chốt, Hạ Lan Từ bỗng chút thương cảm cho những cô nương ánh mắt kém ngoài — bởi vì tên là một lang quân hòa nhã đa tình như vẻ bề ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-nhu-y/chuong-8.html.]

Nhớ lúc khi nàng ở phía núi của thư viện Giang Lưu ở Thanh Châu, nàng tận mắt thấy một cô nương vẻ mặt lo lắng đưa cho một cái khăn thêu trúc xanh rụt rè : “Làm bẩn khăn của , tìm cái mới…”

Khi đó mỉm dịu dàng nhận lấy chiếc khăn từ tay cô nương nọ, còn nhẹ giọng một tiếng cảm ơn, thái độ hết sức nhã nhặn ôn hòa. Suýt nữa còn khiến Hạ Lan Từ nghĩ rằng bắt gặp buổi hẹn hò bí mật nào đó.

Không ngờ cô nương xa, lúc nàng cũng cất bước rời thì thấy Lục Vô Ưu bình thản lấy mồi lửa đốt sạch cái khăn tay nọ, để một chút dấu vết nào hệt như đang đốt một bằng chứng nào đó. Ánh lửa nhỏ chiếu lờ mờ lên khuôn mặt . Hành động thật sự đoạn tình tuyệt ái đó khiến Hạ Lan Từ tránh ở một bên cảm thán thôi.

Lục Vô Ưu theo ánh mắt phức tạp của Hạ Lan Từ dừng đống đồ ở góc bàn, về phía Hạ Lan Từ.

Hắn nhếch môi : “Những thứ sẽ tự xử lý, sẽ để khác hiểu lầm. Hạ Lan tiểu thư thế là… chó chê mèo lắm lông ?”

Hạ Lan Từ lập tức nhớ câu đầu tiên của khi gặp mặt. Gần như chắc chắn rằng cuộc đối thoại giữa nàng và Lý Đình chỉ thấy, mà còn nhiều.

“Lục công tử.” Nàng cố gắng mềm giọng: “Có lẽ công tử hiểu lầm, đến để hẹn hò với khác, hôm nay là tình cờ — hiện giờ đang lánh nạn.”

Lục Vô Ưu chằm chằm nàng một lúc, : “Hạ Lan tiểu thư, yên tâm, sẽ — điều chẳng lợi gì cho .”

Rõ ràng, tin.

Hạ Lan Từ tiếp: “Cho dù ngốc đến mấy cũng hẹn gặp lúc .”

Nếu khác bắt gặp thì nàng xong đời.

Lục Vô Ưu thu ánh mắt, đôi tay từ tốn rót thêm một chén cho , nụ môi càng sâu thêm: “Điều .”

Hạ Lan Từ: “…???”

Nàng cầm lòng bèn : “Huynh đắc ý như là vì yết bảng thi Hội?”

“À… vẫn .” Lục Vô Ưu lắc chén trong tay, nước khuấy động đục ngầu, rũ mắt như ngượng ngùng khẽ: “ cũng chỉ vài ngày nữa thôi.”

Loading...