Phúc Hắc Cũng Phải Có Nguyên Tắc - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-10-26 23:21:26
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/70ByQbCbPw
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhạc chuông "Trư Bát Giới cõng vợ" vui nhộn vang lên trong căn phòng yên tĩnh. Diệp Vũ đang ngủ mơ màng, nhắm mắt quờ tay tìm di động bàn, tóm áp lên tai: "Alô, ai đấy?"
"Anh đây, Tiêu Triệt."
"Ai?" Cô vẫn còn trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh.
"Bạn trai quân nhân của em đây." Người ở đầu dây bên .
"Hả... A? Tiêu Triệt?" Cô cuối cùng cũng tỉnh táo.
"Là đây."
"Đại ca, chuyện qua nửa tháng mà vẫn còn 'diễn' ?"
"Anh là 'diễn' ."
"Thôi , thật đấy ? Đùa cái trò đùa quốc tế gì . thấy ai theo đuổi con gái mà để tâm như . Lão đại ơi, nửa tháng trời im lặng tiếng, là ai thì cũng quên mất ."
"Vừa gì đấy? Gọi mãi mới ." Anh khéo léo chuyển chủ đề.
"Ngủ." Cô trả lời theo bản năng.
"Lại thức đêm ?"
"Thức đêm là chuyện bình thường mà."
"Gần đây xem mắt ?" Anh hỏi một cách bâng quơ.
"Từ lúc 'Thái hậu' nhà thấy tấm ảnh chụp bằng di động trai ngời ngời của ngài, bà lập tức dỡ bỏ lệnh báo động cho . Thật sự cảm ơn đấy, hiện tại tạm thời giải thoát ." Nhắc đến chuyện , Diệp Vũ liền tỉnh táo hẳn. là nhờ bạn , nếu cô vẫn còn đang hành trình xem mắt dằng dặc lối thoát.
"Em vẫn nghi ngờ phận quân nhân của đến thế ?"
"Hết cách , thời buổi lừa đảo nhiều lắm."
"Hay tìm chứng minh một chút nhé?"
"Thôi, cần ."
"Vậy ?"
"Anh cho địa chỉ , thư cho , hồi âm một bức, tiện thể gửi kèm tấm ảnh mặc quân phục. Như cơ bản là rõ ràng sự thật ." Coi như kết bạn qua thư, cũng chẳng mất mát gì.
"Vậy nếu em xác nhận, chúng lấy hẹn hò tiền đề kết hôn, thấy thế nào?"
Diệp Vũ căn bản nghĩ thật, bèn thuận miệng đáp: "Được thôi."
"Vậy em ghi địa chỉ nhé."
" tìm bút ... Rồi, ."
Tiêu Triệt địa chỉ.
Mấy ngày , một lá thư đưa đến tay Tiêu Triệt, mới kết thúc huấn luyện.
Mấy đồng đội lập tức xúm , ồn ào đòi xem.
Tiêu Triệt cũng do dự, mở thư ngay mặt họ. Vừa , bật .
"Trời đất, bản đ.á.n.h máy in ." Có đồng đội la lên.
Trên tờ giấy, ngoài câu mở đầu, chỉ lời của bài hát "Nói lời từ trái tim".
Mà câu mở đầu đó : Vốn định gửi một tờ giấy trắng, nhưng nghĩ thấy tội nghiệp phí gửi thư quá, nên chép luôn lời bài hát gửi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-hac-cung-phai-co-nguyen-tac/chuong-3.html.]
Tiêu Triệt thèm để ý đến lá thư giật mất, chăm chú địa chỉ gửi phong bì. Cô gái quả thật thú vị, ngay cả địa chỉ cũng dùng một mẩu giấy nhỏ in sẵn dán lên, để chút bút tích nào.
"Đội trưởng, ai gửi thư cho mà kỳ quặc ?"
"Bạn gái." Tiêu Triệt tỉnh bơ.
"Trời, đùa chứ, đội trưởng? Anh bạn gái từ bao giờ?" Một la lên.
"Mà còn là cô bạn gái thư kiểu nữa?" Một khác hùa theo.
Tiêu Triệt như đang hồi tưởng: "Cứ chờ , các sẽ cô rốt cuộc 'khác ' đến mức nào."
Ngay tối hôm đó, Tiêu Triệt thư hồi âm, cũng đính kèm một tấm ảnh mặc quân phục.
Thư Sách
Vài ngày , một lá thư nữa gửi tới.
Lần , vây xem càng đông. Kể từ vụ tiểu đội trưởng Tiêu bạn gái lộ , m.á.u hóng hớt của tất cả đều huy động.
Cuộc sống huấn luyện vốn đơn điệu, quá ít chuyện để hóng, khó khăn lắm mới một vụ, tự nhiên ai cũng kích động, vô cùng để tâm.
Lần bản in máy, mà là chữ tay, nét chữ lưu loát mà vẫn lộ vài phần thanh tú.
"Gửi Tiêu Triệt:
Xin nhé, 'Thái hậu' nhà giật mất tấm ảnh của , cứ khăng khăng đòi kẹp tấm kính bàn việc để 'chiêu cáo thiên hạ', rằng con gái bà cuối cùng cũng 'cuỗm' một quân nhân về nhà. 'Lão đầu' nhà thấy, lắm, lập tức đập bàn cũng một tấm để ở văn phòng ông , đòi tấm ảnh 'thiếu nữ thanh xuân' của bàn bằng tấm ảnh quân nhân ' tuấn ngời ngời' của . Thật , ông chỉ phấn khích vì thấy 'hai vạch một ' vai thôi, khoe khoang mà, em lười thèm khinh bỉ. Đây chính là điển hình của việc ' con rể quên con gái', là biểu hiện thực tế của tư tưởng 'trọng nam khinh nữ' lạc hậu mấy ngàn năm. Còn vì ông chê là con gái, thế sách còn lòi cặp mắt cận, thêm tội sống c.h.ế.t chịu 'tổ chức' đăng ký Đại học Cảnh sát, bóp c.h.ế.t lý tưởng vĩ đại 'con gái nối nghiệp cha' của ông ? Đến nỗi bây giờ... nhân cơ hội trả thù?
Trời ạ, sớm thế ? Ảnh của đặt bàn ông hơn hai mươi năm, bây giờ cứ thế nổi hứng ' triều đổi đại' ?
Tổng kết những điều , phiền gửi thêm mấy tấm nữa nhé, đừng để ông bà già nhà tốn tiền điện thoại, cứ gọi di động của rát máy. Còn để sống chứ? Mấy hôm nay họ phiền đến mức thiếu ngủ nghiêm trọng, sắp đạt tới 'cảnh giới quốc bảo' (gấu trúc) . Cứ thế , trang điểm mà cũng bảo em đang theo mốt 'mắt khói', oan cơ chứ?
...
C.h.ế.t tiệt, lên , trời đất ơi, lách tá lả mấy trang dài thế , đổi tiền cũng ít nhỉ, thư đúng là tốn tiền thật.
..."
" Tiểu đội trưởng, bạn gái hài hước thật đấy."
" đúng, xem nét chữ , đúng là tài nữ."
"..."
Giữa lúc mồm năm miệng mười...
"Các thôi, xem là , còn định lấy đem cất ?" Tiêu Triệt giật lá thư, nhét mạnh phong bì.
"Đội trưởng, bố vợ tương lai của là ' cảnh sát' ."
"Sao thế, sợ ?" Tiêu Triệt thầm nghĩ: Cô nhóc đang ngầm ám chỉ là đừng mà lừa cô , 'chị đây chống lưng'. Con cô , thoáng qua thì tưởng điềm đạm, nho nhã, nhưng tiếp xúc gần mới thấy rõ là một tay cà rỡn. Nghĩ kỹ , tất cả sự tinh ranh đều giấu cái vẻ bỡn cợt, đắn đó. là cao tay.
"Không , chỉ là từ nhỏ sùng bái mấy chú cảnh sát. Có bài hát thế nào nhỉ: Em đường, nhặt một đồng tiền..."
"Biến ." Vài ba chân bốn cẳng tống cổ nọ ngoài.
" Tiểu đội trưởng, kể , thế nào tán cô bạn gái kiểu thế?"
"Kiếm tấm ảnh của chị dâu cho bọn em xem ." Có hùa theo.
"Được, thư đòi giúp các ."
"Cái gì mà 'giúp bọn em'?" Có la lên đầy khoa trương, "Rõ ràng là chính thì ."
" đấy, đúng đấy..."
Thế là, vài ngày nữa, một tấm ảnh chụp thường ngày gửi kèm theo thư.
Trong phút chốc, cả phân đội sôi sùng sục, suýt chút nữa là lỡ tay "ngũ mã phân thây" tấm ảnh.