Phúc Tinh Chiếu Thê Tử - Chương 211
Cập nhật lúc: 2025-05-28 15:01:15
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý lão thái thái Tống Sư Trúc chỉ là tới thăm, trong lòng mới thở phào nhẹ nhõm, chúc mừng Tống Sư Trúc một , : “Lão sư các ngươi hôm qua tử trúng Hội Nguyên, cao hứng đến buổi chiều đều uống nhiều hơn mấy chén rượu.”
Nói đến chuyện , Tống Sư Trúc liền chút hổ: “Phu quân vẫn luôn nhớ mong tới.”
Lý lão thái thái lắc đầu: “Lúc nào thể tới cửa, ở nhà chuyên tâm chuẩn thi vòng hai quan trọng hơn.” Phong Hằng sầu lo, Lý lão thái thái dò hỏi từ trong miệng tiểu tử hôm qua tới đưa tin vui, cũng là lòng ác độc, mỗi thi Hội đều thiếu chuyện Cống sĩ xảy chuyện, nhất là nhà và Phong gia nhiều để mắt tới, Lý lão thái thái cũng thể lý giải lo lắng của Phong gia.
“Những hư lễ đều là cho ngoài xem, giữa thầy trò vốn cần câu nệ như , chỉ cần tử thể tiền đồ, lão sư nhà ngươi so với bất luận kẻ nào đều cao hứng.” Lý lão thái thái cũng Tống Sư Trúc ngượng ngùng, mới thêm vài câu như .
Tống Sư Trúc cảm động với sự săn sóc của Lý lão thái thái, khi hai câu, mới nhắc tới chuyện gặp Lý Tùy Ngọc. Mãi đến khi phòng Lý Tùy Ngọc, trong lòng Tống Sư Trúc vẫn chút kỳ quái, quan hệ tằng tôn luôn cực kỳ tệ, Lý lão thái thái trực tiếp bảo mời Lý Tùy Ngọc qua.
nhanh nàng nguyên nhân. Lý Tùy Ngọc đang giận dỗi với Lý lão thái thái, náo loạn một tháng, từ bọn họ ngoài dạo phố trở về, vẫn luôn giận dỗi.
Khoảng cách thời gian đủ dài. Nàng đưa tay chọc chọc khuôn mặt tiểu cô nương, : “Ta còn tưởng rằng ngươi chào đón chứ.”
“ trong lòng thoải mái.” Thần sắc Lý Tùy Ngọc uể oải, giữ vững tinh thần để nha dâng .
Tống Sư Trúc mặt mũi tiểu cô nương đầy uể oải, cảm thấy phát sinh đại sự gì , Lý Tùy Ngọc cũng là cô nương ngang ngược .
Vừa hỏi xong, Lý Tùy Ngọc thẳng.
Tống Sư Trúc mới , chuyện tuyển tú thật đúng là thật.
Cùng với Lý Tùy Ngọc là chọn Hoàng Hậu.
Câu là Lý Tùy Ngọc lúc nàng uống , Tống Sư Trúc nhấp một ngụm miệng suýt chút nữa phun , vội vàng giương mắt Lý Tùy Ngọc.
Vẻ mặt Lý Tùy Ngọc thực sự vui vẻ, Tống Sư Trúc trong lòng xoay một vòng, lời chúc mừng liền nuốt .
Lý Tùy Ngọc im lặng nửa ngày, mới : “Hôn nhân đại sự, xưa nay là lời phụ mẫu chi mệnh mai mối. Thái Hậu nay đối xử với , cho dù cung, Thái Hậu trông chừng, cũng sống tệ.”
Lý Tùy Ngọc từ đến nay đều hiểu rõ, sinh ở Lý gia, đối tượng hôn phối của nàng là quan lớn hiển quý thì cũng là hoàng quý tộc, tuy gả cho Hoàng Thượng trong phạm vi dự kiến của nàng, nhưng trong mắt khác, việc hôn nhân với Hoàng gia tuyệt đối là nàng gả cao.
vì trong lòng nàng vẫn thoải mái như .
Lý Tùy Ngọc khẽ thở dài, Tống Sư Trúc đang song song với nàng, trong lòng nguyên nhân ở chỗ nào, cuối cùng đều là do sự hâm mộ của nàng.
Hai dựa sát giường, Tống Sư Trúc cùng Lý Tùy Ngọc một lúc rời khỏi Lý gia.
Ở xe ngựa, nàng đột nhiên nhớ tới lúc trong huyện vì trốn tránh tuyển tú mà binh hoang mã loạn. Nàng thở dài một tiếng, phận nữ tử bình dân khẳng định thể đánh đồng với Lý Tùy Ngọc, nhưng ở một mức độ nào đó đều giống , tiến hoàng cung sâu như biển, tiến cung ngoại trừ lợi đối với gia tộc, cơ bản nữ tử khi còn sống giam cầm ở bên trong.
Sau khi về nhà, Phong Hằng thấy nàng ngoài một chuyến, khi trở về thần sắc vẫn luôn mệt mỏi, liền lên tiếng hỏi hai câu.
Tống Sư Trúc tâm tình phức tạp, kể chuyện "tuyển tú " cùng "Lý Tùy Ngọc là Hoàng Hậu".
Phong Hằng xưa nay Tống Sư Trúc cùng Lý gia cô nương giao hảo, nhưng ở đây hiểu hai sầu lo. Nếu Lý gia hoàng , Phong Hằng còn thể lý giải lý do Lý cô nương kháng cự. luận về hôn sự , Lý cô nương thật sự chỗ ủy khuất.
“Bệ hạ trẻ tuổi vĩ, Lý gia cùng hoàng thất quan hệ tâm đầu ý hợp, Lý cô nương tiến cung chính là Hoàng Hậu chính cung, như thế nào thích hợp?”
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-chieu-the-tu/chuong-211.html.]
“Hoàng Thượng tam cung lục viện, nữ tử nào chia sẻ phu quân với khác?” Tống Sư Trúc dừng một chút, “Còn nữa, theo Ngọc thiếu vinh hoa phú quý, nếu cầu một một kiếp, tiến cung liền thích hợp.”
Phong Hằng Tống Sư Trúc bảo vệ Lý gia cô nương, trong lòng chỉ cảm thấy góc độ cân nhắc sự tình của và thê tử thật sự giống . Hắn cầm tay Tống Sư Trúc, : “Nếu Lý cô nương thật sự , với cách của lão sư, chắc chắn sẽ ép buộc nàng.”
Tống Sư Trúc kỳ thật cũng cảm thấy như , chỉ là... Nàng nhớ tới lời của Lý Tùy Ngọc: “Tính tình tổ phụ thuần túy, nếu cầu xin , nhất định sẽ giúp . Thái Hậu lén nhắc nhở với tổ mẫu vài , nếu Lý gia từ chối, sợ sẽ ảnh hưởng đến tình nghĩa của tổ mẫu và Thái Hậu.”
Nàng thở dài một tiếng, đây chính là trọng trách của cô nương thế gia.
Nhìn bộ dáng buồn bực tinh thần quá mức của Tống Sư Trúc, trong lòng Phong Hằng xoay chuyển, liền nàng đang suy nghĩ gì.
Hắn chút bất đắc dĩ, loại chuyện , đừng Thiên gia cùng nhà bình thường giống, ngay cả nam nhân cùng nữ nhân cũng cái khác biệt.
Giống như , nếu khi thành trúng thê tử, khi thành hôn hai tình cảm , cũng nhất định thể ưng thuận hứa hẹn đạp hai thuyền.
Nghe xong lời của Phong Hằng, Tống Sư Trúc lập tức trừng mắt một cái, Phong Hằng lắc đầu : “Ta ngay mà, ngươi khẳng định sẽ tức giận.”
Vậy ngươi còn ? Tống Sư Trúc tức giận .
Phong Hằng : “Vậy tới lừa ngươi là .” Hắn chính là cảm thấy phu phụ ở giữa quý ở chân thành, loại chuyện nhỏ liền , quá mức quan trọng.
Tống Sư Trúc cũng Phong Hằng lời thật lòng, nhưng chính là quá phủ phàng, nàng chút đau lòng.
Phong Hằng phiên dịch là, trung thành của nam nhân là điều kiện, ở hai bên phù hợp thể xác và tinh thần, tình huống gia đình thoải mái tự tại đương nhiên thể cam đoan đường, nhưng giữa phu phụ nếu hợp phách như , nạp cũng chuyện thể tiếp nhận.
Trong cảnh phong kiến hiện giờ, lời quả thật đủ thẳng thắn, cũng thực tế.
Tống Sư Trúc một mặt cảm thấy lời của Phong Hằng lý, một mặt khó tránh khỏi sinh một chút để ý. Hoa trăm ngày đỏ, ngàn ngày , ai thể cam đoan tình cảm song phương vẫn bảo trì nhiệt độ, nếu một ngày tình cảm lạnh nhạt, giữa bọn họ thật sự xen một khác ?
Nghĩ đến đây, Tống Sư Trúc cũng chút bực . Phải nàng nghĩ tới vấn đề Phong Hằng ngoại tình khẳng định là giả, nhưng khi nàng nghĩ tới vấn đề vẫn luôn tràn đầy lòng tin, luôn cảm thấy nàng bàn tay vàng tăng thêm, Phong Hằng là tình huống như , chắc chắn sẽ háo sắc sống, bây giờ nhớ , cảm thấy nếu như chỉ thức thời mới thủ như ngọc, cũng quá ngược tâm .
Phong Hằng cho tới bây giờ luôn luôn cảm thấy vô cùng nhạy cảm với thê tử, thoáng cái nhận tâm tình phức tạp trong lòng nàng. Hắn nhịn bật , thế mà cảm thấy chút đắc ý.
Thấy Tống Sư Trúc nụ của tức giận đến trợn tròn hai mắt, buông tay lên, lập tức gắt gao ôm nàng trong ngực, : “Ngươi chung quy nên tin nhiều một chút, khác, liền tâm ý sống qua ngày với ngươi, liền vĩnh viễn sẽ lòng đổi . Cho dù thật sự ngày phu phụ còn ân ái, cũng sẽ nuốt lời.”
Hắn câu khi nào?
Đầu óc Tống Sư Trúc lập tức xoay chuyển thật nhanh, đó mới từ trong lời gối đầu một đêm ân cần vuốt ve qua tìm .
Nàng ngẩng đầu con ngươi đen bóng của Phong Hằng Nhuận, sự nghiêm túc bên trong.
Phong Hằng kín miệng và thủ tín, Tống Sư Trúc ngược tin, đôi khi hạ quyết tâm khỏi miệng, nàng nũng như thế nào cũng tìm hiểu .
Phong Hằng thấy sắc mặt Tống Sư Trúc rốt cục giãn , đột nhiên : “Vốn là chuyện của khác, nháo đến cuối cùng, trong nhà chúng thiếu chút nữa phát hỏa.”
Tống Sư Trúc Phong Hằng nhắc nhở một hồi, mới phát hiện bọn họ lạc đề. Nàng thở dài một tiếng, một việc nàng giúp cũng giúp gì, Lý Tùy Ngọc quyết định, cũng chỉ thể thẳng về hướng đó, nàng lo lắng cũng vô dụng.
Trước mắt nàng quan tâm nhất vẫn là một chuyện khác, nàng với Phong Hằng: “Chuyện tuyển tú là thật, là ai ác độc như , lưng nghĩ tính toán nhị đường .”
Phong Hằng cũng hoài nghi tính chân thật của chuyện nữa, suy nghĩ một chút, : “Mấy ngày nay ngươi chú ý một chút tình huống của Lâm gia.” Gió thổi căn cứ, dù cũng chút căn cứ. Nếu thật sự hắt nước bẩn lên Tống Nhị Lang và Lâm cô nương, cũng thể án binh bất động mãi.