Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 203

Cập nhật lúc: 2025-12-03 11:05:08
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

tiểu cô nương ? Con trai cho nàng ?

 

Không ngờ lúc Tiết Giai Kiệt cũng mở miệng hỏi: “Huyên Bảo, ?”

 

Tiết Hải lập tức trịnh trọng : “Trở về nhất định tìm đại phu xem cho nó!”

 

Nhược Huyên gật đầu, liền rảnh thêm gì nữa, bởi vì lúc cha những đứa trẻ khác cũng cam lòng rớt phía , nhao nhao móc hết bạc cảm tạ Nhược Huyên.

 

Rất nhiều nhận tin vội vàng cửa, mang theo nhiều tiền, đều tỏ vẻ hôm nào nhất định đích tới cửa cảm tạ.

 

Nếu là Lưu thị, Lôi bà t.ử lớn trong nhà ở đây, bạc nhất định sẽ nhận. Nhược Huyên là một đóa hoa ngây thơ, là một đóa hoa đang tìm cách liều mạng kiếm tiền nuôi gia đình giàu! Nếu thể biến về bản thể để nở hoa, nàng còn nở thật nhiều hoa kim châm để bán nữa kìa!

 

Cho nên mấy khoản tiền thưởng nàng đều vui vẻ nhận hết!

 

Trong nháy mắt, n.g.ự.c áo nàng phồng lên, bên trong nhét đầy ngân phiếu.

 

Những thật sự hào phóng, Nhược Huyên cũng vô cùng hào phóng, cho cha lũ trẻ con họ chỗ nào sức khỏe hoặc thoải mái, dặn dò họ khi về nên tẩm bổ món gì.

 

Tình trạng con cái nhà thế nào, cha đều nắm rõ mồn một. Mọi thấy Nhược Huyên mới là một bé gái ba tuổi mà thể bệnh tình của con , đều kinh ngạc cực độ!

 

Đây chẳng lẽ là con cháu của gia tộc thần y nào đang ẩn danh?

 

Bọn họ đều sôi nổi ghi nhớ lời Nhược Huyên, hạ quyết tâm hôm nào nhất định mang theo hậu lễ đích tới cửa cảm tạ. Một gia tộc thần y như cần thiết kết giao.

 

Ma Tôn Nhược Huyên thuận lợi bề, nhịn trợn trắng mắt trong lòng nàng.

 

Thật là thói đời, đường đường là Ma Tôn hô mưa gọi gió, xuống nhân gian thế mà bằng một đóa hoa hỗn đản!

 

Nhược Huyên một bé trai sắc mặt cực kỳ tái nhợt, quầng thâm mắt đặc biệt nghiêm trọng. Nàng nghĩ nghĩ, liền nhổ một sợi tóc của , với ruột bé: “Con nhà cô buổi tối ngủ ngon, mơ. Tối về cô đem sợi tóc của buộc mạch môn của , sẽ ngủ một mạch đến sáng! Có điều sợi tóc dễ mất, hôm nào cô tới nhà , nhờ tam bá điêu khắc cho một cái bùa hộ mệnh.”

 

Hiên Viên Khuyết nhíu mày, đóa hoa thấy bạc là tâm hoa nộ phóng ? Tóc mà cũng thể tùy tiện cho ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-203.html.]

 

Mẹ bé là Hà thị, bà thích loại trẻ con còn nhỏ tuổi mà hám tiền như Nhược Huyên. Bà đưa bạc cảm tạ chẳng qua vì thấy đều đưa, là vong ân phụ nghĩa mà thôi.

 

Hiện tại cho mười lượng, coi như ai nợ ai. Loại tham tài , vẫn là ít giao du thì hơn, đừng hòng ăn vạ nhà bà .

 

: “Không cần , mấy ngày nay Hạo Nhi chắc là dọa nên mới gặp ác mộng. Ngày thường ở nhà nó mơ.”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Nhược Huyên cũng miễn cưỡng, đang định thu hồi sợi tóc, Tiết Giai Kiệt vội : “Huyên Bảo, cho sợi tóc đó ! Buổi tối cũng mơ lắm.”

 

Nhược Huyên liền đưa sợi tóc cho Tiết Giai Kiệt. Tiết Giai Kiệt hí hửng đưa tay đón.

 

Hiên Viên Khuyết lạnh lùng liếc qua.

 

Một cơn gió thổi tới, sợi tóc liền gió cuốn mất, vô ảnh vô tung!

 

Tiết Giai Kiệt oa oa kêu lên: “Gió thổi mất , Huyên Bảo, cho sợi khác .”

 

Lúc , Cổ chưởng quầy đ.á.n.h xe ngựa tới, Hiên Viên Khuyết nhàn nhạt : “Ngươi ? Ngươi thì .”

 

Nói xong, liền leo lên xe ngựa.

 

Nhược Huyên cũng nhổ thêm sợi tóc nào nữa, đau lắm! Nàng vẫy tay với Tiết Giai Kiệt: “Thổi mất thì thôi! Thỉnh thoảng mơ là bình thường, sợ .”

 

Sau đó Nhược Huyên lễ phép vẫy tay chào : “Con các cô chú về nhà nếu thoải mái thì tới nhà tìm con nhé!”

 

Tiết Giai Kiệt vội : “Huyên Bảo, ngày mai tới tìm chơi!”

 

Trương Khiết cam lòng rớt : “Huyên Bảo, sáng mai cùng đại ca ngủ dậy sẽ qua ngay!”

 

Các vị phụ khác cũng vội bảo con chào tạm biệt Huyên Bảo.

 

Nhược Huyên đáp leo lên xe ngựa: “Được nha! Hoan nghênh hoan nghênh, chuẩn đồ ngon cho !”

 

 

Loading...