Phúc Tinh Chiếu Thê Tử - Chương 72
Cập nhật lúc: 2025-05-22 14:08:08
Lượt xem: 61
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Sư Trúc đang cầm một cái thìa múc đậu phộng trong bát hoa xanh ăn vui vẻ, Phong Hằng miệng nàng dính một vòng hoa trắng, khỏi bật .
Trong viện thêm một nữ chủ nhân, tựa hồ mỗi ngõ ngách đều trở nên mềm mại.
Phong Hằng thích ăn ngọt, nhưng chén sữa hạnh nhân bỏ nhiều đường, hương vị trơn nhẵn tinh tế, hợp với khẩu vị khi uống rượu mạnh của , cũng đều uống hết.
Cửa đóng , Loa Sư âm thanh bên trong, còn sợ sẽ bỏ lỡ lời dặn dò của Tống Sư Trúc, vẫn hành lang cẩn thận chú ý tiếng vang.
Hai ma ma cầm tú rạp cách đó xa, bóng lưng Loa Sư lưng về phía cửa chính, hai bên cùng chép miệng, đáy mắt đều một tia nhạo. Phu phụ mới cưới đóng cửa ở bên trong gì, đại cô nương gả thứ đều , cũng ngại hổ đến hoảng.
Tối nay bữa tối trong viện gọi muộn, bên ngoài đèn hoa mới lên, Phong Hằng mới khoác ngoại y tự đốt nến, đầu thấy Tống Sư Trúc nửa ôm đệm chăn cũng dậy, một sợi vải, khuôn mặt ửng hồng, ánh mắt long lanh, tựa hồ còn đắm chìm trong điên cuồng tỉnh táo .
Phong Hằng Tống Sư Trúc cả lộ một cỗ mị sắc, hầu kết nhẹ nhàng nhấp nhô, mới cảm thấy khẩu vị thỏa mãn chút đói bụng.
DTV
Ngày xuân đêm lạnh, trở về, đem nàng cả cả chăn ôm tới, mới thỏa mãn thở một .
Tống Sư Trúc tiếng tim đập mạnh mẽ trong lồng n.g.ự.c , bàn tay là lồng n.g.ự.c chặt chẽ của , cho dù bộ phận dán cùng một chỗ chút như thủy triều nhô lên cũng so đo.
Ở gian nhỏ giường, thể hai thể tách rời tiếp xúc, chóp mũi che trời lấp đất chỉ khí tức của , để nàng cảm thấy bộ thiên địa cũng chỉ hai bọn họ.
Phong Hằng tựa hồ cũng sa ôn tồn mềm mại như , một lát, y mổ một cái mặt nàng, ôm nàng lên, hai cùng tiến tịnh thất.
Nàng tò mò sờ sờ bắp thịt cánh tay Phong Hằng, đều thư sinh văn nhược, nhưng thư sinh cổ đại thật sự văn nhược, Phong Hoa thư viện mỗi thi năm đều xếp lục nghệ trong môn học, phàm là nổi bật sách đều sẽ là tay trói gà chặt.
Bầu khí trong phòng mập mờ, Tống Sư Trúc cũng để Loa Sư giúp nàng chải đầu, tự lấy tay vén tóc lên, cầm một cây trâm trúc, bên má sợi tóc rải rác, ánh nến mờ nhạt, hiện vài phần lười biếng tùy ý.
Phong Hằng từng gặp qua nàng như , còn tò mò thoáng qua.
Bữa tối là thịt băm rau dưa và mì nước, kèm theo bánh màn thầu và rau trộn.
Tống Sư Trúc mừng rỡ phát hiện điểm phù hợp của hai nhiều hơn. Đại hộ nhân gia sáng trưa tối ăn cái gì đều chú ý, Phong gia xem như đơn giản, nhưng hai ngày mỗi trở về Khánh Vân Viện, bàn ăn cũng thiếu gà vịt thịt cá.
Lúc nàng ở Tống gia, Lý thị mặc dù sẽ thầm nàng ăn cơm quá tùy tâm sở dục, nhưng mười mấy năm qua cũng quen cách ăn của nàng. Vừa khi Tống Sư Trúc thuận miệng báo thực đơn cho Khâu ma ma, ngay đó nghĩ kỹ nên cho mang lên một bàn ăn tối nghiêm túc, nghĩ tới Phong Hằng chỉ kinh ngạc một chút, cũng mở miệng sửa đổi, nàng liền mừng rỡ tiết kiệm một phen giày vò.
Hoàng thị một tháng nay quen với việc khi ngủ đều lật xem sổ sách các nơi trong phủ, thấy đồ ăn hôm nay gọi trong viện, chút kinh ngạc.
Không nghĩ tới cô nương nhà giàu cũng đơn giản như , thật đúng là ngoài dự liệu của nàng.
nghĩ đến nữ tướng quân mỹ danh cần kiệm , nàng cảm thấy thể tưởng tượng.
Hoàng thị Phong Thận cầm tay một quyển sách, ánh mắt ngón tay thon dài của xoay chuyển sách cổ, nhịn xuống ngứa ngáy trong lòng, hắng giọng một cái, : “Ta thích tính tình của .” Không lãng phí lương thực, nàng đều thích.
Lông mày tuấn tú của Phong Thận nhẹ nhàng cau , Hoàng thị đợi khỏi miệng, liền : “Ta ngươi lo lắng, sẽ tiếp cận nàng.” Bị đề phòng thành như , Hoàng thị đây là thể tưởng tượng, bất quá hôm nay nàng cảm thấy thập phần thú vị.
“Chuyện lúc ngươi với Nhị , Nhị cũng .” Phong Thận nhàn nhạt nhắc nhở một câu. Người Phong gia giấu diếm bất kỳ ai, tin của sẽ để thê tử ở hậu trạch một cách gì.
Điểm Hoàng thị cũng dự liệu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-chieu-the-tu/chuong-72.html.]
Nàng đau đầu một chút, lúc nàng còn nghĩ qua mười năm nữa, thể cùng Tống Sư Trúc một đôi tỷ hài hòa, nghĩ tới tiểu thúc tử nhanh miệng như , một chút cơ hội đầu là bờ cũng cho nàng.
Nàng suy nghĩ một chút, : “Nương còn dặn chuẩn một ít bánh kẹo mừng, bảo Nhị ngày mai về thư viện tặng dùng, Nhị sẽ lo lắng hạ độc ở bên trong chứ?” Đây là một vấn đề nghiêm trọng.
Phong Thận trầm mặc một lát, : “Ngày mai sẽ thương lượng với nương và nhị , giao quyền quản gia trong phủ cho nhị .” Lúc là nhân tuyển thích hợp, Triệu thị vô cùng tín nhiệm đối với thê tử , nhưng bây giờ cô nương Tống gia cửa, nhiều ý tưởng đó của Phong Thận đều thể thực hành.
Hắn đối với thê tử trở nên kỳ quái vẫn luôn ôm sự phòng .
“Vậy thì thật sự là quá .” Hoàng thị . Nếu thể dỡ xuống công việc , nàng rảnh rỗi chút chuyện .
Về phần nàng gì nhất, ánh mắt Hoàng thị nóng bỏng từ Phong Thận thần sắc bình tĩnh lướt qua, đầu lưỡi chống lên hàm , chút ngứa ngáy, đến, nàng cũng lâu ăn mặn.
Sau giờ ngọ, chuyện Phong Hằng về thư viện, hôm qua Triệu thị cũng với trong nhà, sáng sớm ngày thứ hai nhân đến Khánh Vân viện hết sức đầy đủ.
Nhị phòng của Phong gia ngoại trừ tiểu nhi tử còn trong tã lót, một nhà ba còn cũng đều trình diện đủ.
Phong nhị thái thái là đáng tiếc nhất: “Chúng qua mấy ngày nữa khởi hành, trong nhà chẳng ai thể đưa tiễn ?” Nhị điệt tử về thư viện, tam điệt tử khẳng định là theo ca ca cùng trở về, đại điệt tử xuất hành tiện, đến lúc đó một nhà đại phòng sẽ một ai thể tiễn đưa đàng hoàng.
Triệu thị mở miệng : “Làm ai đưa tiễn? Đến lúc đó sẽ dặn dò Hằng nhi, Duy Nhi xin phép nghỉ trở về, Thận nhi cũng sẽ qua.”
Ý tứ trong lời của Triệu thị, là Thận nhi ở nhà thể xem là ?
Ba nhi tử trong nhà, Triệu thị luôn luôn mẫn cảm nhất với chuyện của đại nhi tử, cho dù xưa nay nàng khoan dung với Nhị Phòng, lúc trong lòng cũng chút thoải mái.
Chỉ là qua hôm nay hai nhi tử đều về thư viện, nàng cũng sân mắt, mới giảng hòa.
“Đại bá nương đúng, nương nhất thời lanh mồm lanh miệng, đúng chỗ .” Phong Ngọc Kiều hận thể bịt miệng nương nàng . Những lời của nương nàng, để đại đường ca mắt. Không thấy sắc mặt trong phòng đều đổi .
Còn phụ nàng, sắc mặt trong nháy mắt cũng khó coi.
Bởi vì đại tẩu cùng khuê nữ đều , Phong nhị thúc lên tiếng. Hắn xưa nay ít , nhưng trong lòng thực sự cảm thấy loại vấn đề thể thông cảm , thê tử nên xuất khẩu.
Bọn họ từ bên ngoài về, là giữ thể diện cho điệt tử, chuyện tất cả đều vui vẻ; nhưng mà sắp tới , thê tử đột nhiên một câu như , nếu đại tẩu động tác nhanh nhẹn, trong lòng các điệt tử khẳng định sẽ nổi giận.
Đưa tiễn cũng chuyện lớn lao gì, cần gì so đo như .
Phong nhị thái thái khỏi miệng, liền sai. chung quy đều là một nhà, nàng cũng cảm thấy vấn đề nghiêm trọng, khi đại tẩu giải vây cho , còn : “Đây chính là tẩu tử , đến lúc đó sẽ chờ mấy điệt tử a.”
Phong Thận bởi vì đôi chân , từ nhỏ quen cẩn thận từng li từng tí đối đãi, lúc Nhị thẩm một câu liền gặp một trận phong ba, cảm thấy bất đắc dĩ, lắc đầu : “Nhị thúc nhị thẩm trở về tham gia hôn sự của nhị , tiễn trưởng bối một đoạn đường là lễ nên . Gần đây trời ấm hơn ít, quanh năm suốt tháng cũng luôn ở trong phủ, đến lúc đó qua đưa tiễn là thành vấn đề.”
Phong Hằng cũng : “Nhị thẩm cần lo lắng, lúc các ngươi lo lắng cho hôn sự của , những chuyện đều hiểu .”
Hai đằng đều tư tưởng , cuối cùng Phong Duy xưa nay miệng lưỡi ngọt ngào một câu: “Yên tâm , chúng chắc chắn sẽ để cho Nhị thẩm mất phô trương.”
Ý vị giận dỗi trong những lời hết sức rõ ràng, Phong nhị thái thái tiểu điệt tử nghẹn họng một chút, chỉ thể : “Hài tử , còn ghi hận.”
Ánh mắt Phong Tiểu Tam quả thật hung ác nham hiểm, chờ khi tản , Phong Duy theo bọn họ tới Tả Viện, mặt vẫn là tức giận, ở mặt Tống Sư Trúc liền oán giận Phong Hằng: “Nhị thẩm !”
Ở nhà, thứ ghét nhất chính là đại tẩu, tiếp theo chính là nhị thẩm . Dựa tính tình của nương , coi việc năng giữ mồm thành nhanh mồm nhanh miệng, nếu đại ca quan tâm đến chân của , nàng gì với chứ?