Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 159

Cập nhật lúc: 2025-12-02 12:11:48
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Hiện tại Chân lão nhân về phía đống con mồi , nghiễm nhiên coi chúng như vật trong túi . Đặc biệt là con hổ và con bạch hồ!

 

Chân lão nhân bộ da lông vàng đen xen kẽ bóng mượt của con hổ, con bạch hồ trắng muốt một sợi lông tạp, nước miếng cứ thế chảy ròng ròng. Hắn nhịn đưa tay sờ sờ, thật quá thoải mái!

 

Màu lông con bạch hồ đến mức dùng từ gì để hình dung, tóm mang thành bán tuyệt đối cả trăm lượng bạc! Còn bộ da hổ may cho Hổ T.ử một cái áo khoác, đêm học cũng sợ lạnh.

 

Chân lão nhân với Lôi bà tử: "Lôi bà tử, lão tam nhà bà hiện tại hòa li, là hai nhà chúng kết thông gia ? Lễ hỏi cũng đòi nhiều, một con hổ, một con bạch hồ là đủ , những cái khác cần gì cả! Các đây là một văn tiền cũng tốn mà cưới con dâu cần mẫn xinh như Chân Nghi nhà , hời ?"

 

Chân lão nhân xong về phía Nhược Hà: "Nhược Hà, các ngươi nếu đồng ý, ngày mai liền tìm Chu đồ tể từ hôn! Ngươi xem lễ hỏi cũng nhận , con bạch hồ cũng lấy, là đem tạ với Chu đồ tể, thế nào?"

 

Chân lão nhân càng nghĩ càng thấy gả con gái út cho Chu đồ tể lời. Chu đồ tể , Chân Nghi gả qua đó là đoạn tuyệt với nhà đẻ, ký giấy tờ đàng hoàng, về qua . Hắn mấy đứa con gái cũng đều qua với nhà đẻ, về hết con gái để gả, còn dựa cái gì kiếm bạc?

 

Nếu kết với Nhược gia thì khác, cùng một thôn, lúc cơm ăn thể trực tiếp tới cửa ăn chực!

 

Mẹ Đại Ngưu lườm Chân lão nhân một cái: "Cái lão già , còn định trả mười văn tiền ! Ông đây là vắt chày nước! Ông càng tham lam hơn!"

 

Bà nội Bảo Tài cũng : " thế! Tham nhất chính là ông, ông đây là tay bắt sói đấy ! Vị nhà ông lúc còn bảo chướng mắt Nhược gia, giờ thấy hổ với bạch hồ động lòng!"

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-159.html.]

Chân lão nhân xua tay đuổi họ như đuổi ruồi: "Đi , chuyện nhà với Nhược gia liên quan gì đến các ! Nhược Hà, thế nào? Ngươi hiện tại đồng ý, tháng Chân Nghi sẽ gả cho con trai Chu đồ tể. Muốn cưới vợ mà tiếc một con hổ với một con bạch hồ ?"

 

Nhược Hà sắc mặt vui, cũng lời nào. Hắn thương Chân Nghi, nhưng cũng thể màng cảm nhận của nhà. Trước cưới Triệu thị hại trong nhà yên , thể ích kỷ như . Nhược Hà chút hận bản nghĩ cách vẹn cả đôi đường.

 

Lôi bà t.ử cực kỳ chướng mắt Chân lão nhân, bà quả quyết dám kết với Chân gia. Bà : "Chân lão nhân ông đừng giỡn! Ta sợ Chu đồ tể xách d.a.o tới c.h.é.m Nhược Hà nhà lắm. Hơn nữa hổ và bạch hồ , Cổ chưởng quầy rõ là để lão phu nhân nhà họ áo cho Huyên Bảo ."

 

"Ai da, khác chỉ thế thôi, con mồi tặng cho các ngươi thì tùy ý các ngươi xử lý chứ!"

 

Lôi bà t.ử lạnh: "Ta ông, buổi sáng đính hôn, buổi chiều liền thể đổi ý. Người giữ chữ tín thì chỗ ! Nói thật, Chân Nghi nhà ông, Nhược gia chúng cưới nổi, ông về !"

 

Lôi bà t.ử xong thèm để ý đến nữa. Bà hiện tại rảnh cũng chẳng tâm trạng tiếp đón dân làng, liền với : "Số con mồi nhà đều bán, cũng đừng hỏi nữa. Các ngươi xem, trời sắp tối , chúng còn xử lý đống con mồi , tiếp đãi !"

 

Nhược Hải dậy, về phía đám đông: "Ta đóng cửa sân, các ngươi về ?"

 

Dân làng thấy Nhược Hải, từng sợ tới mức lập tức chuồn lẹ, chỉ thiếu điều tông cửa xông .

 

"Về, về, về, ngay đây!"

 

Mẹ Đại Ngưu chạy ngoài xong bĩu môi: "Không bán thì bán, gì đặc biệt hơn . Ta bảo cha thằng Đại Ngưu lên núi đ.á.n.h mấy con, mười văn cũng chẳng tốn." Nói xong mụ lắc m.ô.n.g bỏ !

 

 

 

Loading...