Phúc Tinh Chiếu Thê Tử - Chương 259

Cập nhật lúc: 2025-05-29 14:27:09
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Sư Trúc cúi đầu, khuôn mặt nhỏ hưng phấn vô ưu của Hỷ nhi, thỉnh thoảng còn ngửa đầu ngừng gọi "Nương nương" nàng, liền thở dài một tiếng.

Nghe nàng thở dài, khuôn mặt béo của Hỷ nhi càng đến cao hứng.

Tống Sư Trúc thấy khuê nữ , nhịn cũng nở nụ , chỉ là nàng ở trong phòng vẫn là yên, nghĩ nghĩ, để Loa Sư tìm Hoa thị, để Hoa thị tiếp tục dạy khuê nữ gọi "Phụ ", dậy tây sương.

Trong phòng, chỉ hai hài tử cúi đầu việc.

Tống Sư Trúc thấy Phong Hằng ở đây, vốn lặng lẽ rời . Tống Sư Bách ngẩng đầu lên thấy nàng, ánh mắt lập tức sáng lên, luôn miệng : “Đại tỷ tỷ, ngươi tỷ phu một chút, chúng mới đến kinh, treo cổ cũng thở một nha.”

Tống Sư Trúc bất đắc dĩ dừng bước: “Bất quá để các ngươi giúp một chuyện nhỏ mà thôi. Tỷ phu ngươi là đem đồ vật trình đến mặt Thánh Thượng...”

Toàn bộ bản vẽ và linh kiện của đồng hồ đều ở chỗ nàng, Hoàng thị sợ trộm , một cái cũng để . Lúc ở trong huyện còn gọi Phong Hằng, Tống Sư Bách tới, dạy bọn họ lắp ráp đồng hồ như thế nào, đây đều là vì lấy thứ , thể chói mắt ở mức độ lớn nhất.

Tống Sư Trúc cảm thấy, Hoàng thị kỳ thật cũng chút tâm tư, cảm thấy giúp đỡ Tống Sư Bách và Phong Duy lắp ráp, cũng thể thơm lây chút.

Tống Sư Bách trong miệng thầm một câu, buông linh kiện trong tay xuống, : “Thứ là Linh tỷ tỷ nghiên cứu chế tạo, chúng mới dính ánh sáng gì.”

Phong Duy cũng gật đầu. Hắn ở chuyện phân gia chiếm tiện nghi của đại ca, cũng lập tức phân vinh quang của tẩu tử.

Tống Sư Trúc bộ dáng c.h.é.m đinh chặt sắt của hai , liền hiểu ý của hai bọn họ, thật nàng cảm thấy, chiếm tiện nghi cũng hẳn , Hoàng thị cũng là chiếm tiện nghi lớn của khoa học kỹ thuật hiện đại... Dù vật khẳng định do nàng phát minh.

Chỉ là nếu Tống Sư Bách và Phong Duy đều nghĩ như , nàng cũng cưỡng cầu, tuy rằng đồng phát minh đồng hồ thoải mái, thể lưu danh sử sách, nhưng thứ ở trong mắt sách, chính là tiểu xảo quyệt.

Nàng đối với hai một phen động viên, cuối cùng trấn an hai tiểu tử, tiếp theo mới tiền viện.

Có khúc nhạc đệm , tâm tình Tống Sư Trúc cũng bình tĩnh trở . Nàng theo hành lang ngoài cửa, thấy cửa sổ ngoại viện chiếu rọi bóng , yên lặng một hồi, trong lòng thở dài một .

Kỳ thật Phong Hằng lòng tiến thủ, cũng gì lạ. Hắn thể liên tục trúng tam nguyên, tài năng xuất chúng, nàng sớm cảm giác.

Chỉ là nàng ngờ chuyển biến tới nhanh như .

Loa Sư mang áo choàng mỏng lên cho nàng, khó hiểu : “Tiểu thư đều đến nơi , tìm cô gia?”

Tống Sư Trúc lắc đầu, nàng cảm thấy cũng chỉnh lý mạch suy nghĩ phía một chút. Người lên chỗ cao, trong lòng Phong Hằng khát vọng, nàng thể kéo chân của .

Lúc đêm khuya, Tống Sư Trúc sớm buồn ngủ.

Bên cạnh giường đột nhiên rơi xuống một cơ thể ấm áp, Tống Sư Trúc vô thức áp sát , ngửi mùi vị của mực , liền nhất định nhiều chữ. Thật nàng vẫn luôn ngừng , nàng vuốt xuôi một suy nghĩ phía , còn kế hoạch lên giấy, lúc Phong Hằng trở về thấy .

Hai dựa sát , Phong Hằng nhận thấy thê tử nắm áo trong của buông, liền hôn lên trán nàng một cái, vỗ nhè nhẹ lên lưng nàng, cũng thấy thứ Tống Sư Trúc .

Lý giải và ủng hộ của thê tử, quả thật khiến trong lòng nhẹ nhàng ít. Phong Hằng nghĩ đến hai năm thành , đột nhiên thở phào một cái, đôi khi nhất định bao nhiêu biểu đạt thiên ngôn vạn trụy, ngược là như việc cũng đủ ăn ý, càng cảm thấy tâm linh tương thông.

Lý gia.

DTV

Trữ thị xích đu, tay cầm quạt cung đình nhẹ nhàng phe phẩy, thấy tất cả hạ nhân đều như ong vỡ tổ xông ngoài, liền thuận miệng hỏi nha những nơi nào.

Nha chần chờ một chút, : “Phong phu nhân mang theo một vật ly kỳ tới, là một thứ gọi là đồng hồ, canh giờ đặc biệt chuẩn xác, bọn hạ nhân đều trong viện của lão thái thái mở mang kiến thức một chút.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-chieu-the-tu/chuong-259.html.]

Trữ thị im lặng, đột nhiên nhạo một tiếng: “Phong phu nhân? Đã gọi cả phu nhân ? Vừa về kinh liền tới nịnh nọt tằng tổ mẫu cùng Nhị , cũng thật là . ”

Nha cẩn thận từng li từng tí : “Lão thái thái và Nhị cô nương đều hảo cảm với Phong phu nhân, ngay cả lão gia cũng cảm thấy hứng thú với đồng hồ đó, xin một cái từ trong viện của lão thái thái...”

Nha nàng một cái, giọng điệu thôi, Trữ thị thấy , liền kéo dài giọng : “Yên tâm , mới thả , sẽ lúc chọc giận tằng tổ mẫu.”

Nha lúc mới thở phào nhẹ nhõm, khi tam thiếu phu nhân thả cuối tháng chạp, nha bên cạnh đều giáng chức đến trang thượng, nàng mới điều tới, việc khỏi chút nơm nớp lo sợ. Nàng suy nghĩ một chút, : “Mấy ngày nữa, Nhị cô nương sẽ cung tham tuyển, tam thiếu phu nhân nếu nổi giận, cũng nhịn thêm mấy ngày.”

Lần Trữ thị đồng ý với nha , nàng nhắm mắt , khóe miệng lộ một nụ châm chọc, lúc lễ mừng năm mới nàng mới Lý lão thái thái hạ lệnh thả , điên mới thể trêu chọc khách nhân của lão thái thái lúc .

nghĩ đến những phiền lòng gần đây của lão thái thái, Trữ thị cũng cảm thấy vui vẻ.

Sau khi nàng gả Lý gia, bao giờ chuyện với Lý gia. lão thái thái giúp Chương Thái Hậu bóp tròn phủ Uy Viễn bá hầu Phủ, thủ hoàng lăng luôn luôn là một việc khổ sai, huống chi chỉ là công chúa mà thôi, nếu đại đường thật sự thủ lăng cho công chúa, bên ngoài còn ai sẽ coi phủ Uy Viễn bá hầu Phủ gì nữa.

Trữ thị nghĩ tới chuyện , liền thù mới hận cũ, cực hận Lý lão thái thái.

May mắn Chương Thái Hậu thể thực hiện ý nguyện, nếu Lý lão thái thái cũng sẽ dễ dàng thả nàng như .

Trữ thị nghĩ đến hai , thật hận thể để bọn họ tắt thở sớm. Nàng hít sâu vài cái, mới bình lửa giận trong lòng.

Không khí trong viện im ắng, nha thấy khóe miệng Trữ thị nhếch lên một nụ khó hiểu, chút hiểu, nhưng thấy nàng náo loạn, cũng thả lỏng nhiều.

Trong chính viện, nữ quyến Lý gia đồng hồ bao giờ thấy qua mắt, ánh mắt đều là mười phần mới lạ.

Lý lão thái thái ở ghế , trong lòng cũng cảm thấy thích. Trên mặt đồng hồ tròn, hai cây kim kêu giờ , thời khắc ngừng tới, nàng đặc biệt chằm chằm một hồi, thời gian thấy đặc biệt rõ ràng.

Còn thật sự là bảo bối.

Ước chừng một khắc đồng hồ , Lý Tùy Ngọc cũng đem bình từ góc phòng chuyển trở về, vỗ tay : “Ta còn nghĩ Tống tỷ tỷ khi nào thì hồi kinh, nghĩ tới về kinh liền bỗng nhiên nổi tiếng, vật cũng thể bảo vật gia truyền nhà chúng .”

Hôm nay nghỉ mộc, hai ngày Tống Sư Trúc đưa thiệp tới cửa, một niềm vui lớn cho nàng, thật đúng là khiến kinh hỉ tới cực điểm.

Tống Sư Trúc vì giải thích cách dùng của đồng hồ , nhiều lời, lúc cầm lấy chén nhuận giọng , mới : “Tùy Ngọc nếu thích, đưa mấy cái cho đồ cưới.”

Hai ngày nay Tống Sư Bách và Phong Duy vội vàng lắp ráp bốn đồng hồ, Tống Sư Trúc đưa ba cái tới, một cái hiện đang ở trong phòng Lý lão thái thái, một cái Lý Vọng Tông lấy , một cái khác thì ở phòng khách để hạ nhân mà ngạc nhiên.

Người đều là tâm, Lý lão thái thái đột nhiên lắc đầu, : “Vật cũng coi là vật quý giá, nếu ngươi rõ ràng, Tùy Ngọc cũng an tâm nhận.”

Tống Sư Trúc , cảm thấy Lý lão thái thái thật đúng là hiểu chuyện, nàng qua quá trình Hoàng thị chế tác đồng hồ và mục đích một .

“Tẩu tử của ngươi nghĩ đến hiến cho Thánh thượng?” Lý lão thái thái vài phần tò mò, đồng hồ là đồ hiếm , Phong gia cầm trong tay, thể đổi bao nhiêu của cải, đây là đẩy tiền bên ngoài .

Tống Sư Trúc : “Trên tay tẩu tẩu một phương thuốc khác..." Tống Sư Trúc cũng lưu loát, nàng và Phong Hằng là trung gian trong chuyện , sở dĩ hai chuyện cùng xuất khẩu, là vì nàng cảm thấy nếu Lý đại nho đồng thời một chuyện vui và một chuyện bi kịch, tâm tình lẽ sẽ kém như .

Có lẽ đồ vật của Hoàng thị chút kỳ lạ, Lý lão thái thái ở bên là hứng thú, Tống Sư Trúc chút xuất thần, nàng cảm thấy lúc trong thư phòng của Lý Vọng Tông, bầu khí khẳng định như .

Không Phong Hằng dùng biện pháp gì, hôm nay cũng mời Duyên đại sư tới.

Tống Sư Trúc chút quan tâm đến tình huống bên Phong Hằng, đợi đến khi khỏi viện của Lý lão thái thái, từ trong miệng Lý Tùy Ngọc Hoàng Đế hiện tại đang ở Lý gia, nàng càng là lo lắng thôi.

“Ngươi đừng lo lắng, tính tình Hoàng Thượng thập phần thú vị, sẽ khó xử Phong sư .” Lý Tùy Ngọc . Trong sân gió mát hiu hiu, hai gốc cây lớn uống , ngửi hương hoa cây, bầu khí yên tĩnh mà hài hòa.

Loading...