Phúc Tinh Chiếu Thê Tử - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-05-20 14:18:56
Lượt xem: 301

Tháng chạp đến, đây chính là tháng lạnh nhất trong năm.

Huyện Phong Hoa ở miền Bắc, xa kinh đô hàng nghìn dặm, nơi đây thường chịu những cơn bão tuyết lớn trong mùa đông, khiến khí trở nên lạnh lẽo và mặt đất đóng băng. Điều tạo một cảm giác lạnh cóng nhanh cho .

Khi gần Tết, nha môn thông báo rằng chợ huyện sẽ mở cửa thêm nửa giờ mỗi ngày, tin tức khiến các tiểu thương vui mừng khôn xiết. Trên các con phố, đủ loại hàng hóa như , bánh ngọt, sữa, cá và chim từ nhiều vùng khác đưa tới, cùng với đó là rau củ quả của dân địa phương, tất cả tạo nên một khí náo nhiệt và tiếng rao bán vang vọng khắp nơi.

Tống Sư Trúc đang trong chiếc xe ngựa kín mít, đôi khi tiếng ồn bên ngoài khó chịu. Tuy nhiên, trong xe, nàng rõ ràng là vui vẻ nhất. Hôm nay là sinh nhật lão thái thái của Tri huyện, tất cả những nhân vật quan trọng trong huyện đều tham dự, và gia đình họ Tống nhận thiệp mời từ sớm do phụ nàng là Huyện thừa huyện Phong Hoa.

(“Thái thái” là tôn xưng chỉ vợ của Tuần bổ hoặc Thượng quan viên trở lên thời nhà Minh.)

Bữa tiệc hôm nay, Lý thị chỉ dẫn theo Tống Sư Trúc và cô cháu gái Tống Nghiễn tham dự. Sau buổi tiệc, hai Lý Thị và Tống Nghiễn đều mệt mỏi và nhắm mắt nghỉ ngơi. Tống Sư Trúc nhẹ nhàng thở , kìm chế mà nháy mắt với nha bên cạnh. Nha do dự Lý thị, nhưng thấy phu nhân nhúc nhích, liền cẩn thận kéo cửa sổ xe lên thành một khe hở nhỏ. Ngay khi mở , một luồng gió lạnh tràn .

Tiếng ồn ào bên ngoài hòa cùng gió lọt tai nàng, ngay lập tức nét mặt Tống Sư Trúc trở nên thoải mái, ngay cả khi ngón tay của nàng thương cũng thể giảm tâm trạng . Con đường họ qua chính là tuyến đường chính của huyện Phong Hoa, hai bên đường tấp nập qua , nàng lâu thấy cảnh tượng nhộn nhịp như . Gió tuyết ở huyện vẫn nguôi ngoai, khiến nàng chút bực bội.

Tống Sư Trúc vốn thích sự náo nhiệt, suốt tháng giêng quanh quẩn trong nhà, dù cũng thấ chán, nhưng cảm thấy đơn điệu. Đáng tiếc chiếc xe ngựa khi rẽ qua một khúc cua, âm thanh ồn ào lập tức biến mất, bên tai im lặng. Tống Sư Trúc khỏi thở dài, đúng lúc đối diện với ánh mắt của Tống Nghiễn. Biểu mỉm với nàng, Tống Sư Trúc cũng ngượng ngùng đáp , hai trao đổi ánh mắt một chút, cảm thấy chút đồng điệu.

(Biểu : em họ. Cách gọi thời cổ đại. Đây là truyện cổ đại nên gọi em họ)

Tống Nghiễn là con gái của Nhị thúc nàng, vài năm qua Nhị thúc sống cùng bà nội ở ngoài quan, mới đây đột nhiên thư sẽ về quê đón Tết, mà đợi phụ nàng hồi âm, Nhị thúc đưa con gái cùng bà nội về .

Tống Sư Trúc và biểu sống cùng hơn nửa tháng, nhưng Tống Nghiễn ít , biểu cảm cũng hạn chế, vì thế vô tình giảm nhiệt tình của nàng. Tống Sư Trúc tự nhận nhiều lời, nhưng cũng khô khan như biểu . Hôm nay cuối cùng nàng phá vỡ sự xa cách với Tống Nghiễn, đôi mắt trong veo của nàng cong lên, quyết định nhân cơ hội sẽ gắn kết tình cảm gần hơn với biểu .

kịp thêm thì bên tai nàng đột nhiên thấy tiếng ho nhẹ của Lý thị, Tống Sư Trúc lập tức thẳng lưng, khuôn mặt hiện vẻ nghiêm túc.

Lý thị Tống Sư Trúc thương cũng an lòng, châm chọc : “Không hai con ai mới là tỷ tỷ nha, con so với Nghiễn nhi còn ầm ĩ hơn.”

Tống Nghiễn thấy bác gái nhắc đến tên , hé miệng , Tống Sư Trúc mất mặt mặt biểu trở nên thiết, liền : “Mẹ, oan uổng quá, con câu nào.”

Lý thị nàng một cái: “Không câu nào mà vẫn náo nhiệt như , nếu để con mở miệng, trong xe chẳng là như thêm một trăm con vịt .”

Tống Sư Trúc tiến tới xoa bóp bả vai cho , : “Có con vịt nào mà yêu thích như con , sắp đến Tết , náo nhiệt một chút cũng vui vẻ mà.”

Hai con Lý thị và Tống Nghiễn đều ít , trong xe chút khí nào, khó chịu cũng thật sự khó chịu.

Lý thị hưởng thụ việc con gái xoa bóp một lát, thấy Tống Sư Trúc vẫn còn hứng thú với phong cảnh bên ngoài, khỏi : “Chúng nãy xem phong cảnh ngoài đường ?”

DTV

Tống Sư Trúc thành thật đáp: “Trên con đường náo nhiệt như con đường .”

Khi rời khỏi huyện Phong Hoa sáng sớm, vật giống như tỉnh ngủ, chậm chạp, ngay cả cửa hàng cũng nhiều mở bán. Không ngờ về, dòng đường bỗng dưng đông đúc hẳn lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-chieu-the-tu/chuong-1.html.]

Hai con tiếp tục trò chuyện thêm một lúc, Tống Sư Trúc vẫn cố gắng kéo Tống Nghiễn cuộc đối thoại. Dù câu chuyện khá nhiều, nhưng Tống Nghiễn chỉ gật đầu lắc đầu mà gì, khiến Tống Sư Trúc cảm thấy thất vọng. Lý thị thấy , lắc đầu. Mỗi đều tính cách riêng, Tống Nghiễn từ nhỏ như , về chèn ép nên càng trở nên như , ngay cả nàng mà nàng cũng để ý, bác gái như Lý thị, ngoại trừ thực hiện một chút bổn phận thích, cũng tiện thêm gì.

Lý thị an ủi xoa đầu con gái: “Những năm qua thấy con ngoài như . Nếu ở nhà, Trương cô nương tổ chức hoa yến mời con, từ chối?”

Tống Sư Trúc thu tâm trạng biểu đả kích, : “Con .”

Hôn sự của Trương cô nương liên tiếp thuận lợi, hận việc gả cho khác đều hận mặt, đến nỗi tất cả đều , đặc biệt là những cô nương đính hôn, may, Tống Sư Trúc cũng đính hôn.

Sau khi hai đến Trương gia, họ đều nhằm , nên nàng tự tìm phiền toái mà tránh . “Vậy tiệc sinh nhật hôm nay của Trương phu nhân, con tới?” Lý thị hiếu kỳ hỏi. Đều là Trương gia. Trương cô nương chính là tiểu con gái của Trương thái thái tổ chức sinh nhật hôm nay.

Tống Sư Trúc nghiêm mặt: “Thật con cũng nghĩ nhiều như .”

Mấy ngày Tống huyện thừa tức giận vì vấn đề tăng thuế, Trương tri huyện tăng thuế đinh, Tống gia là những ảnh hưởng nhiều nhất, nửa tháng Tống huyện thừa thể nhịn thêm, rốt cuộc mang chuyện tăng thuế báo lên châu phủ.

Hai bên đối đầu, vì Tống gia ở châu phủ danh tiếng, nên Trương tri huyện đành nuốt cục tức . Tống Sư Trúc cảm thấy so với hoa yến của Trương cô nương, thì sinh nhật của Trương thái thái rõ ràng là cao hơn một bậc. Quan hệ giữa nhà và Trương gia đang căng thẳng như , hôm nay nếu nàng đến, khác chắc chắn sẽ bàn tán về Tống gia. Tống Sư Trúc quen chia sẻ với Lý thị, liền từng suy nghĩ trong lòng .

Lý thị vỗ tay khen Tống Sư Trúc, xoa đầu nàng, vui mừng: “Con thật sự trưởng thành.”

Tống Sư Trúc nhịn mỉm , khóe mắt thấy Tống Nghiễn lộ chút biểu cảm ngưỡng mộ, nàng chỉ chút nghi hoặc.

Tống Nghiễn khi còn nhỏ nàng cũng gặp qua, cô bé xinh như hoa, thấy nàng thì gọi biểu tỷ, biểu tỷ, giờ lớn như , tính tình biến thành như . Hai tiểu cô nương biểu cảm khác thường, Lý thị liền nhận , tiếp tục : “Lẽ sớm với con những chuyện ..."

Tống Sư Trúc mới đính hôn, hơn một tháng qua vẫn bận rộn thêu đồ cưới, Lý thị con gái vẻ nghiêm túc, khiến nàng lo lắng, nghĩ rằng Tống Sư Trúc tự nhận .

Lý thị : “Chuyện nghiêm trọng như con nghĩ.” Lý thị thật sự cảm thấy gì lớn. Tống thị là đại gia tộc của huyện Phong Hoa, trong huyện Phong Hoa hàng trăm năm qua đều câu thổ ngữ: tri huyện như nước chảy, Tống gia bằng sắt. Có thể thấy Tống thị bén rễ ở đây sâu.

(Tri huyện như nước chảy ý tri huyện phiên nọ lượt tiếp quản huyện Phong Hoa cũng rời khỏi, chỉ Tống gia vẫn luôn là thế lực trụ cột thâm căn cố đế ở đây.)

Phu quân tuy chỉ là một huyện thừa nhỏ, nhưng là tộc trưởng Tống thị, huyện thừa gần mười một năm, luôn quản lý việc thuế má, bình thường khó lay động .

(Phu quân: chồng. Cách gọi thời cổ đại)

Nghĩ đến Trương thái thái chiếu một cách thiện, Lý thị thản nhiên : “Tống gia kinh doanh nhiều năm như , Trương gia nếu giúp điều còn , nếu , nhà chúng cũng ít nhiều chịu ảnh hưởng.”

Bữa tiệc sinh nhật của Trương phu nhân, là tìm cớ để kết giao . Vừa Trương phu nhân gần xa, đều là hy vọng biến chiến tranh thành hòa bình.

Những chuyện , Lý thị và Tống Sư Trúc bàn luận một hồi, thấy Tống Nghiễn ở một bên cũng chăm chú, Lý thị thêm một câu: “Cô nương Tống gia chúng , chỉ cần thẳng, cần vì bất kỳ ai mà tự hạ thấp bản .”

Tống Sư Trúc luôn cảm thấy lời của chút ý nghĩa sâu xa, về phần cho ai , Tống Sư Trúc lặng lẽ thoáng qua biểu , biểu hiện đột nhiên đổi mặt tiểu cô nương đủ để minh chứng cho tất cả. Nàng nuốt câu hỏi định hỏi xuống, Lý thị mỉm nàng, tiếp tục kéo đề tài trở về: “Chuyện của các nam nhân, để họ tự giải quyết. Sau nếu Trúc nhi đến Trương gia, cần quan tâm Trương cô nương mời gì cho con, chỉ cần đến, thì đừng .”

Loading...