Phúc Tinh Chiếu Thê Tử - Chương 246

Cập nhật lúc: 2025-05-29 14:26:40
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ tri huyện thể bán nhân tình cho quan Trạng Nguyên cũng là vui vẻ, đời việc đều dùng đến quan hệ, thuận tiện với là thuận tiện cho . Chính là lúc ở nha môn, một nam nhân trung niên mặc cẩm bào mặt đen ngăn cản, để chút mất mặt.

Ngay cả Tống Sư Trúc cũng nghĩ tới thể dễ dàng kéo hàng trở về như . Gần năm mươi cái rương gỗ lớn, sáng sớm ngày thứ ba rầm rộ tiến trong huyện.

Nàng đặc biệt sắp xếp mấy gã sai vặt trông coi, đợi mấy ngày, một chút đoạt thức ăn miệng cọp , thế mà một mảnh gió êm sóng lặng, ngay cả bọt nước cũng xuất hiện.

Trong đêm đó, Tống Sư Trúc cảm ngộ, với Phong Hằng: “Khó trách nhiều thăng quan phát tài như , tư vị lấy quyền ép thật sự là cho lưu luyến.”

Phong Hằng chút im lặng, phản ứng cảm thấy Tống Sư Trúc hẳn là từng chuyện tương tự...

Vô luận như thế nào, Tống Sư Trúc quả thực phát tài một khoản lớn.

Nàng tính một khoản, lô da hồ ly tổng cộng một ngàn tấm, mỗi tấm giá vốn hai lượng bạc, một tấm da hồ ly bảo tồn hảo vận chuyển đến kinh thành, ít nhất lên đến hai mươi lượng, khấu trừ phí tổn cùng các loại phí dụng, cũng một vạn lượng tiền lãi.

Phong Hằng chỉ nha môn huyện Minh Phong uống một ly , so với đầu tư sản lớn như , Tống Sư Trúc vẫn an tâm lắm, liền biểu đạt ý tứ tiếp tục giúp Mộ Thanh Uyển một phen với Phong Hằng: “Người đến cùng, khi chúng , Thanh Uyển việc khẳng định khó khăn.”

Phong Hằng cũng từ chối, suy nghĩ một chút, dù còn nhân tình, liền một phong thư nhờ Hạ tri huyện giúp bán sản nghiệp niêm phong .

Hắn ở trong thư tiết lộ một chút ân oán giữa cùng một ít Minh Phong huyện, điểm đến liền dừng, cũng nhiều lời.

Chỉ cách mấy ngày, Hạ tri huyện đưa quà tết và một đống ngân phiếu tới, còn gửi cho một phong thư, là hàng hóa chiếm đương nhiên cũng thuộc về những , mấy cửa hàng nhà kho đều rực rỡ muôn màu, liền chủ một khối bán .

Đưa hộp ngân phiếu đến Mộ gia xong, tâm tình Tống Sư Trúc mới an tiếp tục lo liệu chuyện ăn tết. nàng ngờ , bởi vì Phong Hằng và Hạ tri huyện , năm còn xảy một chuyện lớn nhỏ.

Cũng , từ khi Phong Hằng qua với Hạ tri huyện, Phong nhị thái thái ngày thường phì phò ánh mắt của nàng đặc biệt phức tạp, còn bí mật hỏi thăm giao tình của nàng với Hạ tri huyện.

Tống Sư Trúc lúc mới nhớ tới, khuê nữ của Phong Nhị thái thái dường như gả ở huyện Minh Phong.

“Quan hệ của đại phòng với nhà chúng , còn gần hơn vị Mộ cô nương một chút. Thân thích chung quy là thích, khuê nữ nếu thể , sớm tự tới trong huyện chúc mừng. Ngươi cũng thể trách tội đến đầu nàng.” Phong nhị thái thái cố ý tới Tả Viện, nhỏ với nàng, đó : “Thê tử Hằng nhi, nhờ ngươi một việc.”

Tống Sư Trúc suy nghĩ một vòng, nghĩ Phong nhị thái thái nàng gì, liền : “Phải xem , nhị thẩm gì cứ thẳng.” Tống Sư Trúc kỳ thật ghét Phong Nhị phu nhân. Mặc dù giọng nàng lớn một chút, nhưng ác ý gì.

Phong nhị thái thái lập tức : “... Cũng gì. Hạ tri huyện tặng quà, ngươi luôn tặng quà đáp lễ. Chẳng bằng ngươi tặng lễ vật cho đại cô tỷ của ngươi , để nàng giúp ngươi đưa tới cửa Tri huyện.”

Tống Sư Trúc chút cảm thấy vòng vo vô cùng phiền toái, nhưng trong lòng xoay chuyển một chút, liền nghĩ rõ ràng ý tứ của Phong nhị thái thái. Nhị thẩm đây là nàng giúp một nhà khuê nữ của cùng tri huyện tạo mối quan hệ nhận thức một chút?

DTV

Cũng , chỉ là nàng nhớ rõ, Phong Hằng từng với nàng phu quân của vị đại đường tỷ tính tình cao ngạo, âm thầm nhạo Phong Thận què chân, cho ba Phong Hằng trở mặt với nhiều năm, ngay cả lúc Phong Hằng trúng Trạng Nguyên, nhà đại đường tỷ cũng đưa tới hạ lễ.

Nghĩ đến đây, Tống Sư Trúc biểu thị, giao tiếp với thích nhà họ Phong, dù cũng hỏi ý kiến của Triệu thị và phu quân một chút. Phong nhị thái thái gấp đến độ dậm dậm chân: “Không tẩu tẩu ngươi là lanh lẹ , chỉ một chuyện nhỏ cũng hỏi tới hỏi lui.”

Đương nhiên hỏi, một đường tỷ cùng đại bá tử cách phòng, đương nhiên là cảm thụ của Phong Thận quan trọng hơn chút. Thấy Tống Sư Trúc kiên trì, Phong Nhị thái thái ý , cũng để cho nàng hỗ trợ. Phong Nhị thái thái coi như đại hiền tế chuyện gì chọc gan của đám điệt tử, cũng tiện nhắc tới mặt khác.

khi trải qua , Phong nhị thái thái ngăn cản đại phòng phân gia nữa.

Khác thường là dị biệt, Tống Sư Trúc nhận thấy điểm , vẫn tò mò.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-chieu-the-tu/chuong-246.html.]

Không so với Phong nhị thúc là cam chịu phận, Phong nhị thái thái đặc biệt khó chơi, ngay cả Triệu thị đôi khi cũng chịu nổi.

Nàng lén lút hỏi Triệu thị một hồi, Triệu thị buồn : “Chính là chuyện lúc , nhị thẩm cảm thấy ngươi bao che cho của chặt chẽ, cho dù Thận nhi và Duy Nhi gặp tai họa, ngươi cũng sẽ thờ ơ lạnh nhạt ở một bên.”

Tống Sư Trúc ngây một chút, nghĩ tới Phong Nhị thái thái kiên trì lâu như , cuối cùng bởi vì loại chuyện nhỏ đổi tâm tư.

Triệu thị vỗ vỗ tay nàng, : “Người nhà chúng , tâm địa đều . Đây cũng là nguyên nhân nương lo lắng giữa bọn họ phân gia ly tâm. Ngươi cũng chịu trách nhiệm với tẩu tẩu ngươi nhiều một chút...”

Đôi mắt nhu hòa với Triệu thị, Tống Sư Trúc chút hiểu ý tứ của nàng. Là nàng phát hiện chuyện nàng để viện tử Hoàng thị? Hay là nàng tò mò đề phòng Hoàng thị lộ tẩy?

Tống Sư Trúc nghĩ , nhưng Triệu thị cũng tiếp.

Thời gian nhanh đến giao thừa, sáng sớm Tống Sư Trúc vội vàng mang áo khoác xong trong huyện đưa đến các nơi.

Nhóm áo tơi là nàng dùng da hồ ly lúc , qua tết xong thì sẽ phân gia, Tống Sư Trúc ở một năm cuối cùng , cũng xa xỉ một chút, Tống gia và Phong gia mỗi một cái, Tống lão thái thái còn nhiều hơn một cái mũ tuyết tự tay nàng . Những khác thì .

Nương nàng bận rộn trăm bề, còn sai mang lời nhắn tới hỏi nàng sống . Một món đồ như , ít nhất dùng hết ba bốn tấm da hồ ly, sáu bảy mươi lượng bạc là mua .

Tống Sư Trúc thư kể chuyện Mộ Thanh Uyển một , lưu dư lực khen chiếm tiện nghi, dù khoa trương như thế nào thì , nương nàng hồi âm nữa, nhưng Tống Sư Trúc , Lý thị hẳn là hài lòng.

Không chỉ nương nàng hài lòng, y phục đều hết sức cao hứng, tâm tình hiền mẫu như Triệu thị, liền lo lắng hầu bao của nàng một chút. Người nội tình như Phong Thận, Hoàng thị, liền cho cảm tạ nàng một . Còn thương buôn như Phong Nhị thái thái, liền lực ứng phó khen nàng thành một đóa hoa, khen đến mức Tống Sư Trúc hăng hái, cơm tất niên cũng cảm thấy thơm hơn ít.

Cả bàn đồ ăn tết nóng hổi, Triệu thị cũng để hai nhi tức dậy gắp thức ăn, phân biệt nam nữ, vô cùng náo nhiệt cùng một bàn.

Triệu thị tự ôm Hỷ nhi lên gối, sai cầm thìa chuyên dụng của Hỉ tỷ đút cho nàng một ngụm canh nóng, yêu thương : “Tiểu hài tử đón gió liền dài, sang năm lúc , Hỷ nhi liền thể ăn nhiều thứ .”

Hoàng thị tiểu điệt nữ mặc áo đỏ mới tinh một chút, : “Đệ thật là thẩm mỹ, mi tâm điệt nữ điểm một điểm đỏ, càng mắt hơn.” giống như một bức họa tranh tết.

Hoàng thị nhịn thêm vài , cảm thấy mỹ mãn, nếu như nàng thể sinh một hài tử xinh như , đời thật sự là lòng ý.

Phong nhị thái thái ôm tiểu nhi tử trong ngực, : “Hài tử chính là như , một tháng lớn hơn một tháng, Hoài nhi cũng như .”

Tống Sư Trúc so sánh khuê nữ trong lòng Triệu thị và tiểu đường bên cạnh một chút, cảm thấy khuê nữ vẫn mắt hơn.

Phong Hoài một trang phục tiểu tử, mặt mày so với cô nương còn thanh tú hơn. Có lẽ là khi Phong Nhị phu nhân sinh con thì tuổi quá lớn, Phong Hoài thỉnh thoảng liền chút ốm đau, sắc môi một loại bệnh nhẹ nhàn nhạt. Lại tiếp, nhị phòng về huyện, còn tính toán đợi đến khi đại phu trong phủ giúp Phong Thận trị chân trở về, để cho xem giúp Phong Hoài.

Chỉ điểm , Tống Sư Trúc cảm thấy khuê nữ trắng trẻo mềm mại vẫn khiến yêu thích.

Hỷ nhi cũng là đầu thấy tiểu oa nhi tuổi gần , chớp chớp mắt to, vẫn tò mò vượt qua Triệu thị kéo , Phong Hoài lập tức kinh hoảng nương .

Phong Hằng vốn đang chuyện với Phong nhị thúc, thấy liền bình luận: “Nhị thúc, nhị thẩm nuôi Hoài nhi quá cẩn thận .”

Phong Duy gật gật đầu, còn : “Thật là ngốc, hai tuổi rưỡi, lên né tránh.”

Hai đều chuyện, Phong Thận liền một cái, rót đầy rượu cho Nhị thúc chút hổ.

Phong nhị thái thái nhịn trợn trắng mắt lườm hai điệt tử: “Hỷ nhi là từ phủ thành tới, so với nơi Hoài nhi ở lớn hơn nhiều, nên cũng gan lớn hơn chút.”

Loading...