Phúc Tinh Chiếu Thê Tử - Chương 278

Cập nhật lúc: 2025-05-29 22:54:59
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

mắt đời đều , Tống Sư Trúc đột nhiên chút sợ nàng sẽ bới móc.

mắt nàng chỉ rơi xuống một bóng dáng giày da hươu, giày ngừng vài cái chớp mắt mắt nàng, tựa hồ chủ nhân đang suy nghĩ nên hỏi , tiếp theo chẳng tại , đột nhiên liền rời .

Bên tai Tống Sư Trúc chỉ thấy một tiếng hừ lạnh ngạo mạn, tiếp theo cung nữ đỡ lên.

Sắc mặt cung nữ vô cùng bình tĩnh, còn giải thích với nàng: “Từ khi Từ gia Hoàng Thượng cưỡng chế kinh, Từ quý thái phi liền thích ở đường tìm chút mệnh phụ phu nhân hỏi thăm chuyện bên ngoài. Lúc cũng ít Từ quý thái phi ngăn .”

Tống Sư Trúc nghĩ hiện tại thái độ những bên ngoài đối với Từ gia tránh còn kịp, liền cũng chút hiểu Từ quý thái phi như thế.

Tường đổ đẩy.

Sau khi cung nữ xong, còn tưởng rằng chọc Tống Sư Trúc đồng tình với Từ quý thái phi, liền : “Kỳ thực Thái Hậu nương nương và Hoàng Hậu nương nương đều vô cùng chiếu cố Quý thái phi, bằng Quý thái phi cũng thể tùy tiện .”

Tống Sư Trúc gật đầu, trong cung nàng ngoại trừ quan tâm một Lý Tùy Ngọc, những khác đều để ở trong lòng.

Đại cung nữ dường như thái độ của nàng, mặt lộ một nụ , lúc một tiểu thái giám đột nhiên chạy tới, thầm vài câu ở bên tai nàng, đó Tống Sư Trúc liền nàng xin , Hoàng Thượng mới triệu nội các mới tới chuyện, Phong đại nhân bên lẽ còn chờ một lát.

Tống Sư Trúc cũng thất vọng, Phong Hằng là ngự tiền thị độc, một bước lên mây cũng lao tâm lao lực, mới trải qua một trận hạn hán, mặc dù Hoàng Đế chuẩn đầy đủ, khống chế tình hình hạn hán thoả đáng, nhưng cũng ít hạng mục công việc cần tiếp tục, Phong Hằng gần đây ước chừng đều là canh một mới thể về đến nhà.

Tống Sư Trúc cảm tạ nàng một hồi, khi hội hợp với Loa Sư chờ ở cửa cung, liền lên xe ngựa nhà , bánh xe ở đường đá xanh phát một trận động tĩnh, mơ hồ còn thể tiếng đao kiếm va chạm với khôi giáp của thị vệ qua bên ngoài.

“Sáng sớm hôm nay chúng tiến cung quá gấp, một chuyện quên với phu nhân, một tiểu tử của tiêu cục Trường Phong đưa một phong thư tới, là Cao nương tử qua hai ngày nữa, liền áp tiêu đến kinh thành, là đến lúc đó đến cửa bái phỏng, phu nhân tiện .”

Trong xe, Loa Sư rót chén nóng ấm tay cho nàng, đến một chuyện, thấy Tống Sư Trúc lập tức sang, Loa Sư : “Sáng sớm giúp phu nhân đồng ý.”

“Ngươi đúng!” Nhớ tới ơn cứu mạng của Cao tam nương đối với Phong Hằng thuyền Lý gia, nàng cường điệu : “Sau Cao nương tử đến nhà chúng , bất kỳ nào cũng bất kính với nàng.”

Loa Sư tự nhiên Tống Sư Trúc phân phó như , nàng : “Ta phu nhân nhất định là nghĩ như , sớm với Tùng quản sự và mấy ma ma.”

Tống Sư Trúc liền tán dương gật đầu, đây thật sự là tin tức thứ hai hôm nay , Tống Sư Trúc thở một thật sâu, trong lúc nhất thời nỗi lòng lưu động, vén rèm cửa sổ lên bên ngoài.

Hai bên đường chất đống tuyết trắng, bên ngoài vẫn chút tiêu điều.

Triều đình tháng ba, tháng tư xây dựng ít đập chứa nước ở ngoại ô kinh thành, cũng điều đến nhiều lương thực từ nơi khác để giảm bớt tình trạng hết nạn hạn hán đến nạn đói, nhưng năm nay cuối cùng cũng gặp tai ương, cho dù tháng chạp, sắp sang năm mới, bách tính ngoài mua hàng tết cũng nhiều như .

Trên đường tầm mắt thể thấy, đều là một ít nhà giàu mua đồ.

Buông rèm xuống, Tống Sư Trúc yên lặng tính toán một khoản trong lòng, mấy tháng mua nước ở bên ngoài tốn ít, đến lúc thời tiết nóng nhất, bên ngoài một thùng nước thế mà giá hai lượng bạc. Một bút liền hao tốn ít, nếu Hoàng Đế kịp thời phát hiện, c.h.é.m mấy tên quan viên trông coi đập nước tự trộm bán nước, cơ hồ sẽ kích thích dân biến.

Nàng thở dài một tiếng, tính đồ cưới của nàng, thu nhập năm nay trừ một khoản bạc tám ngàn lượng lúc ở riêng, còn bổng lộc của Phong Hằng, vẫn luôn ăn vốn gốc.

Mấy chục rương da cáo Mộ Thanh Uyển đưa cho nàng vẫn thể biến thành bạc, những đồ cổ kim ngọc nàng ban thưởng trong cung thời phong đều là vật ngự tứ, cũng chỉ thể vật trang trí. Tính toán như , còn bằng lúc nàng cứu một thuyền Lý gia, Hàn thị tặng lễ vật thực tế.

Tốt bên trong còn một chú bạc dày.

Xe ngựa đột nhiên dừng , Tống Sư Trúc mới phát giác về đến nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-chieu-the-tu/chuong-278.html.]

Còn cửa, liền một nữ hài như nghé con xông trong n.g.ự.c nàng.

Tống Sư Trúc đụng lùi về , tiếp theo liền giọng nũng nịu của tiểu cô nương: “Nương, ? Sáng nay thấy ngươi.”

Tống Sư Trúc đầu tiên là sờ lên áo khoác nàng mặc , thấy cũng coi như dày, tiếp theo mới hôn khuôn mặt ủy khuất của tiểu cô nương, : “Nương tiến cung , hôm nay ngươi xem kẹo hồ lô , đến ?”

Không nghĩ đến cái gì, Hỷ nhi cau mặt : “Thật chua quá chua, ăn một cái ăn một cái, vẫn là ngon. Nương gạt !”

“Ta lừa ngươi chỗ nào? Là ngươi thử xem.” Tống Sư Trúc nắm tay nàng , khuê nữ của nàng bây giờ rõ ràng, hoạt bát chịu nổi, Tống Sư Trúc cũng nghĩ tới khi khuê nữ học cách chuyện, thể giống như một bát ca.

“Nương gạt !” Nàng lớn tiếng, thở phì phò, “Ta sắp chua c.h.ế.t , nương còn gạt , khi chua xong thấy nương, nương còn ở đây...”

Tống Sư Trúc đối diện với ánh mắt chỉ trích của khuê nữ, chút dừng , nghĩ nghĩ, : “Nương ngoài tìm phụ ngươi, phụ ngươi mỗi ngày đều ở nhà, nương sợ lạc.” Còn hỏi nàng, “Hỷ nhi sợ phụ ngươi ở bên ngoài tìm đường về nhà ? Nếu nương tìm , về ngươi sẽ thấy phụ ngươi.”

Hỷ nhi chút khó xử, ở giữa phụ và nương do dự một chút, mới nhỏ giọng hỏi: “Nương tìm phụ ?”

Tống Sư Trúc nghiêm túc gật đầu: “Phụ ngươi lát nữa sẽ trở về, nương sợ Hỷ nhi ở nhà chờ nương, nên về .”

Hỷ nhi đột nhiên dừng , kéo tay của nàng một cái, Tống Sư Trúc xổm xuống, đó khuê nữ của nàng hôn nàng một cái, nghiêng đầu : “Ta thích nương nhất!”

Tống Sư Trúc cũng dùng sức hôn nàng một cái, còn sờ sờ đầu nàng, khuê nữ dễ lừa như , nàng đương nhiên cũng thích.

Một đêm Phong Hằng mãi đến canh một mới về nhà, Tống Sư Trúc giúp cởi quan bào, sai mang bữa tối, nghĩ đến khuê nữ của nàng đêm nay ngừng hỏi phụ nàng lúc nào trở về, liền cảm thấy buồn , Phong Hằng may mắn về muộn chút, nếu thật đúng là Bát ca quấn lấy.

DTV

Phong Hằng thấy nàng , liền hôn nàng một cái. Hôm nay Tống Sư Trúc sai tiểu thái giám Khánh Cực Cung, từ bên trong , liền cho . Bị thê tử nhớ thương như , cho dù thể xác và tinh thần mệt mỏi, Phong Hằng cũng vui vẻ.

Hắn bóp tay nàng, : “Ăn thêm với một chút.” Tống Sư Trúc gật đầu, bếp là một cái nồi nóng, bên trong là canh xương lớn, còn các loại rau xanh hiếm , rau xanh là cữu cữu của nàng đưa tới.

Tống Sư Trúc chút bội phục bản lĩnh xã giao của cữu cữu, Lý cữu thật sự là lo lắng cho nhi tử, mặc dù mới gặp thiên tai là ngày đông, cữu cữu của nàng từ nơi nào tìm một lô rau quả tươi lễ tết, Hàn Lâm viện bên gần như ai thể chuyện với nhi tử của đều đưa một phần.

Nếu là ngày xưa, những thứ đương nhiên là đáng chú ý, nhưng năm nay chính là mười phần khó . Người nhận lễ vật, đều nhớ ơn cữu cữu nàng.

Tống Sư Trúc đưa cho Phong Hằng một cái bánh bột ngô, còn thì chậm rãi uống một bát canh xương nóng hổi, với Phong Hằng chuyện Cao Tam Nương tới, bát còn đặt xuống, rèm cửa một tiểu cô nương xốc lên.

Hoa thị thật cẩn thận : “Đại cô nương cứ nhắc mãi tìm lão gia, dỗ nàng...”

Tống Sư Trúc : “Không việc gì, ngươi về , lát nữa sẽ cho ôm Hỷ nhi qua.”

“Không qua đó, ngủ với nương!” Hỷ nhi còn đến bên giường, nửa đường câu , liền kháng nghị .

“Ngươi đái dầm, mới mang ngươi ngủ.” Tống Sư Trúc . Lúc sinh khuê nữ, tình mẫu tử nàng bùng nổ, hận thể cả ngày lẫn đêm mang theo khuê nữ bên cạnh. từ khi chia tay một năm, trải qua hai đời nhũ mẫu, Tống Sư Trúc tự mang khuê nữ ngủ, nhiệt tình cũng còn cao như nữa.

Hỷ nhi vung nắm tay nhỏ, Tống Sư Trúc còn tưởng rằng nàng sẽ nện , nghĩ tới khuê nữ của nàng chỉ buồn bực : “Ta đái dầm .”

Phong Hằng ở một bên ha hả thê nữ đấu võ mồm, đưa tay ôm khuê nữ trong ngực, điểm điểm cái mũi nhỏ của nàng. Bởi vì đối với khuê nữ từ đến nay luôn là tính tình , nên Hỷ nhi liền chờ mong mà .

Phong Hằng bày bộ dáng chủ trì chính nghĩa, : “Hỷ nhi Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ cho phụ , phụ liền giúp ngươi với nương ngươi.”

Loading...