Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 150

Cập nhật lúc: 2025-12-02 07:21:14
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

~

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Đồ sấy hong gió mái hiên , bữa tối ăn cơm với thịt gác bếp. Vốn dĩ nên cơm thố đất, nhưng nồi đất trong nhà đủ lớn, Lưu thị trong chảo sắt lớn, lửa khống chế . Cơm nấu bằng gạo mới, hạt nào hạt nấy rõ ràng, trong suốt căng mọng, thịt khô nạc mỡ đan xen cùng lạp xưởng phủ kín mặt cơm. Nắp nồi mở , rắc thêm một nắm hành thái, theo làn nước bốc lên, hương thơm nồng đậm lan tỏa khắp nhà bếp, đó bay cả ngoài sân.

 

"Thơm quá !" Nhược Huyên là đầu tiên chạy bếp, kiễng chân xem là món gì, đáng tiếc chiều cao quá khiêm tốn, bệ bếp cao, thấy.

 

Lưu thị bế con gái lên cho nàng thoáng qua, đó : "Chúng rửa tay ăn cơm nào!"

 

Cả nhà đều mùi thơm quyến rũ đến mức dừng hết việc trong tay, nhao nhao rửa tay ăn cơm.

 

Sau lũ lụt, rau dưa tươi mới, Lưu thị liền nấu một nồi canh phổi heo nấu rau khô, thêm món măng khô xào thịt sợi ớt cay. Lôi bà t.ử thích ăn cay nên bà bỏ thêm ớt.

 

Một bữa cơm đơn giản một món mặn, một món canh, một món cơm, nhưng cả nhà ăn thỏa mãn từng thấy. Đặc biệt là lớp cơm cháy vàng ruộm, mấy đều tranh ăn!

 

Bọn trẻ ăn đến bụng tròn vo, lớn ăn một bát cơm xong liền nỡ ăn thêm, hơn nửa dày còn dựa nước canh để lấp đầy.

 

Lôi bà t.ử thấy đều ăn xong mới chuyện khế đất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-150.html.]

 

"Hôm nay mua khế đất đồi núi đều tên Huyên Bảo, chỉ đất thổ cư là . Đây là cố ý dặn dò thôn trưởng, nghĩ hai trăm lượng bạc là do Huyên Bảo kiếm , mua đất hoang thì để dành của hồi môn cho con bé. Mọi ý kiến gì chứ?"

 

Đất thổ cư tên mấy con trai, về tòa nhà tính là tổ trạch của Nhược gia, con cháu Nhược gia cùng sở hữu.

 

Mấy Nhược gia lập tức tỏ vẻ ý kiến, Huyên Bảo là nữ oa duy nhất trong nhà, cũng như con gái ruột của họ, thể ý kiến gì chứ?

 

Nhược Hải: "Nương lời gì ? Bạc Huyên Bảo kiếm thì là của Huyên Bảo, chúng con còn thể tơ hào đồ của cháu gái ? Đừng con tơ hào, Huyên Bảo chính là con gái con, về con còn sẽ cho Huyên Bảo của hồi môn càng nhiều càng !" Không Huyên Bảo, bệnh của sẽ khỏi, rõ là Huyên Bảo chữa khỏi cho .

 

Nhược Giang: "Đại ca đúng, Huyên Bảo là do lão tứ sinh, nhưng Huyên Bảo chỉ là con gái của một chú , Huyên Bảo cũng là con gái của chúng con. Đừng là Huyên Bảo tự kiếm bạc mua đất tên con bé, về con cũng cho của hồi môn của Huyên Bảo càng phong phú, con gái là tích cóp của hồi môn từ nhỏ!"

 

Hiện tại chân thể bình thường, là Huyên Bảo chữa khỏi, sẽ vì chút chuyện trông rộng. Không chỉ so đo, còn nỗ lực thi lấy công danh, để Huyên Bảo về một nhà đẻ vững chắc.

 

Lưu thị sợ Giang thị ý kiến vội : "Nương, nhà phân gia, ai kiếm bạc đều là nhập của công, của hồi môn của Huyên Bảo vội, về con cùng cha nó từ từ kiếm là , núi hoang vẫn là nhập của công !"

 

Thoạt qua, trong lòng Giang thị quả thật chút thoải mái, rốt cuộc phân gia, bạc đều là của chung, cái nhà giờ vẫn . Cho dù tích cóp của hồi môn cho Huyên Bảo, cũng cần thiết đem tất cả đất hoang cho con bé chứ? Bọn họ hiện tại cũng chẳng gia đình giàu gì, cả nhà lớn bé đều đang chờ cơm ăn.

 

nghĩ đến những bạc đó thật sự là do Huyên Bảo kiếm, nếu nhờ Huyên Bảo, cái nhà hiện tại phỏng chừng vẫn như cũ, chân tướng công nàng cũng sẽ khỏi, con trai cũng thể học, nàng liền bình thản trở . Làm thể quá tham lam.

 

Giang thị : "Con cũng coi Huyên Bảo như con gái ruột, Huyên Bảo thì nhà chúng hiện tại. Tướng công đúng, của hồi môn cho con gái là nên tích cóp từ nhỏ, con cũng ý kiến."

Loading...