Phúc Tinh Chiếu Thê Tử - Chương 111
Cập nhật lúc: 2025-05-25 15:13:47
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không mấy ngày nay hai dần dần quen thuộc , Tôn nương tử đột nhiên với nàng: “Chuyện lúc , để cho Tống chế giễu.”
Nàng lời , Tống Sư Trúc liền sang. Có lẽ mấy ngày nay việc, giữa lông mày Tôn nương tử giãn ít, nàng , “Từ khi phu quân đậu tú tài, liền thích những chuyện xã giao . Ta khuyên mấy , cũng cách nào. Lần giáo huấn, trong nhà tiền... Hắn sẽ nữa.”
Tống Sư Trúc suy nghĩ một chút, : “Tỷ tỷ vẫn chút tư tàng mới .” Tôn nương tử bụng thành thật, Tống Sư Trúc cũng là thật tâm suy nghĩ cho nàng.
Nàng thật sự cảm thấy Tôn nương tử dưỡng thành thói quen tư tàng. Không tất cả đều giống cữu cữu, trong nhà tam thê tứ , còn thể để chính thê độc chiếm một mảnh trời ở hậu trạch.
Với cách của Tôn nương tử mà nàng tiếp xúc mấy ngày nay, dễ mù quáng dễ tin tưởng, nếu khi phát đạt Tôn Tam Thông gặp một cô nương khác dụng tâm, tình cảnh của Tôn nương tử liền xong ... Tôn lão thái thái tuy rằng tạm , nhưng dù Tôn Tam Thông cũng là nhi tử của nàng, nếu chuyện gì, nàng vẫn sẽ nghiêng về nhi tử của .
Tôn nương tử lắc đầu: “Đồ cưới lúc cửa đều ở nhà dùng, chuyện trong nhà nương chủ..." Nàng hết, nhưng Tống Sư Trúc cũng hiểu ý của nàng, Tôn nương tử ở nhà chỉ để ý việc, quan tâm thu hoạch.
Tôn nương tử thoáng qua Loa Sư kim khâu ở bên cạnh, trong mắt lộ vẻ hâm mộ: “Nếu tay nghề Loa Sư thì , cũng thể kiếm thêm mấy đồng tiền.”
Đợi đến khi mưa tạnh, Tôn nương tử rời , Loa Sư mới thở một , ngạc nhiên : “Không ngờ một nương tử tú tài còn thể hâm mộ nha như .” Lúc Tôn lão thái thái ở bên cạnh mắng nhi tử, hai chủ tớ các nàng ít lén cổ vũ cho Tôn lão thái thái, đều cảm thấy Tôn Tam Thông thật sự cặn bã, thê tử nương ruột trong nhà cực khổ nuôi sách như , quan tâm, để cho tiền đồ một vết nhơ lớn như .
“... Người chỉ thuận miệng , đùa thôi.” Tống Sư Trúc .
Gia thế tu dưỡng của một thể từ lời cử chỉ cảm nhận , lúc đầu tiếp xúc, Tôn nương tử trầm mặc ít ; ở chung lâu, Tống Sư Trúc liền cảm thấy nàng lời văn nhã, giống như là phụ nhân nhà nông bình thường. Hỏi xong mới , phụ của Tôn nương tử là một lão đồng sinh thi lâu năm đỗ, cuối cùng vì khoa khảo, liền giá đưa Tôn nương tử gả Tôn gia, bản cầm tiền đó thuê mướn phòng thường trú gần điểm thi.
Nghe nàng như , Loa Sư phục : “Đây là Tôn nương tử tự .”
“Vậy cũng chỉ là hâm mộ tay nghề của ngươi .” Tống Sư Trúc khách khí đả kích nha da mặt dày. Lúc Tôn nương tử thêu tranh nàng cũng xem qua thành phẩm, nàng tay nghề , mà là nàng quen việc nặng, tay quá nhiều vết chai, lúc thêu sẽ dễ dàng xước mặt vải.
Tống Sư Trúc cảm thấy vấn đề là khó giải, cần nhờ nữ công kiếm tiền thì bảo dưỡng tay , nhưng cũng chính là mấy ngày nay trời mưa to, Tôn nương tử thể thả lỏng một chút, đợi đến khi mặt trời lên, trong viện Tôn gia còn một đống công việc chờ nàng .
Sau khi chuyện với Tôn nương tử, cách ngày Tống Sư Trúc nhận hòm gỗ mà đặt thợ mộc trong thành lúc .
Bên ngoài mưa to tầm tã, thể trồng rau, Tống Sư Trúc liền gây dựng nghiệp lớn trồng trọt ở sương phòng. Có lẽ là chuyện vô cùng mới mẻ, nhiều hàng xóm đều tới xem náo nhiệt. Tôn lão thái thái xem qua một hồi, liền lắc đầu : “Biện pháp của ngươi tuy , nhưng mua những hòm gỗ cũng dùng ít tiền bạc chứ?”
Nếu thời tiết , nàng thể ngoài thành chặt mấy cái cọc gỗ, nhưng hôm nay xung quanh đều là nước đọng, cho dù nàng thể mang gỗ về, hong khô cũng cần ít thời gian. Có lẽ đến lúc đó trời quang mây tạnh.
Tôn lão thái thái nỡ sờ sờ đồ vật Tống sư trúc cầm, thở dài một tiếng.
“Chính là để nhà ăn hằng ngày.” Tống Sư Trúc , “Nhà chúng lớn nhỏ cộng chín , mỗi ngày tiền đồ ăn chính là một khoản chi lớn. Ta nghĩ nếu mưa to nữa cũng thể dùng .”
Hai ngày nay, nhà cữu cữu mỗi ngày đều phái tới xem một chuyến, đưa cho Tống Sư Trúc chút thịt tươi.
nửa tháng nay trời mưa quá lớn, trong thành ít dân chúng than dậy đất. Lúc nàng trở phủ thành, mặc dù Tần ma ma và Từ ma ma võ nghệ trong đều dẫn theo, nhưng trong nhà chỉ nữ quyến hài tử, quá gây chú ý cũng chuyện .
Những kẻ liều mạng , cũng sẽ vì danh tiếng Phong Hằng gần đây mà buông tha cho bọn họ.
Mặc dù Tống Sư Trạch là nam hài tử, tự động gánh vác trách nhiệm giữ cửa nhà, mỗi đêm đều tự khóa cửa lớn, nhưng tóm tuổi của vẫn còn quá nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-chieu-the-tu/chuong-111.html.]
“Sống thì như .” Tôn lão thái thái cũng , tuy nàng nhà hàng xóm bao nhiêu tiền bạc, nhưng cũng đồng ý với đạo lý Tống Sư Trúc tiết kiệm sống qua ngày.
Bởi vì kinh nghiệm của Phong gia thể dùng cho nhà , Tôn lão thái thái cũng hứng thú tiếp tục chuyện phiếm.
Đối với chuyện nhi tức ngày ở Phong gia, Tôn lão thái thái ngược lời gì để . Bây giờ sân nhà Tôn gia một mảnh lầy lội, vườn rau đều nước ngâm, cũng gì để . Nếu nhi tức thể thừa dịp thời gian nhàn rỗi tạo mối quan hệ với Phong gia, cũng tệ.
Tôn lão thái thái , hạ nhân hầu hạ trong viện đều vẻ mặt vinh dự. Từ khi Tống Sư Trúc phát động chuyện , ít hàng xóm đều tới cửa tham quan.
Mấy tháng nay cũng , mặc dù nơi đều là sách, nhưng trong nhà cũng một dư dả. Bây giờ bên ngoài đồ ăn tăng giá, các hộ gia đình đều chút gian nan, hai ngày tới Phong gia thỉnh giáo càng ngày càng nhiều.
lúc , Phong Hằng đột nhiên trở từ phủ thành, về đến thì về nhà ngay mà thẳng đến nhà Lý đại nho.
Bởi vì trời mưa, sắc trời cực đen, mây đen đè ép bầu trời, tựa như mang theo vạn quân lôi đình. Trong thư phòng của Lý đại nho cực kỳ yên tĩnh.
Toàn Phong Hằng ướt đẫm, ngay cả quần áo cũng kịp , chỉ cầm khăn khô tùy tiện lau một chút, liền kiên trì báo cáo sự tình .
“Lão sư minh giám, phát hiện một chuyện lớn ở đê đập Quỳnh Châu.”
Lúc trong suy đoán của và Tống Sư Trúc, ngoại trừ đê đập công trình ăn bớt cắt xén nguyên liệu , tuyệt đại bộ phận đều đoán độ cao đê đập đủ, ngăn cản nổi hồng thủy. Phong Hằng đến gần đê đập, liền hiểu vì thê tử nhất định sẽ xảy chuyện.
Năm ngoái xây dựng đê đập, xích gần xem xét, bên trong thế mà đều là dấu vết mối mọt.
Phong Hằng bất kể như thế nào cũng nghĩ tới là nguyên nhân .
Giọng điệu của bình tĩnh, nhưng lời thật sự kinh tâm: “Trên đê đập, tổ kiến mọc thành bụi, ngay cả mưa to cũng cọ rửa sạch đám kiến trắng ...”
Đê đập giống với đê thường, bình thường thể tùy tiện lên. Dân chúng ở đây đều cực kỳ kiêng dè quan phủ, cho lên, cũng thích đến nơi , cho nên mưa to lâu như , mới bất kỳ nào phát hiện con kiến trắng bên .
Một lát , Lý đai nho mới hỏi: “Quan tuần tra đoạn sông ?”
Phong Hằng: “Ta tuần thủ quan đoạn sông đoạn đê đập , ngay cả tiểu binh canh đê cũng chạy .” Khi thấy đê đều là tổ kiến, Phong Hằng liền quyết định thật nhanh, chạy suốt đêm về phủ thành.
Vị trí của những ổ kiến trắng chút khuất, nhất định đến gần mới thể thấy. Những đó lẽ là cho rằng đê đập năm ngoái mới tu sửa, sẽ xảy chuyện, tuần tra liền lười biếng chút, nghĩ rằng sẽ phát sinh chuyện như .
Lúc lên đập, mưa vẫn rơi, mặt sông ngừng dâng lên phía , Phong Hằng thực sự thấy mà giật .
“Đường sông nước dâng, vốn là càng dễ xuất hiện tình cảnh nan giải, những tự ý rời cương vị công tác, tùy ý lơ là công sự, cả đám đều nên nghiêm trị.” Lý đại nho đang cơn thịnh nộ, giọng điệu hề d.a.o động.
DTV
Thư giới thiệu Phong Hằng đến đê đập là Lý đại nho dẫn y nha môn thủy cục mở. Lúc mặc dù trong lòng hiểu đối với việc ngoài lúc , nhưng Tống Sư Trúc quả thực cho một lý do . Nàng khi và Phong Hằng xem xong bản vẽ công trình của đê đập, đối với công sự kiến trúc cực kỳ hứng thú. Vừa vặn phủ học nghỉ, Phong Hằng liền qua tận mắt xem.
Lý đại nhio cũng từng qua công trình thủy lợi, trong lòng cảm thấy tử việc cũng là chuyện , cho nên cũng ủng hộ một hồi.
Phong Hằng qua đỡ lấy lão sư nhà , thể Lý đại nho vốn , chọc tức như , ghế cũng lắc lư.
Trong mắt tử hiện lên vẻ quan tâm, phát hiện một chuyện lớn như , trong lòng Lý đại nho vẫn ấm áp, thở phào nhẹ nhõm, mới : “Thời phục khuyết, ngày phòng, đêm phòng, gió phòng, mưa phòng, đây là chế độ phòng tuyến tuyến sông tiên đế chế định. Gần đây mưa nhiều, quân Hà Quan, Hà Phòng ở Quỳnh Châu càng coi trọng hơn. Những ai nấy đều coi thường pháp luật... Ta nhất định thượng tấu triều đình, liên lụy đến tổng đốc Hà đạo!”