Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 177

Cập nhật lúc: 2025-12-02 14:44:13
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Triệu thị cân nặng hơn hai trăm cân, Chân Nghi mụ đè nặng, chỉ thể dùng sức túm lấy tóc Triệu thị, đẩy thế nào cũng , nàng đau đến trào nước mắt: "Ta , bà phát điên cái gì ? Cho dù gả cho Nhược Hà, thì liên quan gì đến bà? Bà Nhược Hà bỏ ! Buông , đừng trách khách khí!"

 

"Ta ngay là ngươi còn tơ tưởng đến Nhược Hà mà..."

 

Nhược Huyên xem đến ngây !

 

Cổ chưởng quầy đang định tiến lên can ngăn hai , lúc Nhược Hà đang gian nan đẩy một chiếc xe chở gỗ lớn xuống núi, thấy Chân Nghi Triệu thị cưỡi lên đ.á.n.h liền hô to: "Triệu thị đang cái gì ? Còn mau buông Chân Nghi ?"

 

Hắn buông tay đẩy xe, vội vàng chạy tới.

 

Triệu thị thấy giọng Nhược Hà mới chịu buông Chân Nghi , khuôn mặt to bè thoáng qua một trận chột .

 

Nhược Hà chạy tới đỡ Chân Nghi dậy, khuôn mặt sưng đỏ và đầu tóc rối bù của nàng, áy náy đau lòng: "Cô chứ?"

 

"Không !" Chân Nghi lạnh lùng đáp một câu, tránh bàn tay của Nhược Hà, tự bò dậy chạy thẳng.

 

Nhược Hà phẫn nộ trừng mắt Triệu thị: "Ngươi phát điên cái gì ?"

 

Cái mụ Triệu thị , và Chân Nghi gặp đường chỉ chào hỏi một tiếng, mụ , mụ đều sẽ tìm cơ hội đ.á.n.h Chân Nghi một trận.

 

Hiện tại bỏ mụ , thế mà mụ vẫn còn túm lấy Chân Nghi buông?

 

Triệu thị tìm sự đúng lý hợp tình, mụ tức giận : "Nhược Hà, nhà họ Chân thối tha hổ, thấy nhà tiền liền gả con gái cho ! Bọn họ là bám lấy nhà , là để cảnh cáo bọn họ, ngàn vạn đừng mắc mưu nhé! Một con hổ, một con cáo trắng sính lễ, phi, Chân Nghi cũng tự soi gương xem, nó xứng ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-177.html.]

"Câm miệng! Nhà nhà ngươi, ngươi bỏ , bao giờ còn là nhà họ Nhược nữa, xin đừng nhắc đến nhà ! Còn nữa, cưới ai thì liên quan gì đến ngươi? Ta cảnh cáo ngươi, đừng đ.á.n.h Chân Nghi nữa, nếu sẽ khách khí với ngươi!"

 

Triệu thị ủy khuất đến đỏ cả mắt, mụ dứt khoát quỳ xuống, lóc : "Nhược Hà, sai , đừng bỏ ! Chàng cho về nhà họ Nhược , sẽ đ.á.n.h bạc nữa, cũng bắt nạt Huyên Bảo nữa, sẽ coi nó như con gái ruột mà yêu thương!"

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Huyên Bảo, là tam bá nương đúng, tam bá nương xin cháu, tam bá nương tiền sẽ mua đồ ăn ngon cho cháu, cháu bảo tam bá và nãi nãi cháu đừng bỏ tam bá nương ? Mọi đều yêu thương cháu, cháu để tam bá nương trở về tiếp tục tam bá nương của cháu, bọn họ nhất định sẽ đồng ý!"

 

Nhược Huyên tướng mạo của Triệu thị, trong lòng kinh ngạc, vì nàng thể rõ khí vận của Triệu thị nữa?

 

Nàng lắc lắc cái đầu nhỏ: "Không ."

 

Triệu thị: "..."

 

Cái con nha đầu c.h.ế.t tiệt , uổng công yêu thương nó! (Dù chỉ là giả vờ).

 

Chờ mụ nhà họ Nhược, xem mụ dạy dỗ nó thế nào!

 

Nhược Hà lạnh mặt : "Không khả năng, tránh ! Ngươi đừng lôi Huyên Bảo , ngươi nếu dám tính kế Huyên Bảo, cả nhà tuyệt đối sẽ tha thứ cho ngươi! Ngươi nhà họ Nhược, cả đời cũng thể nào!"

 

Triệu thị là liều mạng, cha mụ giúp mụ trả tiền, của sòng bạc cho mụ thời hạn cuối cùng là hai ngày, nếu tiền trả, mụ sẽ của sòng bạc bán nha gán nợ.

 

Nhà họ Nhược hiện tại giàu , còn leo lên Huyện lệnh đại nhân, mụ nhất định nhà họ Nhược, xem của sòng bạc còn dám thúc giục mụ trả nợ nữa : "Chàng đồng ý, sẽ quỳ mãi dậy!"

 

"Tùy ngươi! Ngươi quỳ c.h.ế.t cũng liên quan đến !" Nhược Hà lạnh.

 

"Nhược Hà, một đêm phu thê trăm năm nghĩa, tuyệt tình như ?"

 

 

 

Loading...