PHÚC PHẦN CỦA TA VÀ NÀNG - 1

Cập nhật lúc: 2025-10-25 03:00:40
Lượt xem: 110

Mười năm ở trang viên, sớm quên mất Phụ mẫu trông như thế nào.

Nhũ mẫu  là đích thứ nữ của Vương gia, vốn nên cành vàng lá ngọc, chỉ vì gã thầy bói đáng c.h.ế.t .

thường đỏ mắt mà mắng c.h.ử.i một trận, nhưng sợ dạy hư nên chỉ dám lặp lặp mấy câu: đáng c.h.ế.t, lòng đen tối, ruột gan thối nát.

Ta nép bà, mỉm bầu trời, đếm từng ngón tay xem A Huynh còn mấy ngày sẽ trở về. Sẽ mang về cho món đồ quý hiếm nào.

Trang viên cách Kinh thành xa. Lúc đến, xe ngựa ròng rã mấy ngày.

 Sau khi đến đây, vài bà v.ú dữ tợn canh cửa, theo lệnh Lão gia, Phu nhân, cho phép bước chân khỏi nhà.

Cứ thế, nhốt trong trạch viện ròng rã mười năm.

Ta chữ, ngâm thơ phú, càng gảy đàn ca múa, ngay cả việc bếp núc cũng thạo.

💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
💥Follows Fanpage FB ( Mây Trên Núi ) để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!

Nhũ mẫu vẫn khen ngoan ngoãn, trồng hoa khéo. Bà , là cô nương nhất đời .

A Huynh cũng khen nhất đời .

A Huynh là con trai của Nhũ mẫu, lúc đó cùng đến trang viên.

Khác với những điều cấm kỵ áp đặt lên , ai quản thúc A Huynh. 

Huynh đầu tiên theo thợ săn gần làng núi săn bắn, khi học một bản lĩnh thì theo hộ tống hàng .

 Giờ đây cưới vợ sinh con, an cư lập nghiệp trong làng.

Tẩu Tử là con gái của sư phụ thợ săn. Hai tình cảm .

「Nhũ mẫu, A Huynh còn mấy ngày nữa thì về?」

「Chuyến hơn một tháng, quả thực nên về .」

Ta bầu trời xanh thẳm. Lẽ vô biên vô tận, nhưng nhốt trong khuôn viên nhỏ hẹp , khiến bầu trời cũng trở nên nhỏ bé.

Ta nhớ đến những gì A Huynh kể về sông hồ rộng lớn, rừng cây rậm rạp, những con phố qua tấp nập, những hội chợ đền miếu náo nhiệt, đủ loại mỹ thực, đồ vật quý hiếm...

Mười năm .

Phụ mẫu từng cho về, cũng từng đến thăm .

Việc ăn mặc sinh hoạt đều do trang viên tự cung tự cấp. Tuy ăn sơn hào hải vị, mặc lụa là gấm vóc, nhưng cũng để đói, lạnh.

Lúc nhỏ hiểu hình khắc song là gì. Lớn hơn chút, mấy bà v.ú lén lút chổi, tránh xa kẻo lây xui xẻo, liền hiểu.

Tránh lợi tìm hại là lẽ thường tình của con .

Bị Phụ mẫu và xa lánh, từng buồn, nhưng hình như cũng quá đau khổ.

Nhũ mẫu, A Huynh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-phan-cua-ta-va-nang/1.html.]

Lần A Huynh mang về ít đồ quý hiếm, trong đó một chậu hoa đang thoi thóp, là Thập Bát Học Sĩ.

Ta nào nhã danh của nó, chỉ thấy nó đáng thương. Ta cẩn thận cắt rễ đổi đất, tưới nước đặt bên cửa sổ, dùng khăn vải nhỏ lau sạch những chiếc lá còn sót .

Chờ nó mọc cành mới, đ.â.m chồi mới.

「Nhũ mẫu, Nhũ mẫu, nó sống !」

Ta giục Nhũ mẫu mau với A Huynh, hoa mang về nuôi sống .

Nhũ mẫu  khi xoa mặt , mắt đỏ hoe :

 「Ta sẽ sớm . Con ngoan ngoãn ở nhà nhé.」

「Vâng.」

Trước đây từng lén chạy ngoài. Khi bắt về, mấy bà v.ú phạt , nhưng sức hành hạ Nhũ mẫu. Ta đ.á.n.h họ, cũng họ.

Từ đó về , bao giờ chạy ngoài nữa.

, phạm sai lầm thì Nhũ mẫu sẽ gặp tai ương.

Ngày Vương gia đến đón , lá hoa cũng xanh rậm rạp. 

Ta đó nhiều, nhưng nhớ một câu nào.

Vì nàng đang dối.

Nói rằng Phụ mẫu nhớ , cố ý đến đón về.

Ta tuy từng trải sự đời, nhưng là kẻ đần độn. Ta vẫn phân biệt thật và giả.

Nhũ mẫu thì vui, nghĩ rằng chờ đợi mây tan thấy ánh trăng .

Ta đành lòng với bà, về nhà, e rằng là từ một nhà giam đến một nhà giam khác.

Vì thế, cho bà cùng, sợ bà đau lòng cho chuyện gì thể cứu vãn.

「Tiểu thư, vì thế? Ta...」

「A Huynh vì sinh kế thường xuyên ngoài. Tẩu Tử đang mang thai, cháu trai còn nhỏ cần chăm sóc. Ta về nhà là để hưởng phúc. Nhũ mẫu đừng lo lắng. 

Chờ định, sẽ cho đón Nhũ mẫu và A Huynh lên Kinh thành đoàn tụ.」

Ngày rời , khi lên xe ngựa, luôn tươi , cứ như đang vô cùng mong đợi về nhà.

Thật sự trông vui vẻ.

Cho đến khi lên xe ngựa, chậu hoa trong góc, nước mắt mới kìm mà tuôn rơi.

Kiếp , với Nhũ mẫu, A Huynh, còn cơ hội gặp ...

 

Loading...