Có lẽ lời của Nhược Huyên hiệu ứng, những đứa trẻ mặt đất cũng là đói tỉnh lạnh tỉnh, cuối cùng cũng tỉnh dậy.
Huyện lệnh thiên kim là đầu tiên tỉnh, nàng đói tỉnh, mở mắt thấy bốn phía tối đen như mực, cái gì cũng thấy, ôm Tiểu Bạch thấy nó bất động, liền òa lên lớn: "Hu hu... Nương! Nương ở ? Nương! Ở đây tối quá, Tiểu Bạch cử động, Khiết Nhi sợ lắm."
Theo tiếng của Trương Khiết, cả phòng trẻ con đều òa lên!
"Hu hu... Nương, con nương!"
"Hu hu, tối quá, đáng sợ quá! Nương! Nương ơi! Nương ở ?..."
Uy lực tiếng của trẻ con thật sự lớn, Nhược Huyên từng chứng kiến, nàng cảm giác lỗ tai sắp nổ tung, vội lớn tiếng trấn an: "Đừng nữa! Có và Hiên Viên ca ca ở đây, các sợ cái gì chứ?"
Vừa Nhược Huyên dùng linh lực của chữa thương cho chúng, thở thảo mộc của tiên hoa trăm năm chỉ thể chữa thương mà còn thể an ủi nhân tâm, đặc biệt là đối với trẻ con.
Giọng của Nhược Huyên, thở của Nhược Huyên bọn trẻ ghi nhớ trong tiềm thức. Cả phòng trẻ con nháy mắt yên lặng, ngơ ngác nàng, hiểu vì nàng ở đây thì sẽ sợ?
Người phụ nữ bên ngoài thấy tiếng của trẻ con, xách đèn lồng và hộp thức ăn mang ít điểm tâm và nước ấm . Bà thấy bọn trẻ đứa nào cũng mà dám thì vô cùng ngạc nhiên.
Bà dỗ dành: "Hôm nay các con ngoan, đây là điểm tâm, ăn một chút , ăn xong ngoan ngoãn ngủ, ngủ dậy sẽ đưa các con về nhà."
Bà chia cho mỗi đứa trẻ hai miếng điểm tâm và nước.
Lũ trẻ lập tức ăn ngấu nghiến.
Nhược Huyên và Hiên Viên Khuyết cũng cầm hai miếng điểm tâm và một bát nước.
Hiên Viên Khuyết ăn, phụ nữ liền chằm chằm .
Hắn nhàn nhạt : "Cho ăn."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Người phụ nữ : "Cũng là một thương em đấy, con ăn , cho con thêm hai miếng nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-192.html.]
Thế là Nhược Huyên thêm hai miếng điểm tâm, mấy đứa trẻ khác hâm mộ thôi.
Đáng tiếc chúng dám đòi thêm.
Hiên Viên Khuyết trong điểm tâm và nước đều thuốc, phụ nữ ăn xong sẽ yên tâm, lặng lẽ bỏ điểm tâm miệng, ăn.
Hai lẳng lặng ăn, rơi vãi chút vụn bánh nào, văn nhã hơn hẳn những đứa trẻ khác, khiến phụ nữ thêm một cái, nghĩ thầm: Hai đứa trẻ dạy dỗ thật , e là con cái nhà quyền quý ở kinh thành chăng?
Nhìn bọn trẻ ăn xong, bà liền hỏi ai cần vệ sinh, đó dẫn chúng . Khi trở , bọn trẻ buồn ngủ ríu mắt, ngã là ngủ ngay. Bà ngoài.
Số điểm tâm thành phần t.h.u.ố.c ngủ, trẻ con ăn xong sẽ ngủ li bì, cả đêm sẽ lóc, đỡ phiền phức bao nhiêu.
Hiên Viên Khuyết và Nhược Huyên đều điểm tâm độc, lúc cầm tay dùng tiên thuật loại bỏ độc tố. Sau khi phụ nữ rời , hai cũng mở mắt mà tranh thủ thời gian tu luyện.
Bọn họ đều , giờ Tý, Đại sư Huyền Cơ sẽ bắt đầu phép.
Thời gian bất tri bất giác trôi đến giờ Tý.
Lần cửa nhà đá mở .
Một đám , bế từng đứa trẻ mặt đất lên, đưa đến hang động ở lưng chừng núi.
Lúc ngoài trời cuồng phong gào thét, nếu là ban ngày, nhất định thể thấy bầu trời đen kịt, lợi hại hơn nhiều so với Đại sư Huyền Linh pháp sự .
Gió núi gào thét, trong bóng đêm, ngoại trừ bọn trẻ bế lên núi từng đứa một, Lão phu nhân của phủ Trung Dũng Tướng quân cũng con trai cõng lên núi.
Chu thị tay chân đều còn, con dâu thành "nhân trệ", may mắn trưởng t.ử trở về mới cứu bà , hơn nữa còn hung hăng dạy dỗ con mụ độc ác !
Con cháu đời đời nhà họ Khương đều là do bà sinh , cho dù bà sinh, bà cũng là cả, là đích tổ mẫu mà ai cũng kính ngưỡng. Bà kéo chúng nó chắn thiên lôi thì gì sai?
Mạng sống của chúng nó đều là do bà ban cho, chúng nó chắn thiên lôi cho bà cũng là lẽ đương nhiên, con mụ độc ác dám trách bà ?