Phúc Tinh Chiếu Thê Tử - Chương 216

Cập nhật lúc: 2025-05-28 15:01:26
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Sư Trúc lúc thấy nàng thì trong lòng còn thầm một hồi, nhưng nghĩ đến hôm nay là ngày lành, mới cố nén . Nàng với Dì Ngụy: “Dì đừng như , nếu biểu ca mang ngài tới, lão bản khẳng định sẽ ân cần hơn.” Ngụy Sâm là Cẩm Y Vệ đấy. Chỉ cần phủ thêm tấm da hổ , ai dám bất kính.

Dì Ngụy lắc đầu : “Biểu ca của các ngươi ngoại trừ trực ban chính là ở nhà, cho ngoài một , chờ già bảy tám mươi tuổi .” Nàng với Phùng thị: “Về điểm , phúc khí của bằng ngươi, Nhị Lang thật là .”

Tống gia là nhà ngoại thích của Phong Hằng, từ một phòng của Tống Văn Sóc đến Thượng Kinh, hai nhà liền chút qua , dì Ngụy và Phùng thị cũng quen .

Phùng thị : “Nhị lang hài tử cũng chỉ là lúc bình thường khổ chút, Ngụy Sâm tuổi trẻ tài cao, vẫn là tỷ tỷ phúc khí .”

Hai ngươi tới khen ngợi vài câu, dì Ngụy cũng chuyện Tống gia, lúc trong lòng cảm thấy tính tình Phùng thị so với lúc hơn vài phần, chuyện cũng bén nhọn như .

Hàn thị đột nhiên chen một câu : “Hai vị phu nhân đều là phúc khí, Tống nhị công tử cùng Ngụy đại nhân đều là nhân tài đáng để bồi dưỡng, về đều thể vẻ vang cho gia tộc.”

Dì Ngụy cùng Hàn thị quen , liền : “Được như lời chúc của nhị thiếu phu nhân thì .”

Tống Sư Trúc và Lý Tùy Ngọc ở bàn gần cửa sổ, nàng đang ngoài cửa sổ, thấy Hàn thị lấy lòng, thực sự nhịn về phía Lý Tùy Ngọc. Cô nương bất động thanh sắc kéo tay của nàng, ở lòng bàn tay nàng một chữ "Trữ", : “Các tân khoa tiến sĩ dạo phố đợi đến buổi trưa, Tống tỷ tỷ đừng khẩn trương như .”

Tống Sư Trúc lập tức hiểu ngay, lúc nàng trở về Lý gia hạ nhân Lý gia qua, bây giờ Trữ thị còn nhốt ở từ đường nội viện, tâm tính Lý lão thái thái kiên cường kiên định, từ đầu tháng sáu đến bây giờ, bất kể Trữ nhị phu nhân tới cửa cầu xin như thế nào, chỉ là một câu, nếu phục Lý gia quản giáo, liền mang khuê nữ về nhà giáo dục.

Nghĩ đến chuyện Lý gia, trong lòng Tống Sư Trúc chút buồn , cho dù Hàn thị vì chuyện của Trữ thị mà cảm thấy thỏ c.h.ế.t cáo buồn, cũng đáng để co giãn đến nàng.

Hàn thị đương nhiên cũng thấy động tác nhỏ của hai , nhưng hôm nay nàng thể theo Lý Tùy Ngọc ngoài, cũng nghĩ thông suốt.

Nghiêm túc tính toán, nàng và Phong gia cũng mâu thuẫn thể hòa giải, bây giờ Phong Hằng tương lai hi vọng, vặn mượn cơ hội hóa giải khúc mắc lúc .

Hàn thị với Tống Sư Trúc: “Hôm nay là việc vui của Tống nhị công tử và Phong sư , chúc mừng Tống phu nhân và Tống mới .”

Phùng thị khóe miệng lộ ý , Tống Sư Trúc cũng híp mắt đa tạ Hàn thị một hồi, Hàn thị khách khí như , nàng ngược sầu khổ tiếp tục xã giao với Hàn thị như thế nào, từng nghĩ Hàn thị xong câu đó, trực tiếp tham gia náo nhiệt bên Phùng thị và dì Ngụy.

Tống Sư Trúc , cũng hiểu , nữ quyến nhà cao cửa rộng kiêu ngạo của , cho dù cố ý lấy lòng, Hàn thị cũng sẽ thật sự vội vàng. Nàng thu hồi ánh mắt, đem một bát canh hoa quế bàn chuyển đến mặt Lý Tùy Ngọc, xem như đáp tạ nàng giải đáp.

Lý Tùy Ngọc ăn, còn : “Canh hoa quế là món ăn chiêu bài của Hoa Liên Trai, hôm nay nhờ phúc khí của Trúc tỷ tỷ mới thể ăn , cũng là khi nào.”

Ngữ khí hoạt bát, mặt mày cong cong, nửa điểm uể oải mê mang cũng .

Tống Sư Trúc nâng cằm thưởng thức mỹ nhân dùng bữa, trong lòng chút cảm thán, thấy Lý Tùy Ngọc, nàng tựa hồ xinh thêm vài phần, ngay cả lẳng lặng bất động như , cũng một loại xinh kinh tâm động phách.

Tống Sư Trúc thấy biểu tình kinh diễm lóe lên khi mấy công tử đối diện với cửa sổ thấy Lý Tùy Ngọc, nếu nha của Lý Tùy Ngọc qua ngăn cản một chút, sợ là lúc lầu tụ tập ít .

Tống Sư Trúc thưởng thức mỹ nhân một phen, khỏi suy đoán hoàng cung hiện tại đến tột cùng là một bước nào. Thứ tự Nhất giáp chính là đại điển truyền kỳ, đó là tân khoa tiến sĩ cưỡi ngựa dạo phố, nếu như giống như Lý Tùy Ngọc đợi đến buổi trưa, còn đợi hơn hai giờ nữa.

Lại trong hoàng cung, trong lòng Cao Ngọc Hành cũng chút kiên nhẫn, rõ ràng chúng triều thần đều hôm nay là ngày yết bảng thi Đình, còn chọn lúc dâng lên nhiều biểu chương, rõ ràng chính là cố ý kéo dài thời gian.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-chieu-the-tu/chuong-216.html.]

Cao Ngọc Hành nhẫn nại đến cuối cùng, mới hiệu cho quan chấm bài thi bài thi của mười đầu chọn xong một , tiếp theo liền đưa ánh mắt tới chúng thần, : “Chư vị ái khanh, các tiến sĩ bên ngoài đều còn đang chờ, chúng tranh thủ mới .”

Lời nửa thật nửa giả.

Nội các hiện giờ bốn vị Các lão, Từ các lão, Trương Các lão còn ở nhà tiếp nhận điều tra, Tiền các lão liền lên, : “Không vị trí Nhất giáp, Hoàng Thượng chọn nào?”

Cao Ngọc Hành bất động thanh sắc : “Dân gian ngạn ngữ, học hàng văn võ nghệ cùng nhà đế vương, lời tuy tục, mưu mà hợp với quan điểm thông thế kinh dụng của nho gia. Nếu như dựa theo ý định ban đầu của những lời , trẫm chính là bán cuối cùng của các học sinh, hàng hóa như thế nào, chỉ xem tâm ý bán, Tiền khanh cho rằng lời ?”

Trong lòng đương nhiên nhân tuyển, vốn còn mở miệng bộ tịch một hồi, lúc lược bớt một bước .

Tiền các lão dừng một chút, câu đáp cũng , đáp cũng , nếu Hoàng Thượng đề xuất nhân tuyển chọn ba lấy bốn mà tán đồng, các sĩ tử đến tột cùng là "hàng hóa nhà đế vương" là bán cho Tiền gia ?

Hắn lắc đầu, Hoàng Thượng bây giờ càng ngày càng giảo hoạt, quen mượn loại ngôn từ đại nghĩa vi ngôn văn, hết tới khác bọn triều thần mấy lời sai lầm chính là khắp nơi trói buộc, thật là khó chơi.

Hắn tránh đề tài : “Theo suy nghĩ của lão thần, triều đình khai khoa thủ sĩ, tự nhiên chọn lựa nhân tài chân tài thực học, nếu Nhất giáp thể phục chúng, sợ sẽ tổn thương uy nghiêm của triều đình.”

Lý Vọng Tông đột nhiên : “Tiền đại nhân đúng, nhưng mà, triều đình là giang sơn của hoàng gia, vì thiên hạ mà tính, Hoàng Thượng chung quy sẽ cố ý chọn một ít sâu mọt quan. Hoàng Thượng tuệ nhãn thức , chúng thần tử, chỉ cần tận tâm tận lực bổn phận là .”

Thấy Thái Phó hát đệm, Cao Ngọc Hành cũng tiếp một câu: “Nếu Tiền khanh cho rằng tuệ nhãn hơn trẫm, trẫm cũng sẽ thoái nhượng một bước. Tô Khanh cũng .” Cao Ngọc Hành về phía một vị Các lão khác vẫn luôn lên tiếng, mỉm : “Các ngươi đều là lão thần, trẫm lui một bước cũng .”

Cao Ngọc Hành lời , Tiền Các lão đương nhiên thể hiểu hơn Hoàng Đế, chỉ như thế Hoàng Thượng nhượng bộ, lời nếu truyền ngoài, sẽ cảm thấy lòng muông thú, mưu phản . Chỉ cần nghĩ như cũng đủ để câm miệng.

Tiền Các lão bại trận, cuối cùng Tô Các lão do dự một chút, cảm thấy hôm nay bên xuất sư bất lợi, thêm nữa cũng là vô dụng, liền lên tiếng : “Thần dám, Hoàng Thượng minh.”

Cao Ngọc Hành liếc Tô các lão, nhớ tới trong mười bài thi tôn tử Tô gia, trong lòng động, liền tuyên bố: “Tô khanh bảo trẫm minh, trẫm . Vừa trẫm đều xem qua mười phần văn chương , Phong Hằng tài Trạng Nguyên, Bảng Nhãn Hạ Tư Tề thể chiếm , về phần Thám Hoa, ngoại trừ tài văn chương, còn dung mạo hơn , trẫm cảm thấy Tô Xương nhà Tô Khanh cũng thể .”

Tô các lão Thám Hoa rơi xuống nhà , sửng sốt một chút, còn tưởng rằng theo tâm ý của Hoàng Thượng, tất sẽ đem Nhất giáp bộ cho Hàn Môn.

Hắn chút nghĩ , nhưng mà trong lúc vô tình đối mắt với Tiền các lão liền hiểu ngay. Trong mắt Tiền Các lộ một sự bất mãn.

Đây, là cảm thấy đầu nhập về phía Hoàng Thượng chứ?

Dựa theo xếp hạng thi Hội, Phong Hằng ở ngoài đại điện, ba trăm sĩ tử lưng chia hai bên, bầu khí yên tĩnh nghiêm túc. Lúc sắp đến buổi trưa, Phong Hằng thoáng qua mặt trời, trong lòng cảm thấy kỳ quái.

Theo kinh nghiệm Tống Văn Sóc truyền thụ, Hoàng Thượng còn tuyên mười hạng đầu trong điện kiểm tra một hồi mới thể quyết một giáp. Bây giờ sắp đến giờ ăn trưa, trong điện còn một chút động tĩnh cũng , sẽ là Nhất giáp năm nay nhiều tranh chấp như chứ?

Trong lòng suy nghĩ một hồi, ngờ khi tiếng chiêng trong Khánh Cực Điện vang lên, liền một quan viên Hồng Lư Tự cầm minh hoàng thánh chỉ , mỉm với .

Phong Hằng dừng một chút, chính , thi Đình thiên thời địa lợi cùng nhân hòa, nghĩ tới chuyện Trạng Nguyên khẳng định là xa vời, nhưng kết quả quan viên cao giọng báo:

DTV

“Trử tử tỉnh An Lục Phong Hằng hạng nhất thi Đình!”

Hắn vẫn cảm thấy miếng bánh cho kịp đề phòng

Loading...