Phúc Tinh Chiếu Thê Tử - Chương 114
Cập nhật lúc: 2025-05-25 15:13:54
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy ngày khi khỏi thành, Phong Hằng thực sự khiến nàng uy phong một phen, nghĩ đến tiền đồ của sanh tế, Lý cữu mẫu cần suy nghĩ từ chối đề nghị của Tống Sư Trúc, còn : “Nếu như cữu cữu của ngươi ngươi đến dọn ngoài, còn tưởng rằng trong nhà ức h.i.ế.p ngươi nữa chứ.”
“Trong nhà còn ai dám khi dễ , cữu cữu cùng cữu mẫu đều đối xử với , thấy nhà chúng chỉ ba chiếc xe ngựa, đường ai cũng nhường một chút .” Tống Sư Trúc ôm cánh tay cữu mẫu .
Chính là cữu mẫu đối xử với nàng quá , nàng mới cảm thấy thẹn. Chỉ ba viện, còn đem một tiểu khóa viện duy nhất trong nhà cho nàng. Ba biểu chen chúc trong một phòng, mấy di nương cũng .
Lý cữu mẫu : “Ta ngay ngươi sẽ thoải mái vì chuyện mà.” Nàng ghé bên tai Tống Sư Trúc lặng lẽ một câu, Tống Sư Trúc thần sắc lập tức quái dị.
Lý cữu mẫu xong, liền vỗ vỗ bả vai của Tống Sư Trúc: “Biết , chính là đạo lý , bọn họ ở chung một cái giường lớn, cữu cữu ngươi mới dám qua tìm bọn họ chuyện. Trẻ ngoan, nếu ngươi cho cữu mẫu, ngươi cứ chiếm tiểu viện, ai mát bên tai ngươi thì kệ. Ngay cả biểu ca của ngươi cũng ở , xem trong nhà ai dám nổi lòng tham!”
DTV
Cữu mẫu thập phần bá khí, Tống Sư Trúc cũng gật đầu theo, trong lòng cảm thấy cữu mẫu ở trong hậu trạch thật sự là tu luyện thành tinh.
Bởi vì lời của cữu mẫu, Tống Sư Trúc ở tiểu viện tự tin hơn lúc .
Tùng quản sự đến huyện An Thành liền chạy tới, Tống Sư Trúc trong lòng hổ, liền tự rót cho một ly , khen vài câu, để cho an trí hạ nhân bên cạnh, bản mang theo Loa Sư mang quần áo, lương thực dược liệu chỉnh lý một , đem đồ ăn thể ăn đều đưa đến trong viện cữu mẫu.
Đây là tâm ý của nàng, cũng là vì chặn miệng của ở trong nhà.
Lúc cuống quít xuất hành, cũng đường nơi nào thể bổ sung vật tư, tính toán khẩu phần lương thực của trong nhà, nhà cữu cữu xuất động ước chừng mười chiếc xe ngựa chở vật tư.
Trên đường tiêu hao một ít, bây giờ trong lúc nhất thời lương thực cũng sẽ còn quá nhiều.
Nàng thở dài một tiếng, nghĩ đến những hàng xóm trong ngõ .
Lúc nàng đem tin tức cho mấy nhà gần đó, nhưng trận mưa lớn thời gian thật sự quá dài, giá hàng trong phủ thành tăng lên, đó quan phủ còn tay khống chế giá cả thị trường, cho phép gian thương đầu cơ hàng hóa, nhưng cho dù như thế, tiền vẫn mua đồ vật.
Tống Sư Trúc tay tiền, nhưng đều là hàng xóm, một còn , nàng chỉ sợ khi nàng giúp đỡ một nhà, tất cả đều xông lên vay tiền, đến lúc đó nàng nên cho ai thì hơn, cũng bởi lúc hộ thứ nhất lên tiếng, nàng liền cự tuyệt.
Những ngày tiếp theo, Tống Sư Trúc ngóng tin tức ở phủ thành, bạn với cữu mẫu.
Người Lý gia đều quen ở phủ thành an nhàn, nhiều hạ nhân an định liền sinh bệnh, Tống Sư Trúc những bệnh thất điên bát đảo, nhịn lo lắng cho Phong Hằng trong Quỳnh Châu phủ, nghĩ y theo bên cạnh Lý đại nho, Lý gia nhất định sẽ để chiếu cố Lý đại nha, Phong Hằng sẽ việc gì.
Tống Sư Trúc cứ như thuyết phục chính , mưa to bên ngoài vẫn còn lo lắng.
Mặc dù huyện An Thành nạn lũ lụt, nhưng mấy ngày nay mưa to ngừng. rốt cuộc nguy cơ bỏ mạng, cũng yên lòng.
Đợi đến mấy ngày , Từ Tam cô nương thế mà đưa mời cho Tống Sư Trúc. Tống Sư Trúc sớm nàng lai giả bất thiện, đương nhiên qua. Nàng cảm thấy lúc Từ Tam còn thể nghĩ những vấn đề , nàng thật lòng thích Phong Hằng.
Phong Hằng ở Quỳnh Châu Phủ cũng an , một khi đê vỡ, cũng sẽ gặp nạn theo. Tống Sư Trúc mấy ngày nay trong lòng vẫn lo sợ bất an, lúc mơ mộng thấy đê vỡ, cũng thể khẳng định là bàn tay vàng phát tác là nàng ngày nhớ đêm mộng.
Nàng nhịn cầu nguyện nữ nhân ý đồ nhanh chóng gặp báo ứng, cũng vì nàng cầu nguyện, ngày đó nàng thương phong của Từ Tam tái phát .
Tống Sư Trúc lấy cớ cũng bệnh, tiện khỏi cửa, nên qua thăm.
Lúc , Loa Sư cũng ý đồ của vị Từ Tam cô nương : “Những cũng nghĩ như thế nào, cô gia thê tử còn đào góc tường.” Vị Từ Tam cô nương cho nàng cảm giác giống Trương Ngọc Kiều ở huyện Phong Hoa lúc , cũng ỷ cấp bậc phụ cao nên khi dễ tiểu thư nhà . Loa Sư quả thực chọc tức.
Tống Sư Trúc đặt tâm tư lên Từ Tam, nàng ở nhà ngày ngày chờ tin tức từ Quỳnh Châu phủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-chieu-the-tu/chuong-114.html.]
Khâm Thiên Giám phát công văn, mưa to còn sẽ rơi đến cuối tháng sáu.
Tổng đốc thủy cục rốt cuộc từ tỉnh thành chạy tới chủ trì sửa chữa.
Triều đình hạ chỉ trách cứ nhiều quan viên tự tiện thoát cương vị.
Trong những tin tức , tên Phong Hằng ngoại trừ lúc đầu còn chút tiếng vang , đến đằng ngay cả chút bọt nước cũng .
Lý cữu cữu vì sanh tế, cũng thật sự là dốc hết sức hỏi thăm. Một ngày trời sáng, cữu cữu chạy đến trong viện của nàng cao hứng : “Trúc nhi...”
Tống Sư Trúc mặt mày hớn hở của cữu cữu, lập tức thở một .
Sau khi Lý cữu cữu câu , lên tiếng. Lúc ở bên ngoài đê đập sửa chữa, quả thực nước mắt lưng tròng. Gia nghiệp Lý gia phần lớn đều ở trong phủ thành, nếu Quỳnh Châu phủ thật sự xảy chuyện, liền tổn thất nặng nề... Hơn nữa, nghiệt tử còn đang giam giữ ở phủ nha Quỳnh Châu, Lý cữu cữu cũng hy vọng đê đập sụp đổ phát sinh tai họa.
Lý Ngọc Ẩn mấy ngày nay cũng theo lưng phụ , cũng rõ tâm sự của phụ . Lý cữu cữu vẫn luôn sắc mặt với , nhưng cũng hối hận vì một chuyện như .
Lúc cũng theo viện tử của Tống Sư Trúc, trông thấy phụ rưng rưng ở mặt biểu , Tống Sư Trúc vẻ mặt chờ mong nhận đáp , liền an ủi nàng : “Phong Hằng , sửa đê đập, Lý đại nho vẫn luôn mang theo bên . Trong tin tức , là công lao , còn tính một phần của .”
Lý cữu cữu nhi tử một cái, mặc dù khúc mắc vẫn còn, nhưng ở mặt ngoại sanh đang lo lắng cũng phủ nhận nhi tử, mà là : “, cũng , là giày vò lâu cũng tìm vị trí chính của tổ kiến, kết quả sanh tế một xẻng cấm xuống, vặn rơi ở phía !”
Những đó năng vô cùng kỳ diệu, Lý cữu cữu cũng theo, nhưng thật trong lòng tin lắm, luôn cảm thấy là Lý đại nho tạo thanh danh cho tử.
Nửa tháng nay, Lý cữu cữu tham gia nhiều yến hội cứu trợ do Từ gia dẫn đầu tổ chức, phần lớn là cổ vũ phú hộ quyên tiền góp một phần sức lực xây dựng đê đập. Mỗi khi tham gia yến hội, Lý cữu cữu đều thở dài một . Tiền quyên góp càng ngày càng nhiều, nhưng tin tức một cái cũng .
Bây giờ rốt cuộc tin tức xác thực .
Hắn thở một , : “Vô luận như thế nào, trận tai hoạ cuối cùng cũng qua . Người bên ngoài như cũng chỗ , về Phong Hằng ở trong phủ thành sẽ ai dám xem thường.”
“..." Tống Sư Trúc nhớ tới đêm khi rời khỏi phủ thành, Phong Hằng cố ý mở tấm bản đồ công trình đơn giản ở mặt nàng. Lúc nàng ở đồ đồ vòng mấy vòng tròn, Phong Hằng còn nếu là nàng thể chỉ trúng tổ kiến, liền lập một đại công.
Lời còn văng vẳng bên tai, Tống Sư Trúc trở trong phòng, liền để cho Loa Sư dâng hương án, cảm tạ ông trời!
Tin tức giống như mọc cánh, lập tức truyền ở huyện An Thành.
Tống Sư Trúc mấy ngày nay vẫn lấy cớ dưỡng bệnh ngoài, Lý cữu mẫu mượn gió đông , cùng ít lúc giao tình vãng lai.
Lý phủ ở huyện An Thành vui sướng hớn hở, tới cửa chúc mừng, Lý cữu mẫu thật sự mừng rỡ ngậm miệng . Nàng ý đổi một bộ bối tử hoa văn hình cây trâm màu vàng kim lớn, lộ vẻ càng vui mừng.
Lý cữu mẫu thật sự cao hứng, mặt nàng hồng quang đầy mặt, đợi cho tới khi đưa tiễn quý phụ chúc mừng xong, liền vẫy vẫy tay với Tống Sư Trúc.
Tống Sư Trúc cũng mừng rỡ. Phong Hằng , đê đập , tâm tình của nàng thả lỏng. Hơn nữa khi một chuỗi lời của các khách nhân, tinh thần càng sảng khoái, cảm thấy hôm nay thật sự là viên mãn hạnh phúc.
Lúc thấy cữu mẫu giơ tay lên, liền cần suy nghĩ liền qua. Lý cữu mẫu vốn là cùng nàng thương lượng bày tiệc ở trong nhà, Tống Sư Trúc vẻ mặt nóng bỏng của nàng, mặt đen sì, vội vàng : “Phong Hằng còn ở trong phủ thành, chúng về tính.”
Lý cữu mẫu chép miệng một cái: “Sau khi trở về, bày yến cũng ở trong viện của các ngươi chứ?”
Tống Sư Trúc sững sờ, đó mới : “Có lẽ sẽ bỏ qua.” Danh tiếng của Phong Hằng đủ lớn. Sách lược như một của Tống Sư Trúc chính là, đường càng càng rộng, cực lực tránh tụ tập. Cái dễ cô lập, cái dễ bệnh mắt đỏ quấn lấy.