Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 156

Cập nhật lúc: 2025-12-02 12:11:45
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Hiên Viên Khuyết sợ nàng mỗi ngày lên núi đem linh khí dùng hết việc ủ chín trái cây cùng bắt gà rừng, chim chóc, đến lúc đó ngay cả năng lực tự vệ cũng . Hắn thể che chở nàng, nhưng nàng tự năng lực thì càng thêm vạn vô nhất thất.

 

Ánh mắt Nhược Huyên sáng lên, cuối cùng cũng tới!

 

"Hiên Viên ca ca yên tâm, sẽ giữ linh lực để cáo trạng cái tên đại phôi đản với ông trời!"

 

Hiên Viên Khuyết liền gì nữa. Đóa hoa tuy rằng lời, nhưng nặng nhẹ vẫn phân biệt rõ ràng. Dùng tiên thuật cũng là vì kiếm tiền nuôi gia đình, nhưng mấy con gà rừng, bồ câu thì kiếm bao nhiêu tiền?

 

Hắn phóng thần thức , cảm nhận xem nơi nào con mồi đáng giá một chút.

 

Hướng Tây Nam mười dặm mấy con hươu đang ba con sói truy cắn, sói cùng hươu đều đáng giá hơn gà rừng nhiều, dẫn chúng nó đây!

 

Tiểu Huyên hoa kiếp thù oán với sơn dương tinh, cách đó xa lúc mấy con sơn dương đang ăn cỏ, dẫn chúng nó đây.

 

Hướng Đông Bắc hai mươi dặm một con hồ ly trắng (bạch hồ), Hiên Viên Khuyết Lưu thị đang may áo cho Nhược Huyên, dùng lông thỏ viền cổ áo, lông bạch hồ chẳng quý giá hơn lông thỏ ? Dẫn nó đây!

 

Chính Bắc năm mươi dặm một con hổ già đang tấn công một lão giả hái thuốc, con hổ c.ắ.n c.h.ế.t nhiều , về gặp đều sẽ tấn công, ngọn núi nhiều hái thuốc, dẫn nó đây!

 

Chính Nam năm km trong hồ một đàn vịt hoang đang bơi, cũng nhiều cá, dẫn đây! Khoan , cá thì thôi, tanh, vịt hoang dẫn đây là .

 

Tiểu Huyên hoa cả ngày la hét ăn thỏ hoang, gà rừng, cũng tới một ít !

 

Giữa trung lúc một đàn bồ câu bay qua, cũng ! Đưa tới cửa tội gì lấy!

 

Vì thế, Nhược Hàng mấy cầm túi lưới cao hứng phấn chấn bắt xong gà rừng, thỏ hoang nối đuôi tới, thì đến một đàn bồ câu hoang! Hộ vệ trốn cây lưu loát vung lưới lớn , tóm gọn mười mấy con bồ câu! Mấy đứa nhỏ đầy sinh lực còn nhảy xong, thêm một đàn vịt hoang: "Nhanh nhanh nhanh lấy túi lưới!"

 

Thật vất vả mới bắt hết vịt hoang, bóng dáng một con bạch hồ vụt qua! Hiên Viên Khuyết giương cung b.ắ.n tên, bạch hồ trúng tên cổ, ghim lên một cây lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-156.html.]

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Mắt Nhược Huyên sáng rực, dáng vẻ Hiên Viên Thần Quân b.ắ.n tên thật sự quá ! Nàng quyết đoán vứt bỏ túi lưới và ná trong tay: "Muội cũng dùng cung tên!"

 

Cổ chưởng quầy dám đưa cho nàng, dỗ dành: "Không cung tên cho trẻ con, Cổ gia gia cho Huyên Bảo tiểu thư một cái nhé?"

 

Nhược Huyên thoáng qua cây cung bạc trong tay Hiên Viên Khuyết, cho nàng mười cái lá gan nàng cũng dám tranh cung tên với Hiên Viên Thần Quân! Nàng miễn cưỡng gật đầu: "Được ạ!"

 

Sói sắp tới, Hiên Viên Khuyết coi như thấy ánh mắt khát vọng của đóa hoa nào đó.

 

Tiếp theo, mấy con hươu thương nhảy tầm mắt , phía còn ba con sói đuổi theo! Ám vệ phản ứng cực nhanh, nhanh chóng cầm lấy cung tên, giương cung bắn. Ba mũi tên bay , ba con sói lượt ngã xuống.

 

Gà vịt thì còn đỡ, chứ sói xuất hiện thật sự dọa Nhược Huyền mấy sợ c.h.ế.t khiếp!

 

Nhược Hàng lớn tuổi nhất, tiên chạy tới ôm Huyên Bảo, cũng lớn tiếng với : "Sói tới! Chạy mau!"

 

Chỉ là xem nhẹ cân nặng đang tăng vùn vụt gần đây của Huyên Bảo, ôm một cái, bế lên nổi! Không , ôm nổi thì cõng! Kết quả mới cõng lên lưng, một bước liền đè ngã sấp mặt xuống đất.

 

Nhược Hàng: "..."

 

Nhược Huyên ghé lưng nhị ca, "ha ha ha". Vui quá!

 

Nhược Hàng đè đến bò dậy nổi: "..." Sói vồ , nhà hạ gục !

 

Nhược Huyền cùng Nhược Thuyền vội chạy tới nâng dậy, kéo ca ca lên. Nhược Huyền là thành thật, thẳng: "Huyên Bảo, nặng quá, nên giảm béo thôi!" Hắn sắp kéo nổi !

 

Nhược Huyên kinh ngạc: "Nói bậy bạ, mới nặng!"

 

Hoa chính là nở càng to, càng xinh !

 

 

Loading...