Phúc Tinh Nhỏ Chốn Điền Viên - Chương 208

Cập nhật lúc: 2025-12-04 00:57:17
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

“Mẹ kiếp, Nhược gia hại c.h.ế.t !!” Chân lão đầu phun một bãi nước bọt, vội vàng chạy về nhà đóng chặt cửa!

 

Các thôn dân khác cũng sợ tới mức mặt cắt còn giọt máu, tè quần chạy về nhà cài then chốt cửa! Chỉ trong chớp mắt, gốc đa đang tụ tập đông giờ đến con ch.ó cũng còn!

 

Có vài gan lớn đóng cổng sân , nấp khe cửa lén.

 

Đoàn ban chỉ mênh m.ô.n.g cuồn cuộn từ đường cái quan đường thôn, hướng về phía cuối thôn. Chiêng trống vang trời, một cảnh tượng vui mừng hớn hở!

 

Mấy nấp khe cửa lén đều ngớ : Tư thế bắt ? Sao cảm giác giống nhà ai Trạng Nguyên, quan phủ tới báo tin vui thế nhỉ? báo tin vui cũng cần nhiều quan sai đến thế?

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

~

 

Cuối thôn.

 

Trưởng thôn dẫn nha sai chạy sân nhà Nhược gia: “Mau! Mau chuẩn tiếp chỉ!”

 

Người Nhược gia đều ngơ ngác. Tiếp chỉ? Tiếp chỉ gì cơ?

 

Hiên Viên lão phu nhân nhắc nhở: “Chắc là phần thưởng cho việc Huyên Bảo báo mộng lũ lụt cứu bá tánh cả huyện tới ! Hoàng thượng ban thưởng cho Huyên Bảo! Mọi mau chuẩn tiếp chỉ !”

 

Nha sai đến thông báo vội gật đầu: “Không sai! Thánh chỉ ban thưởng xuống! Mau chóng chuẩn hương án, quần áo sạch sẽ tiếp chỉ! Thánh chỉ sắp tới !”

 

Người Nhược gia lúc mới sực tỉnh, ùa chạy phòng quần áo.

 

“Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu : Con gái Nhược gia huyện Sa Khê phủ Thái Bình là Nhược Huyên, đức thiện quảng tế, thông tuệ nhanh nhẹn, dùng nấm Cô Duẩn cứu trăm đói, sáng tạo chữ in rời lợi cho ngàn học sinh, báo lũ lụt cứu vạn dân, công lao rõ ràng. Trẫm chuyện lấy khen ngợi, đặc ban hoàng kim trăm lượng, ruộng trăm mẫu, lăng la tơ lụa ngàn thất, vàng bạc châu báu một rương, một tòa phủ 1 phố Cảnh Phúc huyện Sa Khê. Khen ngợi gia phong trung hậu lương thiện thông minh, tấm gương sáng cho phong tục. Khâm thử!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/chuong-208.html.]

 

Bàn công công trẻ tuổi xong thánh chỉ, tủm tỉm nhắc nhở: “Nhược cô nương, nên tiếp chỉ tạ ơn .”

 

Lúc tới ban chỉ, sư phụ chỉ nhắc nhở rằng cô nương Thái hậu vô cùng coi trọng, ngay cả Cửu hoàng t.ử cũng nàng dỗ cho chịu mở miệng chuyện, còn tưởng là một thiếu nữ 15-16 tuổi. Không ngờ thế mà là một tiểu nãi oa ba bốn tuổi!

 

Ba bốn tuổi phát minh thuật in chữ rời? Trời ơi! Quả nhiên là thể chơi cùng Cửu hoàng tử, đúng là thường!

 

Trương huyện lệnh nhắc nhở Nhược Huyên: “Huyên Bảo, dập đầu tạ ơn, tiếp chỉ cháu!”

 

Lần ban chỉ chỉ Trương huyện lệnh mà ngay cả Tri phủ đại nhân cũng tới. Đoàn truyền chỉ đến báo danh ở phủ thành, Tri phủ dẫn đường đến huyện Sa Khê, cuối cùng Huyện lệnh cùng hộ tống thánh chỉ đến tận nơi. Chỉ Trương huyện lệnh quen với Nhược gia nên mới lên tiếng nhắc nhở.

 

Vị nha sai lúc dạy Nhược Huyên cách tiếp chỉ, nàng ngoan ngoãn dập đầu một cái, cao hứng : “Tạ chủ long ân, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”

 

Sau đó nàng giơ đôi tay mũm mĩm lên cao quá đầu.

 

Bàn công công đặt thánh chỉ tay Nhược Huyên, thuận thế đỡ nàng dậy.

 

Nhược Huyên lên liền trở về nguyên hình, tươi như hoa nở, nàng nghển cái đầu nhỏ lưng Bàn công công, nãi thanh nãi khí hỏi: “Hoàng thượng thật sự thưởng cho nhiều bạc như ?”

 

Bàn công công đáp: “Quân vô hí ngôn, đương nhiên là thật!”

 

Bàn công công hiệu cho cấm vệ quân phía khiêng từng rương phần thưởng , nhận lấy một chiếc hộp gỗ đàn hương từ tay một lính, : “Trong đựng danh mục quà tặng, khế đất và khế nhà. Những cái rương lớn đựng vàng bạc châu báu và lăng la tơ lụa, tiểu cô nương xem qua.”

 

Nhược Huyên vui vẻ nhận lấy hộp gỗ: “Cảm ơn Hoàng thượng, Hoàng thượng thật là ! Cảm ơn Người Tốt công công, Người Tốt công công đường xa tới đây vất vả , hôm nay ở qua đêm ! Ta mời ngài ăn thịt thỏ và thịt dê, săn núi đấy, ngon lắm!”

 

 

 

Loading...