Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 174

Cập nhật lúc: 2025-12-02 14:44:10
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Nhược Huyên đến mặt lão phu nhân Hiên Viên, rạng rỡ chia cho bà hai viên kẹo: "Hì hì, cảm ơn bà nội, bà ăn kẹo ạ, cháu cho ca ca xem đây!"

 

Sau đó Nhược Huyên chạy nhanh như chớp về phía Hiên Viên Khuyết cách đó xa.

 

Nàng chạy đến mặt Hiên Viên Khuyết: "Hiên Viên ca ca."

 

Hiên Viên Khuyết nhàn nhạt nàng, dùng ánh mắt hỏi: Có việc gì?

 

Sau đó Hiên Viên Khuyết thấy nàng xoay một vòng tại chỗ, tà váy xòe như một chiếc ô nhỏ, dải lụa tóc đón gió tung bay, tựa như một đóa hoa hiên (hoa kim châm) cỡ lớn đang nở rộ trong gió.

 

Bộ đồ mới của nàng là kiểu váy áo tề n.g.ự.c (ngang ngực), áo ngắn bên màu xanh cỏ, váy là màu hoa hiên, nẹp áo và cổ tay đều thêu những bông hoa hiên - tuy bằng bản thể của nàng.

 

Cả qua, trông ... hoa hiên!

 

"Hiên Viên ca ca, ?"

 

"Ừ." Hiên Viên Khuyết thoáng qua đầu tiếp tục sách.

 

Hoa tiên và hoa yêu ở Thiên giới dung mạo đều thuộc hàng thượng thừa, đương nhiên hoa hiên tính là loài hoa nhất, nàng tự nhiên cũng hoa tiên nhất Tiên giới, nhưng ở Nhân giới thì cũng đủ để áp đảo nhân loại.

 

"Bộ đồ và nhị bá mẫu may cho , kiểu tóc là nhị bá mẫu chải cho, dải lụa cũng là nhị bá mẫu cho, dải lụa gió thổi qua liền bay lên, giống lá cây của ?"

 

Nàng thích nhất hai dải lụa tóc !

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Ừ."

 

"Màu váy với màu hoa của gần ? Đương nhiên màu sắc bằng , nhưng cũng mà, bây giờ giống bản thể của ?"

 

"Ừ." Hiên Viên Khuyết trả lời lệ, bông hoa lải nhải thật, kỳ thực nhiều nhất chính là nàng.

 

"Tiếc là quần áo của con thoải mái lắm, thoải mái bằng quần áo Hiên Viên ca ca dùng tiên thuật biến hóa cho , cái váy cũng bằng cái váy . Nếu thể tu luyện, chắc mấy thứ vải vóc cho đỏ ửng cả da . Chất liệu bộ mới còn đỡ hơn chút, khá mềm mại, thoải mái hơn đồ cũ nhiều."

 

Nhược Huyên vén tay áo lên, lộ nửa cánh tay củ sen mũm mĩm.

 

Hiên Viên Khuyết thoáng qua: Cánh tay trắng nõn nà quả thực vải vóc cọ xát đến nổi lên một mảng phấn hồng, nghiêm trọng, kiểu sẽ đau lắm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-174.html.]

Hoa cỏ vốn dĩ kiều nộn (mềm yếu mong manh), chạm một chút là tổn thương.

 

Những vải vóc là gấm vóc, mềm mại , nhưng nàng hiếu động, quần áo mặc cọ qua cọ làn da chẳng là chịu nổi ?

 

" mà tu luyện là hết ngay mà!" Nhược Huyên bật chế độ tu luyện, làn da nhanh chóng chữa trị, trở nên trắng nõn, bóng loáng.

 

Hiên Viên Khuyết liền thu hồi tầm mắt.

 

Hắn nghĩ đến tằm trời bắt đầu nhả tơ, những tơ trời đó xong túi Càn Khôn chắc vẫn còn thừa một ít để may một bộ quần áo.

 

Khoe mẽ xong, Nhược Huyên bắt đầu việc chính: "Hiên Viên ca ca, xem bản khế ước ."

 

Tầm mắt Hiên Viên Khuyết dừng dấu tay màu đỏ văn thư.

 

Nhược Huyên: "Người dùng m.á.u đồng t.ử để vẽ bùa ?"

 

"Ừ." Đáy mắt Hiên Viên Khuyết hiện lên vẻ sắc bén lạnh thấu xương.

 

Hơn nữa chỉ một đứa!

 

"Trước hết cần tìm những đứa trẻ đó." Hiên Viên Khuyết lạnh lùng .

 

Khuôn mặt bánh bao nhỏ của Nhược Huyên lúc vô cùng nghiêm túc, nàng gật gật cái đầu nhỏ: "Quả thực cần cứu ."

 

Hơn nữa, cứu trong vòng mười ngày .

 

Nếu , một khi kẻ phép, tính mạng của những đứa trẻ đó sẽ còn.

 

Nhược Huyên bắt quyết, ngón tay chỉ thẳng dấu tay tờ công văn.

 

Hiên Viên Khuyết bên cạnh , nhưng cũng ngăn cản.

 

Một đạo kim quang nhập dấu tay màu đỏ, quanh quẩn ở bên một chút ngưng tụ thành một mũi tên nhỏ, bay về một hướng nào đó biến mất vô hình.

 

Đương nhiên, cảnh tượng chỉ hai bọn họ mới thể thấy.

 

"Chính hướng Bắc, cách đây hai mươi dặm."

 

 

Loading...