Nhược Huyên rẽ một khúc quanh liền đuổi kịp tên trộm . Nàng trực tiếp tặng cho tên trộm một cái tiên thuật "Tâm tồn ác niệm", tên trộm đang chạy thẳng về phía một nha sai thì đột nhiên chân trái đá chân , cả ngã sấp mặt xuống nền đá xanh, ngay chân nha sai.
Xoạt một cái, từ hai ống tay áo và n.g.ự.c rơi vài cái túi tiền!
Trên tai nải đeo cũng còn treo lủng lẳng nửa cái túi.
Nha sai: "......"
Tên trộm là tự chui đầu rọ ?
Tên trộm sợ đến mặt cắt còn giọt máu, hai tay sức cào cấu, ý đồ nhặt đống túi tiền rơi vãi đất.
Nha sai túm lấy cổ áo xách lên: "Giỏi cho một tên tiểu tặc, dám trộm nhiều túi tiền thế !"
Tên trộm cảm thấy đen đủi hết chỗ : "Quan đại gia tha mạng, đống túi tiền trộm, tuyệt đối trộm mà!"
Hắn vốn dĩ định trộm túi tiền, chỉ để dụ dỗ, tách những lớn mang theo trẻ con chỗ khác, để đồng bọn dễ bề bắt cóc lũ trẻ hơn.
Đồng bọn của đều thành công, ngờ tiềm năng trộm đến thế, trộm của bao nhiêu mà phát hiện, cuối cùng buộc chủ động lộ diện.
Bi ai nhất là, đầu tiên chủ động lộ diện trộm cắp, thế mà xui xẻo đến mức chân trái đá chân , tự dâng xác đến mặt quan sai!
Nha sai hừ lạnh: "Không cố ý, chẳng lẽ còn ép ngươi chắc?"
Lúc Nhược Huyên chạy tới, giật cái túi tiền của Lôi bà t.ử từ đất, với nha sai: "Hắn chính là kẻ trộm đó ạ! Hắn mới trộm túi tiền của bà nội cháu! Đống túi tiền đều là do trộm, hơn nữa chuyên trộm của những dẫn theo trẻ con! Quan sai bá bá, bá bắt về, giao cho Huyện lệnh đại nhân thẩm vấn kỹ càng ạ!"
Chuyên trộm túi tiền của dẫn theo trẻ con?
Nha sai liền cảm thấy đây tên trộm bình thường.
Không chừng đây chính là bọn mìn chuyên bắt cóc trẻ em!
Hôm nay sở dĩ tuần tra chính là vì gần đây bọn mìn đang lộng hành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-185.html.]
Tên trộm trong lòng kinh hãi, con nha đầu là thần tiên ? Sao nó chỉ trộm của mang theo trẻ con? Hắn vội xua tay lắc đầu phủ nhận liên tục: "Ta , , mày đừng bậy, gặp ai cũng trộm, tuyệt đối chuyện chỉ trộm của trẻ con !"
Trộm túi tiền thì chỉ nhốt nhà lao mười ngày nửa tháng là thả, còn bắt cóc trẻ em là trọng tội, nghiêm trọng thể xử tử!
"Mặc kệ trộm của ai thì cũng là trộm, ngươi mà giải thích với Huyện lệnh đại nhân!" Nha sai trực tiếp áp giải .
Đi vài bước, sực nhớ định hỏi xem nhà Nhược Huyên ở để đưa về.
Thì thấy Nhược Huyên chạy như bay một con ngõ nhỏ, một bé vô cùng tuấn tú cũng chạy theo , còn nắm tay nàng.
Nha sai liền cho rằng Nhược Huyên tìm nhà nên để ý nữa.
Nhược Huyên là do cảm nhận một tia tà khí, còn ngửi thấy chút thở của Huyện lệnh đại nhân, nên mới nhịn chạy .
Vừa chạy ngõ nhỏ, nàng Hiên Viên Khuyết kéo .
Nhược Huyên ngạc nhiên: "Hiên Viên ca ca, cũng thành ?"
Hiên Viên Khuyết lạnh lùng nàng: "Muội gì?"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Đóa hoa dù dặn dò thế nào thì cũng vẫn bằng mặt bằng lòng.
Hắn thành để tìm Yến Hành, may mà gặp nàng, nếu kế hoạch của hỏng bét.
"Trong ngõ nhỏ chút , xem đó ở bên trong ."
"Ai ở bên ngoài đó?" Lúc một phụ nữ đẫy đà, đeo đầy trang sức từ cổng viện gần đó , thấy chỉ là hai đứa trẻ con, vẻ cảnh giác trong mắt biến mất, đó là một tia toan tính.
Nhược Huyên và Hiên Viên Khuyết sang.
Người phụ nữ lập tức nhan sắc của Hiên Viên Khuyết và Nhược Huyên cho kinh ngạc!
Bà quần áo hai đứa, là con nhà giàu !
Vừa khéo, đang cần chính là con cái nhà phú quý.
Bà tới, móc trong n.g.ự.c áo hai viên kẹo: "Tiểu cô nương, tiểu công t.ử lạc cha ? Thẩm thẩm đưa các cháu tìm nhé? Trong phủ xe ngựa, thẩm thẩm dùng xe ngựa đưa các cháu về ?"