Phúc Tinh Chiếu Thê Tử - Chương 78

Cập nhật lúc: 2025-05-22 14:08:33
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc Tống Nghiễn tích lũy một thở từ trong phủ , còn tưởng rằng từ nay về thể oán cầu, tâm lặng như nước. Mấy tháng quả thật như thế, theo nương buôn bán vô cùng vất vả, nhưng loại vất vả cho lòng nàng nhẹ nhõm, nhưng thấy nương lựa chọn vị hôn phu cho nàng, trong lòng Tống Nghiễn vẫn tránh một chút mất mát.

Thiếu niên giống với những thiếu tuấn tú mà nàng từng gặp, bàn tay thô ráp dày dặn, ngay cả màu da cũng đen bóng, nhưng đó nàng liền , bọn họ đều là giống , từ ăn mặc lo đột nhiên rớt xuống ngàn trượng, bôn ba vì ba bữa cơm.

“... Hắn lúc cũng từng sách, khi phụ mẫu đều mất, trong nhà ngân lượng để tiếp tục học... Hắn đáp ứng , về sẽ trở về học . Ta và nương nhất định sẽ ủng hộ tiếp tục sách!”

Tống Sư Trúc cảm thấy tâm tình của từ lên , chuyển nhiều bậc như . Tống Nghiễn nghịch ngợm với nàng một tiếng: “Có hù dọa ?”

Tống Sư Trúc đột nhiên vươn tay nhéo nhéo gương mặt trơn mềm của nàng, buồn : “Tự ngươi .” Bởi vì quan hệ với Phùng thị, lẽ nàng và Tống Nghiễn sẽ còn lui tới nữa, nhưng nàng vẫn hi vọng cô nương thể một con đường hướng lên .

Khi hai rẽ ngoặt trở về chỗ cũ, Tống Sư Trúc thấy hài tử chằm chằm các nàng thở phào nhẹ nhõm, cảm giác đột nhiên thả lỏng , dường như là sợ Tống Sư Trúc lừa gạt chạy mất, sẽ đưa trở về nữa.

Loại sợ hãi biểu hiện ở mặt , chính là hận thể để cho nhân mã hai phe nhanh chóng cáo từ chia tay. Tam tộc thẩm bất đắc dĩ liếc một cái, đối với tổ tôn Tống gia mặt đều là áy náy.

Đáy mắt Tống Nghiễn cũng vô cùng ngượng ngùng, màu đỏ bừng vành tai hết sức rõ ràng, Tống Sư Trúc đột nhiên , nàng cảm thấy tiểu cô nương một chút cảm giác nào đối với thiếu niên mắt.

Nhìn ba tựa như chạy trối chết, Tống Sư Trúc phì , nghĩ nghĩ, liền đem cuộc đối thoại của hai với Lý thị và tổ mẫu.

Tống Sư Trúc kỳ thật cũng vô cùng cảm thán. Nàng cảm thấy Tống Nghiễn khi nhận con thừa tự từ Tống gia, thật sự vượt mặc cảm, loại , chỉ vật chất, mà là tâm thái. Chỉ cần hôn phu nàng thật sự thể giống như lời nàng , ở triều Đại Khánh, sách tuyệt đối là con đường duy nhất để dân chúng bình thường vượt qua giai tầng.

Một lúc lâu , lão thái thái mới : “Mỗi đều con đường của , nàng thể hiểu , là nhất.”

Tống Sư Trúc cảm thấy tổ mẫu đụng tới những chuyện liên quan đến những chuyện lúc , liền trở nên tinh thần gì.

Lúc Tống lão thái thái về lều nghỉ ngơi một chút, để hai mẫu tử bọn họ tiếp tục dạo, còn bảo bọn họ cần đưa về. “Buổi sáng lúc Trạch nhi cũng tới, xem xe ngựa, lúc hẳn là đang chờ ở phòng khách.”

Bởi vì tổ mẫu cự tuyệt quá rõ ràng, Tống Sư Trúc kiên trì quá mức, theo tổ mẫu qua đường nhỏ, nàng mới nắm chặt thời gian nhỏ giọng chuyện với Lý thị. Có khúc nhạc đệm của Tống Nghiễn, tâm tình Tống Sư Trúc cũng khẩn trương như lúc . Mỗi nàng cảm thấy chút chuyện sắp sửa phát sinh, nghĩ đến Tống Nghiễn, nàng liền cảm thấy chuyện đời mỗi chuyện đều sẽ để cho vận mệnh bài bố.

Đáng tiếc biểu lộ của Lý thị trở nên thập phần ngưng trọng: “Ngươi , Hứa Học Chính đến huyện một ngày, buổi sáng phụ ngươi theo huyện học, đó đoàn liền thư viện. Bởi vì ngày mai Hứa đại nhân còn huyện lân cận xem , phụ ngươi cùng Chu sơn trưởng thương lượng thời hạn giảng hội ngày mai một ngày.”

Loại cảm giác lập tức liền đánh mặt ... Tống Sư Trúc cảm thấy m.á.u chảy ngược, giống như bọc một tầng băng.

DTV

Đến chùa thắp hương là nhất, buổi sáng khi bọn họ xuất phát từ Phong gia, gần một canh giờ mới đến Khánh Duyên Tự, ở trong chùa tiêu hao lâu, bây giờ là canh hai.

Mà bình thường bắt đầu giảng giải là đầu buổi trưa.

Khoảng cách tai họa phát sinh còn đến hai tiếng rưỡi. Trong đầu Tống Sư Trúc rối loạn, mang đơn vị thời gian kiếp tính.

Tống Sư Trúc tận lực khắc chế tổ hợp bột nhão đầy đầu, xoay mấy vòng tại chỗ, đột nhiên mắt sáng ngời : “Trạch nhi, Trạch nhi thông qua khảo thí thư viện, đợi khi học lễ sẽ thư viện học .”

Thư viện cấm cửa nghiêm ngặt, chứng minh mới thể , bọn họ bất luận ai , đều giải thích một vòng lớn với gác cổng, hơn nữa còn thể kinh động nhiều , nhưng Tống Sư Trạch thì khác. Người của thư viện , bên cạnh Tống Văn Thắng cũng , thích hợp nhất.

Trong gian phòng, tâm trạng Tống lão thái thái bình tĩnh . Nàng giường thiếu niên đang gảy hương phiến trong lư hương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-chieu-the-tu/chuong-78.html.]

Tống Sư Trạch đậy nắp lò , cẩn thận cất kỹ kẹp đồng tay, mới : “Vừa tăng nhân tiếp khách huân hương ở đây là phương trượng đặc chế, dùng để an thần tĩnh tâm, đường tổ mẫu cảm thấy chỗ hữu dụng ?”

Tống lão thái thái thế mới từ khi tiến Tống Sư Trạch vẫn luôn chơi đùa hun lò, nàng : “Hôm nay bồi đường tổ mẫu tới đây dâng hương, vất vả cho ngươi .”

“Đường tổ mẫu quá khách khí . Cảnh xuân tươi , thể ngoài một chút cũng là một chuyện .” Tống Sư Trạch .

Mấy ngày nay ăn ở đều của Tống gia, Tống lão thái thái và Lý thị cũng khắt khe với . Nhất là hai ngày , tộc tỷ xuất giá, tộc trở về thư viện, Lý thị liền thường xuyên gọi đến mặt chuyện, lẫn cũng bồi dưỡng cảm tình.

Tống Sư Trạch lớn lên một khuôn mặt mi thanh mục tú, hôm thi đậu Phong Hoa thư viện, dạng vãn bối , Tống lão thái thái trong lòng cũng hết sức yêu thích, khỏi dặn dò: “Trong chùa mấy di tích cổ, ngươi mang hai gã sai vặt ngoài xem, về đến thư viện, cũng chuyện trò với những đồng môn .”

Tống Sư Trạch chịu tang ba năm, mới khỏi thời tang đến ở Tống gia, nàng chỉ sợ hài tử ít tiếp xúc với ngoài, sẽ khác xa lánh.

Tống lão thái thái hiền từ, Tống Sư Trạch khỏi ấm lòng, đang chuyện thì hạ nhân Lý thị bên ngoài vội vã .

Tống Sư Trúc từng một khắc nào như hiện tại, cảm thấy thời gian eo hẹp như , Lý thị thấy dòng trong chùa càng lúc càng nhiều, liền vỗ vỗ tay của nàng, kéo nàng đến trong đình bên cạnh, : “Trạch nhi nhất định thể đuổi kịp.”

Tống Sư Trúc cũng nghiêm túc gật đầu, nàng cũng nghĩ như .

Vừa nàng gọi Tống Sư Trạch tới, chuyện với , đó để hạ nhân trong nhà cưỡi ngựa dẫn thư viện.

Tống Sư Trạch thể kịp thời chạy tới là nhất, chỉ là sợ chuyện ngoài ý , Tống Sư Trúc còn chuẩn một cách khác, gọi hai gã sai vặt cao lớn vạm vỡ roi thúc ngựa, chỉ cần thể đuổi tới thư viện Tống Sư Trạch, mỗi thưởng mười lượng bạc; nếu như ở khi đánh trống Tống Sư Trạch còn tới, liền để bọn họ câu nệ hậu quả gây chuyện ở cửa thư viện, huyên náo càng lớn, tiền thưởng càng nhiều.

Một chiêu phía , Tống Sư Trúc thật sự là đem thanh danh đều vứt hết. Cũng bởi vì như thế, nàng mới kéo Lý thị .

Thời khắc mấu chốt, Tống Sư Trúc cảm thấy mạch suy nghĩ của đặc biệt rõ ràng, thế mà còn thể băn khoăn đến vấn đề đó kết thúc như thế nào.

Vừa mặt Tống Sư Trạch và hạ nhân, nàng tạm thời ôm chân Phật bịa một lý do, là nàng ở cửa sổ mái hiên hành lang, lúc đối diện tường kẻ trộm thương lượng gây chuyện ở tế lễ giảng hội của thư viện hôm nay, sự kinh hoàng, nàng cẩn thận động tĩnh, dọa chạy mất. Dù hôm nay nhiều như , Tống Sư Trúc cũng sợ đến điều tra.

Tộc nàng , sắc mặt liền thận trọng, hỏi nhiều cái khác, sải bước theo lưng hạ nhân.

Lý thị khuôn mặt khuê nữ dần dần bình tĩnh , an ủi nàng : “Nếu ông trời nhắc nhở cho ngươi, sẽ để cho hiền tế thật sự xảy chuyện.”

Tống Sư Trúc cho nương nàng , ông trời lúc cũng đáng tin.

Chuyện ông trời cảnh báo lúc tuyệt đối nghiêm túc, cảm thấy nàng rõ ràng lắm, còn thể một nữa vì nàng lặp một ở trong mơ. Mà đêm qua khi ngủ nàng cầu nguyện lâu, ông trời cũng để cho nàng đạt ước .

Nàng mơ hồ cảm giác, nếu như lấy bức họa từ chỗ Triệu thị, nàng sẽ sự cố sắp xảy chổ Phong Hằng.

Tống Sư Trúc cảm thấy oán giận, nàng chỉ thảo luận một chút vấn đề trong đó với nương nàng.

Cho dù tình huống bây giờ vô cùng khẩn cấp, trong lòng Lý thị vẫn mấy phần cảm giác hoang đường.

Nàng khuê nữ đếm tất cả những chuyện kỳ lạ từ nhỏ đến lớn của nàng. Từ khi còn bé, nàng còn dự cảm sẽ đái dầm, khi ngủ dặn dặn nha cho nàng uống nước, đến chuyện Trương gia dẫn cướp thành gây nguy hiểm cho Tống gia, từ đó đưa một kết luận, trực giác huyền ảo khó hiểu của nàng, lợi đều là bản nàng, hoặc là quan hệ m.á.u mủ với nàng.

Có lẽ là biểu lộ Tống Sư Trúc chuyện quá chân thành, Lý thị bầu trời bên ngoài, ông trời phản ứng thế nào.

Loading...