Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 169

Cập nhật lúc: 2025-12-02 14:44:05
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Đây là đem những lời Hạ phu t.ử trả nguyên văn!

 

Hạ phu t.ử cảm thấy tức tối, nếu ông nhường Nhược Thủy - con rể , thì Lưu phu t.ử những thứ hiếu kính , đây đều là thứ ông thèm!

 

Ông hất cằm: "Không cần, đồ ăn Thiên Hương Lâu Kỳ Tương đưa ăn đến phát ngán !"

 

Nói xong, cả nhà bốn ngẩng đầu ưỡn n.g.ự.c trốn về phòng!

 

Nhược Huyên còn thấy tiếng Dương Kỳ Vĩ trong phòng lóc đòi Thiên Hương Lâu, từng Thiên Hương Lâu!

 

Lưu thị cũng chẳng để ý nhà họ Hạ, dọn cơm hỏi: "Cha, cha nhắn bảo chúng con về một chuyến là việc gì ?"

 

Lưu phu t.ử trả lời con gái: "Lần Nhược Xuyên mang đồ ăn cho cha, các con cái gì mà in chữ rời, chép sách nhanh. Thế là mấy hôm cha đưa học trò phủ thành tham gia hội thơ, gặp mấy bạn cũ, thuận miệng hỏi thăm xem thư viện của họ cần mua sách , đó giúp các con giành ba đơn đặt hàng. Cũng nhiều lắm, cộng tổng cộng một ngàn bộ Tứ thư Ngũ kinh và 900 cuốn 'Thiên Tự Văn', mỗi thư viện 300 bộ, giao hàng khi thư viện nghỉ tết là . Giá cả các con chép giúp thư viện chỗ cha là 60 văn một cuốn, cha cũng báo giá 60 văn."

 

"Cha, cảm ơn cha!" Lưu thị trong lòng vô cùng xúc động.

 

Nàng hiểu tính cha , ông sự thanh cao của văn nhân, da mặt mỏng. Trước chồng của chị cả ám chỉ ông giới thiệu nhiều học trò đến tiệm tạp hóa mua đồ, đều ông dứt khoát từ chối.

 

Không ngờ ông vì nàng mà trơ mặt tìm các phu t.ử thư viện khác.

 

Lúc chắc ông ngại ngùng lắm.

 

Nhược Thủy cũng hiểu Lưu phu tử, trong lòng áy náy thôi.

 

Nhạc phụ mấy năm nay giúp đỡ vợ chồng quá nhiều, vì chuyện của Huyên Bảo mà lo lắng yên.

 

Trước còn thường xuyên giúp tìm đại phu cho Huyên Bảo, chỉ cần là đại phu do ông tìm, tiền khám bệnh đều là ông trả.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-169.html.]

Lưu phu t.ử xua tay: "Khách sáo với cha gì? Chuyện với cha chỉ là một câu thôi! Mấy thư viện đó đều ở huyện bên cạnh, cũng tính là xa lắm, một ngày là thể về, cha ghi địa chỉ , lát nữa đưa cho các con."

 

Con rể việc ông yên tâm, hơn nữa chữ Nhược Thủy , sách chép mát mắt, ông mới dám mở lời.

 

Nhược Huyên mắt to lấp lánh vẻ sùng bái: "Ông ngoại, ông thật lợi hại!"

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Đối diện với ánh mắt sùng bái của cháu ngoại, nội tâm Lưu phu t.ử nháy mắt phồng lên, quyết định tham gia nhiều hội thơ hơn, kiếm thêm nhiều việc chép sách cho con rể.

 

Thể diện cái gì chứ, quan trọng bằng sự sùng bái của cháu ngoại bé bỏng?

 

Lúc ăn cơm, Lưu phu t.ử bàn đầy đồ ăn, nhíu mày: "Một bàn tốn ít tiền nhỉ?"

 

Chép sách tuy kiếm chút tiền nhưng cũng thể tiêu xài hoang phí như thế.

 

Nhược Thủy lắc đầu: "Không tốn bao nhiêu cha, chưởng quầy Thiên Hương Lâu chỉ thu chúng con một lượng bạc, mấy món là tặng."

 

Lưu phu t.ử trừng : "Con cũng học thói dối chớp mắt hả, nửa con dê với một con gà ăn ở tửu lầu khác cũng chỉ một lượng!"

 

Nhược Huyên vội giúp cha thanh minh: "Thật đấy ông ngoại, chưởng quầy Thiên Hương Lâu quen Hiên Viên ca ca, ông vốn còn bảo thu bạc của chúng con vì Hiên Viên ca ca dặn dò . Là cha cứ nhất quyết đòi trả tiền, trả thì cho mang đấy ạ."

 

Cháu ngoại thì sẽ dối, Lưu phu t.ử lúc mới tin, ông tò mò hỏi: "Hiên Viên ca ca là ai?"

 

Lưu thị liền giải thích đơn giản: "Là tiểu chủ nhân của Bác Cổ Hiên. Trước đó Huyên Bảo trúng một hòn đá chèn cửa ở Bác Cổ Hiên, mua, ai ngờ đó là trấn điếm chi bảo... Sau đó nhiều liền quen với tiểu chủ nhân Bác Cổ Hiên. Nói chứ vị tiểu chủ nhân đó lớn lên đặc biệt tuấn tú, lắm luôn! Con cũng sinh một đứa con trai tuấn tú như thế, Huyền ca nhi lớn lên giống cha, kém thằng bé xa quá!"

 

Lưu thị đến cuối, nhịn bồi thêm hai câu.

 

Khóe miệng Nhược Thủy giật giật, hai câu cuối thật sự cần thiết !

 

 

 

Loading...