Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 167

Cập nhật lúc: 2025-12-02 14:44:03
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

"Thế chẳng là một lượng rưỡi bạc ? Thế cũng quá đắt ? Con lừa đấy? Lưu phu tử, ông giúp thẩm định xem, vải đáng cái giá đó ?"

 

lúc , Nhược Thủy đẩy chiếc xe đầy ắp đồ đạc từ cửa hông, hai cái hộp đồ ăn ba tầng của Thiên Hương Lâu cùng một chiếc chăn bông mới tinh đặc biệt bắt mắt.

 

Cái vỏ chăn bông bằng gấm vóc, dù mắt mù thì liếc qua cũng thấy hơn súc vải trong tay Hạ Lan bao nhiêu !

 

Lưu thị vui vẻ gọi: "Cha, con về!"

 

Nhược Thủy cũng cao hứng hô một tiếng: "Cha! Con đưa Huyên Bảo tới đây ạ!"

 

Nhược Huyên tai thính mắt tinh, sớm thấy cuộc đối thoại của họ, nàng lớn tiếng : "Ông ngoại, Huyên Bảo đến ! Mẹ con cho ông một cái chăn bông, bảo màu vải trầm, ông thích ? Ông xem thích ạ?"

 

Xe đẩy tay đến gần, dừng mặt . Vợ chồng Hạ phu t.ử và Dương Kỳ Tương một xe đầy ắp đồ đạc, trong mắt đều lóe lên vẻ kinh ngạc.

 

Chiếc chăn gấm bọc vải lụa , Hạ Lan từng thấy ở tiệm vải, là vải từ kinh thành chuyển tới, giá đến mười lượng bạc một trượng.

 

Còn mấy hộp thức ăn tinh xảo của Thiên Hương Lâu nữa, bên trong đựng món gì, nhưng là đồ ăn của Thiên Hương Lâu, dù chỉ là rau xanh cũng mấy chục văn một đĩa, chẳng món nào rẻ.

 

Nhược Thủy và Lưu thị lấy nhiều bạc như , nỡ mua những thứ ?

 

Hạ Lan nhịn liếc Nhược Thủy vẫn tuấn tú vô song, tay vò khăn tay. Nhược Thủy tài giỏi như , chẳng lẽ thực sự đổi đời?

 

Vậy thì chuyện nàng từ hôn năm xưa chẳng là hời cho Lưu thị !

 

Nàng sang Lưu thị, thấy cách ăn mặc của cô vẫn nghèo nàn như cũ, chiếc áo dài giặt đến bạc màu Nhược Thủy, nàng thầm thở phào nhẹ nhõm!

 

Đồ của Thiên Hương Lâu tuy họ , nhưng nhà họ Nhược chắc chắn đổi đời, nếu cả nhà họ tuyệt đối sẽ ăn mặc nghèo nàn như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-167.html.]

 

Sau đó nàng nghĩ đến việc Dương Kỳ Tương qua tết sẽ thi cử nhân, tự tin nhất định sẽ đỗ, đến lúc đó nàng sẽ là cử nhân phu nhân, đỗ tiến sĩ, triều quan...

 

thì tương lai Lưu thị nhất định sẽ thể sống hơn nàng!

 

Mặc kệ đám Hạ phu t.ử nghĩ gì, Lưu phu t.ử chẳng thèm quan tâm.

 

Ông kích động tiến lên bế thốc cháu ngoại từ xe xuống: "Huyên Bảo, gọi một tiếng ông ngoại xem nào!"

 

Lưu phu t.ử sớm Huyên Bảo , nhưng giờ tận mắt thấy, chính tai Huyên Bảo gọi , còn một câu dài như , trong lòng vẫn vui sướng thôi.

 

"Ông ngoại!" Nhược Huyên ngọt ngào gọi.

 

"Tốt! Tốt lắm!" Lưu phu t.ử kìm liên tục khen , kích động đến đỏ cả mắt.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Huyên Bảo cuối cùng cũng .

 

Lưu phu t.ử chỉ hai cô con gái, con trai, hai đứa con gái gả thật sự khiến ông rầu thúi ruột.

 

Con gái lớn vốn gả nơi , nhà chồng mở tiệm tạp hóa, cơm áo dư dả, vợ chồng ân ái. ngặt nỗi sinh liền ba cô con gái, chồng ghét bỏ, còn nếu sinh con trai thì sẽ bắt con rể nạp .

 

Mấy ngày lũ lụt, ông ở nhà con gái lớn, ngay mặt ông, bà thông gia đối xử với con gái ông cứ "mặt nặng mày nhẹ", với ba đứa cháu ngoại cũng vẻ mặt ghét bỏ. Trong lòng ông khó chịu, nhưng sách, con rể là con một ba đời đơn truyền, đối với con gái ông cũng , cam đoan nạp , nể mặt con rể nên ông tiện đôi co với một đàn bà, chỉ mong trưởng nữ sớm sinh con trai.

 

Con rể thứ hai cũng là , nhưng nhà họ Nhược vận may, con gái gả qua đó sống khổ cực, sinh con gái ba tuổi vẫn , chạy vạy t.h.u.ố.c thang khắp nơi, ông sầu bạc cả đầu.

 

Hiện tại Huyên Bảo cuối cùng cũng khỏi, ông cũng trút bỏ một nỗi lo.

 

Nhược Huyên thấy hốc mắt ông ngoại đỏ lên, vươn bàn tay mũm mĩm cầm ống tay áo giúp ông lau nước mắt: "Ông ngoại, ông Thiên Hương Lâu ăn cơm, nếm đồ ăn ở đó, con mua sườn dê nướng, gà , thịt thỏ kho tàu, bồ câu non kho tàu cho ông ăn. Cha bảo ông thích ăn nhất là thịt kho tàu nên cũng mua cho ông nếm thử. Đồ ăn Thiên Hương Lâu ngon lắm, ngon hơn cả !"

 

 

Loading...